Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Hai, 12 tháng 1, 2015

CÔ CHỦ NHIỆM


Kính tặng cô Lê Thiếu Ngân 

Chẳng bao giờ em quên được cô
Cô chủ nhiệm đẹp như tranh vẽ
Ngắm nhìn cô lòng nhắc thầm khe khẽ
Ước gì mình cũng được như cô.

Em yêu vô cùng những giờ tiếng Nga
Cô đứng lớp dịu hiền, sâu lắng
Với giọng nói vang mà rất ấm
Tiếng nga đẹp hơn qua giọng của cô.

Em không biết mình yêu tiếng nga tự bao giờ
(Để thêm điểm vào trường em thi tiếng pháp
Vào khoa Nga chỉ là bắt buộc
Tiếng nga với em, xa lạ biết bao!)…

Là chủ nhiệm, cô thật sát sao,
Cô hiểu rõ những gì trò muốn
Nhưng cô lại trao học trò đôi cánh
Để tự mình bay bổng, bay xa.

Em được bầu làm lớp trưởng của cô
Là người thầy, cô tận tình chỉ bảo
Như người chị, cô ân cần, chu đáo
Người bạn hiền, cô vui vẻ, hòa đồng.

Em học được rất nhiều, cô biết không!?
Khi em cũng là giáo viên chủ nhiệm
Em đã làm như em từng cảm nhận
Cách cô làm khi chủ nhiệm lớp B.

Chia tay trường, chia tay khoa Nga
Cũng là xa thầy cô, là chia tay bè bạn
Thời gian qua đi nhưng lòng em luôn đến
Với kỷ niệm lớp B, với hình ảnh của cô.

Hai năm cuối em được sang lớp A
Nhưng trái tim em lớp B luôn gắn bó
Như mối tình đầu dù gian nan, cách trở
Vẫn ấm nồng trong suốt cuộc đời.

Em mong được như cô, mãi mãi, Cô ơi!

Nha Trang, 15.18 / 18.43, 23/7/2014

Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

CHẲNG MƯỢN



Em chẳng "mượn bờ vai anh" làm gì
Bởi nó chẳng thuộc về em mãi mãi.
Em chẳng "mượn tiếng cười" dễ dãi
Bởi với ai anh cũng mở lòng.

Em chẳng "mượn vòng tay của anh"
"đôi vai gầy" của em lạnh cóng,
Bởi "một lần vòng tay anh dang rộng"
Cũng không làm em ấm suốt cuộc đời.

Em "mệt nhoài" cũng chẳng "mượn anh" ơi
Bởi khi trả sẽ đớn đau lắm đấy.
Em sẽ tìm cho mình hết thảy
Những thứ em cần trong một tình yêu!
Nha Trang, 09.57- 14.44, 18/7/2014
* Họa lại bài thơ ”M ượn” đọc trên FBKN


TRUYỆN KIỂU LÀNG NGA


Có một cuốn truyện sẽ ra đời
Mà chẳng giống như ta thường đọc
Tên tác giả không nằm bìa trang nhất
Mà trải dài trên mỗi chặng đường.
             
Một chuyện tình yêu tròn mười chương
Được kết nối bởi tâm hồn mười tác giả
Không phân biệt K lớn hay K nhỏ
Để ra đời tác phẩm kiểu làng Nga.    

Chương mở đầu êm đềm Felicita
Chương kết thúc, Bích Châu tràn sức sống
Sẽ còn mãi một tình yêu cháy bỏng
Dù phải trải qua bao thác, bao ghềnh.           

Cuộc sống vẫn trôi đi như biển vẫn xanh
Như gió thu vẫn không thôi xào xạc
Như con người muôn đời khao khát
Tình yêu thương sưởi ấm cuộc đời.

Truyện kiểu làng Nga sẽ thật tuyệt vời
Một kiệt tác tâm hồn mười tác giả!
Nha Trang, 15:53, 17/7/2014

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

NGƯỜI DƯNG

         Biết bao cuộc gặp gỡ, vô tình hay hữu ý, đã đi qua cuộc đời mỗi người chúng ta để rồi lưu lại những dấu ấn, có thể sâu đậm, cũng có thể chỉ mờ nhạt. Có người sẽ đồng hành cùng ta trong suốt cuộc đời, và có người chỉ xẹt qua như một ngôi sao băng để rồi kỷ niệm vẫn còn lưu lại mãi trong ký ức. Bài thơ "Người Dưng" của bạn Thanh Tuấn viết về một trong những "ngôi sao băng" như thế. Vẫn biết những cảm xúc như vậy chỉ nhẹ như hơi thở của mùa xuân, đẹp lung linh như tia nắng sớm, trong lành như làn gió nhẹ đêm hè, mà sao vẫn khiến ta say. 
         Dường như cuộc đời của mỗi chúng ta đều có những khoảnh khắc đẹp bởi "Người Dưng". Cảm ơn Thanh Tuấn về bài thơ nhỏ dễ thương. Một bài thơ sâu lắng, dịu dàng và giàu chất nhân văn.  

NGƯỜI DƯNG

 Ảnh: Internet







Anh đi rồi để nhớ lại sau lưng
Lời yêu thương em gửi anh theo gió
Trăn trở trong đêm gọi sao vào em ngỏ
Lá rụng xạc xào thay anh vỗ về em.
Không có anh em vẫn là em
Nói cười…
Vào ra…
Đi đứng…
Nhưng vắng anh…
Câu thơ chấm lửng…
Giữa những dòng mơ đầy vơi nhớ mong.
Người đi…
Đường xa…
Nhiều lắm ngại ngùng…
Câu nhắc nửa chừng thôi mà không nói
Nhẹ quay đi giấu thật nhiều bối rối
Cũng phải thôi
Mình là những Người Dưng.

Thanh Tuấn 
(Nguồn: FBKN)

Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

HAPPY NEW YEAR 2015

 Nguồn: Cherry Vu (New Zealand)
Chúc các bạn yêu thơ một năm mới hạnh phúc.