Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2012

Chúng ta sẽ là người dưng


МЫ ОСТАНЕМСЯ ЧУЖИМИ
Вадим Ковда
                         Я на две неравных части
                         Разделил свою судьбу.
                         И разломанное счастье
                         Больше склеить не могу.
                         Можно жить, себя ругая,
                         Но, скажите, чья вина,
                         Что вокруг шумит другая,
                         Недоступная страна.

                         Мы останемся случайны,
                         Не отмыть клеймо бродяг,
                         Здесь сначала не скучают,
                         А потом - не говорят…

                         Не смотри назад, не надо,
                         Не заглядывай вперед.
                         Ночью сбудется прохлада,
                         Утро все-таки придет,
                         Просто время неизбежно
                         Уменьшает нашу жизнь,
                         И вчерашняя надежда
                         На веревочке бежит.

                         Мы останемся другими,
                         То, что было, не забыть,
                         Мы уже не станем ими,
                         Наши дети - может быть...

                         Эта жизнь - как сновиденье,
                         Жаль, проснуться мне нельзя.
                         Неведенье, невезенье,
                         Неизвестностью грозят.
                         Мы стареем, друг, стареем,
                         Научившись делать вид,
                         Что потери - не потери,
                         А знамения любви.

                         Мы останемся чужими,
                         Хоть сближайся много лет,
                         Просто мы с тобою жили
                         В той стране, которой нет.

                         И порой, себя ругая,
                         Я не знаю, чья вина,
                         Что вокруг...
                         Что вокруг шумит другая...
                         Непонятная страна.

Chúng ta sẽ là người dưng 

                         Tôi chia số phận mình ra hai phần
                         Không bằng nhau.
                         Và cuộc tình vừa tan vỡ
                         Không thể hàn gắn được nữa.
                         Có thể ta vừa sống, vừa tự dầy vò
                         Nhưng, hãy nói xem, ai từng có lỗi,
                         Khi quanh đây còn thì thầm tiếng nói,
                         Một nơi không thể tới.

                         Chúng ta sẽ là ngẫu nhiên
                         Những ưu phiền không gột rửa
                         Sự bắt đầu ở đây không đáng buồn
                         Còn sau đó - đừng buôn ...

                         Đừng nhìn lại, đừng nên,
                         Đừng kiếm tìm phía trước.
                         Luồng gió mát dậy từ đêm
                         Sáng sau thể nào cũng đến,
                         Chỉ biết thời gian cứ tiến
                         Đời ta sẽ chẳng ngừng trôi
                         Và niềm hy vọng vừa rồi
                         Tan biến đi rất vội.

                         Chúng ta sẽ là người khác,
                         Những gì đã có, chẳng thể quên,
                         Chúng ta không thể làm nên
                         Những đứa trẻ của chúng ta - có thể...

                         Cuộc đời này - như một giấc mơ,
                         Chỉ tiếc là tôi vẫn chưa tỉnh ngộ.
                         Cả sự thiếu hiểu biết, điều không đáng có,
                         Lẫn sự bấp bênh của tình đời.
                         Chúng ta sẽ già, hỡi bạn, sẽ già thôi
                         Và sẽ học nhìn đời cách khác,
                         Rằng mất mát- không gọi là mất mát
                         Mà là dấu ấn tình yêu.

                         Chúng ta sẽ là người dưng
                         Dẫu gần gũi nhiều năm trước,
                         Đơn giản vì chúng ta chỉ được
                         Sống cùng nhau trên mảnh đất thiên đường

                         Và thôi đi, đừng tự trách phiền,
                         Tôi không biết, ai có lỗi
                         Những gì xảy ra...
                         Khi quanh đây còn thì thầm lời nhắc...
                         Một nơi hay lầm lạc.
(Thu Hà dịch)

8 nhận xét:

  1. Cách nay trên hai mươi năm, vào một ngày ...rất buồn khổ, không hiểu được, việc gì đã xảy ra, TH cũng có một câu hỏi tương tự: "Hai chúng ta sẽ là những người dưng,như chưa quen, như chưa từng gặp gỡ?"- Đó là lý do TH chon BT này để dịch.
    Từ hai mảnh đất xa xôi, từ hai phái, từ những nền văn hoá khác biết, chỉ có chung một từ: "người dưng" (huhu)

    Trả lờiXóa
  2. Bài thơ hay , chia tay day dứtttttt...... quá !!!.
    Nhưng trong nội dung còn nhiều " ô trống " - rất khó hiểu . Cảm phiền dịch giả nhiều kinh nghiệm - TS Tualinh dịch nghĩa bài thơ này , tiện cho cả nhà bình loạn .

    Xin cám ơn trước .

    Trả lờiXóa
  3. Mình đang đọc lại tập thơ của cậu để tìm bài thơ trên. Gặp một bài thơ rất hay "Có thể tình yêu rồi sẽ lại đi qua, khi anh và em chưa đến được tuổi già...". Bài thơ cậu viết tặng Ольга Берггольц cũng mang lại cho mình rất nhiều cảm xúc. Thỉnh thoảng mình lại ngó lại tập thơ của cậu. Vừa định giận ai đó, đọc xong lại hết giận. Thơ cậu hay thật đấy. :)

    Trả lờiXóa
  4. "Chúng ta sẽ già, hỡi bạn, sẽ già thôi.Và sẽ học nhìn đời cách khác.Rằng mất mát- không gọi là mất mát - Mà là dấu ấn tình yêu". Bốn câu trên là một triết lý.Sau đổ vỡ và mất mát, chúng ta sẽ trưởng thành hơn, sẽ biết yêu quý những cái nhỏ bé hơn, nhưng bền vững và đặc biệt, không làm tổn hại đến ta thêm nữa!
    -Bạn à, có lúc buồn, mình cũng đem thơ ra đọc. Chỉ tiếc là thơ ít khi vui. Vì thế muốn vui, bọn mình phải thường xuyên gặp nhau để buôn bán chứ đừng có mà ngồi đọc thơ nữa.Bạn đang thích nhạc và tập thiền sẽ tốt hơn làm thơ rất nhiều đấy.Còn tớ thì khó hơn một chút.

    Trả lờiXóa
  5. "Và ta không nhất thiết phải cố quên đi ai đó. Những gì đã có sẽ giúp sưởi ấm mỗi khi ta buồn." Tớ lại có thêm được triết lý nữa từ thơ của cậu.
    Với tớ, nhạc làm tớ "phiêu" và Thiền giúp tớ "định", còn thơ của cậu làm tớ "bừng tỉnh" như cái "cốc" đầu của bác HDT. :))

    Trả lờiXóa
  6. Lúc đọc xong BT này bằng TN, mình nghĩ là sẽ dịch tặng một người bạn của chúng mình. Sau đó thấy nên tặng nó cho tất cả mọi người vì đôi lúc, có ai đó cũng...bỗng dưng lại trở thành người dưng và họ sẽ đọc BT này như mình đã từng đọc Onga Becgon ấy!

    Trả lờiXóa
  7. Cuộc đời mà, chẳng ai có thể nói chắc trước được điều gì, nhất là trong TY. Cái cảm giác sau những lúc "bỗng dưng" ấy thật nặng nề. Bài thơ này giúp ta có cách nhìn nhẹ nhõm hơn. Mình thấy lạ là bài thơ cậu viết cách đây hơn 20 năm với bài thơ của Вадим Ковда có cùng một cách tư duy. Thật hay. Khi đó cậu chưa hề biết đến ông.

    Trả lờiXóa
  8. Chào HT và các anh chị! TH rất thích BT "Thư gửi mẹ" của S.Êxenhin. Nhờ bạn và các anh chị tìm giúp BT bằng TN.TH muốn thử dịch lại bài thơ.TH xin chân thành cảm ơn!

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.