Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Hiển thị các bài đăng có nhãn tác giả khác. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tác giả khác. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

Tôi chạm vào nỗi nhớ...

 Ảnh: Internet
                                   Tôi trở về thăm lại thủa thanh niên
                          Gặp mùa thu trải vàng con đường cũ
                          Nhặt tâm sự vẫn còn chưa kịp ngỏ
                          Cầm bàn tay chưa từng nắm dạo nào.

                          Tôi trở về nhìn tranh chúa trên cao
                          Mái vòm cũ đến giờ như vẫn đợi
                          Bao trăn trở kịp mở ra trang mới
                          Biết bao giờ bước qua nổi nông sâu.

                          Tôi trở về ngắm tường đá trắng phau
                          Kịp nhận ra có những điều không đổi
                          Đời dài rộng mưa dông gió thổi
                          Tấm chân tình ủ ấm lại nhân gian.

                          Tôi trở về nhặt lại những nồng nàn
                          Kỷ niệm xưa ngập tràn trong tim bạn
                          Đâu cứ phải thử thách qua hoạn nạn
                          Hương táo thơm, thơm mỗi lúc sang mùa.

                          Tôi trở về gặp lại những say sưa
                          Gặp ước mơ cất chưng cùng năm tháng
                          Dù bốc lửa, trầm ngâm ngồi bên bạn
                          Vẫn nhủ thầm, tôi đã chạm vào Tôi ...

Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015

KỂ TỪ GIỜ

Kể từ giờ em hãy sống vì em
Dù mạnh mẽ, hay yếu mềm, cũng được.
Miễn thản nhiên cười và vô tư bước,
Đau khổ hay không là tự do mình.

Kể từ giờ em phải thật là xinh,
Rạng rỡ yêu đời dù mưa hay nắng
Không phải để cho người nào nhìn ngắm,
Bởi thanh xuân ngắn lắm, sắp qua rồi...

Kể từ giờ em phải sống thật vui
Để chôn vùi nỗi buồn vào quá khứ.
Ai tổn thương mình thì cũng nên tha thứ,
Bởi sau cùng em đáng được bình yên.

Kể từ giờ không phải nhớ hay quên,
Không muộn phiền vì một người nào nữa.
Vui đi em, nếu không thì sẽ lỡ
Chuyến tàu mang hạnh phúc đến ga rồi.
Du Phong


Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015

TRÁI TIM ANH ĐANG THẮT LẠI VÌ EM

Hồng Thanh Quang

Trái tim anh đang thắt lại vì em...
Ngày đã muộn, anh một mình lặng lẽ.
Tiếng ai hát như từ thời trai trẻ,
Nhắc câu thề mùa hạ ủ vòm cây...

Xa nhau rồi, anh trong điệp trùng say
Và nước lã cũng cay nồng men lá.
Trong ngực anh mọi thứ đều hóa đá,
Và hững hờ ngay cả với tình yêu...

Em ở đâu? Anh đơn độc trong chiều,
Không hy vọng, chỉ tứ bề náo động.
Trời thì cao, đất thì quá rộng,
Anh một mình, em đang ở cùng ai?

Vô cớ mà sao mãi chẳng mờ phai
Cặp môi mím ghìm chặt câu buồn tủi,
Dáng bé nhỏ em quay về lủi thủi,
Và nỗi buồn đã tê tái trong anh...

Mờ tối rồi những tán lá rờn xanh,
Ngày đã muộn, muộn thực rồi em ạ...
Nhìn mặt mình trong gương mà thấy lạ,
Trái tim anh đang thắt lại vì em...

(8-5-2013)

Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu








Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu

Nhưng không phải yêu nhau,
mà là yêu người khác.
Anh sẽ nắm tay một người con gái
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa.
Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa,
Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc
Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em.
Anh rồi cũng chẳng còn ghen,
Những chỗ không anh em diện màu áo mới.
Tại đường phố đông người
Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau.

Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể
Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh.
Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả
Như anh nghĩ về vợ mình, về hạnh phúc bền lâu.

Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa…

Em nghe lại những bản tình ca
Vẫn dịu dàng, vẫn thiết tha như thế
Vẫn say mê như chưa hề cũ
Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau?

Lan Maika
Paris 14/05/2007
**********

Bài thơ được đăng trên mạng với các tên khác nhau và thường được chú thích "sưu tầm" hoặc "khuyết danh". Qua một comment trên mạng, mình tìm được trang cá nhân của tác giả trên FB. 
Tặng bạn yêu thơ bài thơ do Nu (DOP), woim radio online, đọc.

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Bạn à...

Trần Đăng Tuấn
(Gửi Hoang Minh Hung)
 Ảnh: Tác giả
Ta thường muốn quên những điều buồn
Chỉ mong có niềm vui
(Đàn ông là yếu đuối)
Ta thích vẫy vùng một mình
Và rất sợ đơn côi.

Ta chạy trốn nỗi đau như giãy ra khỏi bỏng
(Chẳng qua là một phản xạ thôi)

Bạn à,
Những ngày đời rực nắng trôi xa
Giờ ta hiểu: Đời luôn có lý
Bốn mùa trong năm đều tha thiết quý
Ngày vui hay ngày buồn đều là tài sản đời ta
Những nốt vụng về của một bài ca
Trời chẳng cho ta
Một lần hát lại.

Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014

Con đã trở về!

Cuộc gặp gỡ hôm qua với các anh chị và các bạn yêu thơ thật nhiều cảm xúc. Rất nhiều kỷ niệm ở Trang Thơ được nhắc đến. Hôm nay nhân đọc được bài thơ hay của Thanh Tuan, một người bạn cùng khoa, nhân mùa Vu Lan xin chia sẻ cùng các bạn yêu thơ.    

Con đã trở về!
Thanh Tuan
 Hình minh họa của tác giả
Con lại trở về bên cánh cổng xưa
Hoa cau phủ trắng con đường gạch đỏ
Như tỉnh như mê đợi tiếng ai mừng rỡ
Gió bàng hoàng chiều bỗng chuyển heo may.

 
Con lặng yên chờ đợi khói nhang bay
Cất nghẹn nấc vào sâu trong lời khấn
Vu lan bây giờ chỉ còn bông hồng trắng
Bố Mẹ ơi xin Người hãy yên lòng.


Thứ Năm, 13 tháng 2, 2014

Như chưa từng...

Là một KNFBker Thu có dịp nhâm nhi nhiều bài thơ do các thầy, cô, bạn đồng môn sáng tác. Không chỉ sáng tác, họ còn dịch lại những bài thơ nổi tiếng một thời, khi còn là sinh viên hầu như ai cũng thích, cũng thuộc. Bên những bài thơ hay, cảm động, là những bài dí dỏm, chứa chút tinh nghịch, trêu chọc, mang dấu ấn của một thời sinh viên. Nhân ngày Valetine, xin gửi tặng những người bạn yêu thơ một bài thơ đậm chất "yêu" của bạn Thanh Tuan. Với "gia vị" hy vọng vừa đủ, mong rằng bài thơ sẽ mang lại một ngày Valetine ấm áp cho tất cả các bạn, cho dù bạn đang có hay vừa mất đi một nửa của mình. 

HAPPY VALETINE'S DAY!   

Luiza Gelts’s

Như chưa từng...

                                         Như chưa từng đi qua
                              Một miền cây trụi lá
                              Như chưa từng quen lạ
                              Giữa cuộc đời đảo điên
                              Xin nắm chặt tay mềm
                              Ủ xanh mầm yêu dấu

Thứ Ba, 28 tháng 1, 2014

Đôi khi tôi muốn đi tìm

Hồng Thanh Quang

Đã quá lâu rồi tôi không nghĩ tới em

mảnh ký ức từng như tấm áo
che cho tôi những phút lạnh lòng trên những nẻo đời đen bạc

Nghe nói em bây giờ đang ấm êm
gần như là hạnh phúc
sao tôi không bớt cảm thấy mình có lỗi


Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

Hàng triệu người tự cài lấy băng tang

Kính viếng Vị tướng tài Võ Nguyên Giáp

Ôi! Vẫn biết phút giây này sẽ đến
Mà làm sao tim vẫn nghẹn nên lời
Vị tướng tài bao triệu người quý mến
Trái tim Người ngừng đập... Việt Nam ơi!

Tin buồn đưa giữa chiều tối đất trời
Tin buồn đưa đến muôn nơi trái đất
Tin buồn đưa ngỡ chưa là sự thật
Vị tướng tài! Nay đã mất rồi sao?

Từng hàng tre ngỡ như cũng lao xao
Từng trái tim thấy nghẹn ngào thương tiếc
Bữa cơm tối từng nhà dừng ăn tiếp
Cháu ngây thơ ngơ ngác biết chuyện gì?

Vẫn hiểu rằng vòng tử biệt sinh ly
Chẳng ai thoát, chẳng có gì níu được
Đời nhân hậu mấy ai so sánh được
Thế kỷ đời điều mong ước nhân gian!

Khu rừng xưa nghe vọng tiếng suối ngàn
Tên anh Văn vẫn vọng vang bờ cõi
Quân lệnh đầu tiên rõ từng tiếng nói
Phai Khắt, Nà Ngần chói lọi sử xưa...

Đờ Cát gục đầu, hai cánh tay đưa
Từ dưới hầm lên vẫn chưa hiểu nổi
Là tướng phương Tây không ngờ phút cuối
Thành hàng binh cúi đầu dưới sao vàng.

Cầu Hiền Lương chia cắt Bắc Nam
Cuộc chiến mới với vô vàn gian khó
Lời Bác Hồ trong tim ai khắc rõ
"Không có gì quý hơn độc lập, tự do!"

Pháo đài bay? Ta thiêu chúng ra tro!
Vua chiến trường? Ta đập bò ra hết!
Xẻ Trường Sơn! Bao đoàn quân mải miết...
Vị tướng tài thêm anh kiệt vô song.

Nhật lệnh tuyệt vời, dân tộc chờ mong
Thần tốc nữa lên! Vang trong quân ngũ!
Táo bạo nữa lên! Từng giây tranh thủ...
Giải phóng miền Nam! Một nửa cõi bờ...

Khúc khải hoàn rộn rã nhạc và thơ
Quốc kỳ tung bay ước mơ đã thoả
Vị tướng tài thấy nỗi niềm sao lạ.
Trong ngày vui như thấy có Bác về...

Tóc bạc một đời binh nghiệp say mê
Tạm quên chiến trường quay về cuộc sống
Đảng giao việc gì không hề nao núng
Dù có tạm quên gươm súng, sa bàn...

Nụ cười vẫn hiền, tình vẫn chứa chan
Tuổi tác càng cao lại càng đức độ
Bên người lính xưa chia từng cảnh ngộ
Giữa những gian nan vẫn tỏ tim hồng.

Ôi! Vị tướng tài rạng rỡ núi sông
Sử vàng mãi ghi chiến công lừng lẫy
Lễ tang Người... có thể không đến đấy...
Hàng triệu người... tự cài lấy băng tang...

Lê Thống Nhất 

***
Thầy giáo, tiến sĩ Toán học Lê Thống Nhất, từng là giảng viên ĐH Sư phạm Vinh, nay là chủ tịch HĐQT Công ty CP Truyền thông và Giáo dục Trực tuyến, là một thầy giáo được rất nhiều thế hệ học trò biết đến không chỉ qua các cuốn sách, bài giảng môn Toán rất hay mà còn với tài làm thơ của mình. 
Xem các bài thơ của TS Lê Thống Nhất tại link.

Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Đôi dép

Nguyễn Trung Kiên
 Ảnh: Internet
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ.

Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
Có yêu đâu mà chẳng rời nửa bước
Cũng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau.

Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia.

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế sẽ trở thành khập khễnh
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu.

Cũng như mình trong những phút vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh.

Đôi dép vô tư khắn khít bước song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt có đôi.

Không thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc có một bên phải trái
Nhưng anh yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bởi một bước đi chung.

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia.

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

LỜI CỦA CON

Hoàng Yến Anh

Tha lỗi cho con, mẹ nhé
Khi con đã trót theo đường nghiệp viết văn chương

Con vẫn nhớ lời mẹ dặn từ buổi sáng mù sương
Rằng con ơi sau này chớ làm thi sĩ
Con đừng tô cuộc đời bằng những điều hoa mĩ
Rồi đắm chìm mình bằng những điều tưởng tượng, vu vơ

Nếu mẹ biết rằng con vẫn thích làm thơ
Vẫn đánh đổi cuộc đời mình trên từng trang giấy
Mười mấy năm rồi mẹ ơi con vẫn vậy
Bướng bỉnh không nghe lời khuyên nhủ ân tình

Thơ đã cùng con đi suốt cuộc hành trình
Từ những năm xa nhà nơi viễn xứ
Xin hãy cho con lời lượng thứ
Nếu như sau này con vẫn thành thi sĩ, mẹ ơi...

Con biết đã nhiều lần nước mắt mẹ chợt rơi
Sợ con gái mình cứ sống bằng những điều lãng mạn
Rạn nứt cuộc đời con ơi có thấy
Khi đôi mắt tròn chỉ lấp láy nhìn mây

Tha lỗi cho con, mẹ nhé
Khi con gái mẹ bây giờ
vẫn dại khờ
đánh đổi cuộc đời mình trên những trang thơ.

*********
PS:
Lời tác giả: "Bài thơ viết dành tặng mẹ năm 2008. Ngày đó vẫn dại khờ muốn đánh đổi cuộc đời mình trên những trang thơ, nhưng bây giờ thì khôn hơn một chút rồi thì chỉ xem văn chương như một cuộc chơi và kinh tế là nghề nuôi sống bản thân :) "Lời của con" đồng thời cũng là tên tập thơ viết dành cho những đấng sinh thành, những người cha người mẹ thân yêu mà mình sẽ phát hành trong mùa lễ Vu Lan. Mong nhận được sự ủng hộ của các bạn!"

(Nguồn: trang cá nhân của HYA trên FB)

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013

Mưa Hà nội

 Ảnh: Golden Apple JSC
Nguyễn Trung Thu (Hà nội)
Trời lại mưa rồi, Hà nội ơi
Trên vòm sấu, mùa thu không còn nữa
Phố trơn nắng, nắng tàn nơi bậc cửa
Chẳng có ai đầu trần, và ngốc nghếch như em….

Trời lại mưa rồi, câu hát cũ ai quên
Dòng tóc ướt, chẳng ai còn xa xót
Trên dốc cao, em dỗ mình đừng khóc
Giọt mưa hiền mà quất đến thật đau.

Trời lại mưa rồi, mà sao nỡ quên nhau
Hà nội vắng một tiếng cười góc phố
Chỉ tại mưa thôi, lại thấy mình đang nhớ
Bánh xe vòng quanh quẩn chỉ đường quen...

Trời lại mưa rồi, Hà nội ướt như em
Quạnh vắng quá, gánh hàng hoa sũng nước
Giá mà quên một lời nguyện ước
Chẳng bao giờ thành của tuổi hai mươi


Trời lại mưa rồi, Hà nội của em ơi...

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

Nếu bỗng một ngày...ta chán nhau...

Ảnh minh họa: Internet

Nếu sau những yêu thương ngọt ngào ban đầu...

Bỗng một ngày ta chán nhau...
Ta cứ vô tình làm nhau đau - chỉ vì ta thích thế
Ta bỗng chống chế cho lỗi lầm bằng sự cau có
Ta chán sự gò bó, ta thích điều gì thật tự do
Ta không còn đắn đo vội trả lời ngay khi nhận 1 tin nhắn mới
Ta chẳng thấy có lỗi nếu lỡ để ai đó chờ...

Bỗng một ngày ta chán nhau...
Ta sẽ quên những ngày mưa đi bên nhau cũng thấy ấm
Ta sẽ quên hạnh phúc chỉ đơn giản là thấy nhau cười
Ta sẽ chẳng còn mường tượng đến tương lai
Ta sẽ không thấy vật gì cũng có hai mới là đẹp

Một điều đơn giản...

Rằng nếu bỗng một ngày ta chán nhau...
Yêu thương ngày hôm qua bỗng trở nên nhạt đắng
Niềm quan tâm sẽ trống vắng
Những điều mà ta làm xuất phát từ con tim
Ngày hôm qua – Ngày hôm nay – Giống nhau.
Nhưng sẽ không còn cùng một cách đón nhận
Ta bỗng thấy sự chăm sóc y như ngày hôm qua là sự ràng buộc
Ta bỗng sẽ chẳng thuộc nổi một lời dặn dò mà hôm qua ta đã luôn nhớ
Ta sẽ nói hớ những điều làm nghẹn lòng một nửa ta đã rất đỗi yêu thương.
Sẽ có rất nhiều, rất rất nhiều lúc bỗng nhiên ta cảm thấy chán nhau

Nhưng...

Hãy cứ có những lúc chán nhau...
Để biết ta cần tra thêm yêu thương vào cỗ xe hai người đang chạy
Biết mở rộng khoảng trời chung, biết khoan dung…
Hãy cứ có những lúc chán nhau...
Để chợt thấy nhớ đến vô ngần
Lời càu nhàu của ai đó vì lo lắng cho ta…
Nỗi xót xa giành cho điều mình thương mến...
Ta sẽ nhớ
Cái ôm thật chặt...
Nhớ những điều tưởng chừng nhỏ nhặt...nhưng rất lớn lao…

Nếu có ngày nào đó mình chán nhau thì đâu có nghĩa là ta đã:
Xa nhau!
Quên nhau!
Không yêu nhau!

...mà chỉ là hạnh phúc bị đang bị trì hoãn...

Đúng không em???

→ Nếu bỗng một ngày ta chán nhau...thì ta nhắm mắt thôi, chứ đừng buông tay...

*********
Hôm trước Thu đi loăng quăng "gặp" được bài thơ. Người đăng bài nói đây là bài thơ sưu tầm và không rõ tên tác giả, cũng không thấy dẫn link nguồn. Thu mang về để cả nhà cùng xem. Nội dung bài thơ rất hay, tuy nhiên, theo Thu, có đôi chỗ nếu được trau chuốt lại một chút về vần điệu sẽ làm bài thơ "đẹp" hơn. Thu cài lại chế độ nhận xét để bạn yêu thơ ai muốn đều có thể tham dự.

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Xuôi - ngược - ngược - xuôi


Bài do Khách Gần - QV sưu tầm và gửi tặng Trang Thơ. 

Thơ đọc xuôi ngược 
(ST: Tướng Quân)

Các cụ ta xưa làm thơ hay. Nay xin đăng lại để cùng nhâm nhi.

1) Đọc xuôi:

Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2013

Chút thơ tình người lính biển

Trần Đăng Khoa
Anh ra khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên.


Biển ồn ào, em lại dịu êm

Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu, lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên.


Ngày mai, ngày mai khi thành phố lên đèn

Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc
Thăm thẳm nước trời, nhưng anh không cô độc
Biển một bên và em một bên.


Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên

Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng
Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
Biển một bên và em một bên.


Vòm trời kia có thể sẽ không em

Không biển nữa. Chỉ còn anh với cỏ
Cho dù thế thì anh vẫn nhớ
Biển một bên và em một bên
.

Thơ tình người lính biển 
Nhạc: Hoàng Hiệp - Thơ: Trần Đăng Khoa



Nguồn clip: Trang của NS Hoàng Hiệp trên FB
Nguồn ảnh: "Đây là Trung uý Ngô Văn Kiên, lữ đoàn 146 Hải quân trong ngày gặp vợ trên đảo Sinh Tồn (không phải Sơn Ca) tháng 6-2012 khi chị theo chuyến tàu đưa thân nhân chiến sĩ ra thăm đảo. Ảnh này mình chụp khi anh Kiên tiễn vợ xuống ca nô để ra tàu sau 5 ngày được sống cùng chồng trên đảo." (Nick FB: Bố Cu Hưng)

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013

Hoa Cải đêm xuân

Tình cờ Thu đọc được bài thơ rất dễ thương gói trọn tâm sự của một cô giáo miền xuôi gắn bó cuộc đời với các em nhỏ vùng cao. Bài thơ được minh họa bằng một bức ảnh đẹp tuyệt của một người bạn trên FB có cái nick dễ nhớ "Cao Nguyên Đá". Mời cả nhà cùng thưởng thức. (Bấm vào ảnh để xem ảnh kích thước lớn.)

 Ảnh: Cao Nguyên Đá  

Xuân này em ngược vùng cao
Gập ghềnh nỗi nhớ xôn xao tiếng lòng

Mây hôn núi gấp cánh buồm
Tiếng mưa ngóng đợi hao cơn nhọc nhằn

Cao nguyên đá, đá phong trần
Nắng chiều chểnh mảng khói lam bồn chồn

Vẳng nghe nhạc ngựa đổ non
Chợ phiên nguyên cớ hoàng hôn đong đầy

Cỏ may úa lỡ đường dài
Tiếng nai tác núi em say hương rừng

Nặng lòng ánh mắt thơ nhung
Những bàn chân nhỏ ngập ngừng sớm mai

Một mùa xuân nhớ nơi đây
Trăng non gác núi sao đầy vườn sương

Tạm xa ánh điện phố phường
Sông quê bến đợi ấm nồng hương cau

Để quên những chuyện đẩu đâu
Cho vôi nồng thắm, cho trầu thêm cay

Để cùng vui với trời mây
Ngắm nhìn hoa cải rắc đầy đêm xuân.

Nguyễn Hữu Ninh
(Chủ tịch Hội cựu  giáo chức Hà Giang)

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Còm thơ

Thu có một người bạn trên FB, không hiểu sao nhận xét của bạn ấy đôi khi thành vần điệu đối với Thu. Có thể bạn ấy không có ý định làm thơ mà chỉ vô tình viết như thế. Cả nhà thử đọc xem nhé. Với bức ảnh chiếc kho trống rỗng sau khi GHX chuyển hết đồ, bạn ấy viết:

 Ảnh: GHX

"Thoáng ngỡ ngàng chân bước qua cửa. Chống chếnh, vắng lặng. Những đống, những bao, những hộp biến mất cả. Thầm ước giá mà cái đầu đầy đặc cũng rỗng tuếch được như thế..."  

Khi đọc comment, các chữ hiện lên trong đầu Thu như sau:
Thoáng ngỡ ngàng 
chân bước qua cửa. 
Chống chếnh, 
vắng lặng. 
Những đống, 
những bao, 
những hộp 
biến mất cả. 
Thầm ước 
giá mà cái đầu đầy đặc 
cũng rỗng tuếch 
được như thế...
Vì thế đinh ninh bạn ấy làm thơ. :D
Lần này câu còm của bạn cho bức ảnh này với Thu hiện lên như một vế đối. Cả nhà xem có phải không hay Thu giàu trí tưởng bở.  

 Ảnh: GHX

 "Dậu thưa bám hờ, cổng trường nghiêng"
Thu chưa nghĩ ra được vế thứ 2. Nhờ cả nhà giúp.

Thơ Hoàng Yến Anh

Làm bạn trên FB, biết nhau qua những cái nick, Thu không biết Yến Anh là nhà thơ. Một hôm chợt thấy bạn chia sẻ một bài thơ, đọc thấy hay, theo link dẫn hóa ra đó là cả một trang dành cho những người yêu thơ của bạn. Yến Anh sáng tác khá nhiều, thơ của bạn trẻ trung, thấm đẫm yêu thương. Được sự đồng ý của Yến Anh, Thu sẽ chia sẻ dần một số bài thơ của Yến Anh mà Thu thích.


RƠI

Đã có lúc em muốn đắm chìm mình trong sức mạnh của đêm

Thả tiếng thở dài
Quẳng những phập phồng mang mùi ngai ngái
Nhưng trái tim đa mang
Lại thiết tha với những điều rất thật
Nếu dại một lần
Liệu cái giá có đau?

Đã có lúc em muốn thả mình vào những ngọn cỏ lau

Hít hà mùi hương
Rồi nhắm mắt tưởng tượng ra những điều cuồng điên có thể
Nếu một lần trở thành nô lệ
Tình yêu chân thành còn rực cháy nữa không?

Đã có lúc em muốn hóa mình trong những cơn giông

Để cuồng quay
Để tự do gào thét
Những hững hờ, buồn vui bấy lâu nay mắc kẹt
Nhét vào rồi
Gió ắt phải cuốn trôi…

Đã có lúc em muốn ghì anh bằng nỗi nhớ đôi môi

Mặc kệ ngày mai
Mặc kệ ngày kia
Mặc kệ tháng năm
Mặc kệ thời gian có ủ men tội nghiệp
Kiếp đời này em vẫn phải yêu thôi!

Hoàng Yến Anh

*********
Là thế hệ 8X, sinh ra và lớn lên ở xứ sở miền Trung đầy nắng và gió, yêu văn chương nhưng lại chọn cho mình con đường Kinh tế, hiện Hoàng Yến Anh đang sống, học tập và làm việc tại CHLB Đức. Yến Anh được biết đến trên các diễn đàn mạng với khả năng nổi trội về thơ, văn và đã từng kết hợp với các NXB ở Việt Nam phát hành các tác phẩm như "Hương Tình Yêu" (Thơ, 2008), "Giấu" (Thơ, 2010), "Hôn mưa" (Truyện ngắn, 2011) và “Dưới nắng trời Châu Âu“ (6/2012).

Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012

MƯA EM


Mến tặng bạn Trang Thơ bản nhạc tôi phổ thơ cô giáo Đỗ Hoa. Theo tôi biết bài thơ nguyên bản được cô giáo viết tặng một cô học trò cưng. Đỗ Hoa cũng là người vẽ bìa CD "Hành khúc ngày bình yên" cho tôi. Xin đăng ca khúc lên đây cùng một trong những bức tranh của cô để tỏ lòng tri ân.
 

MƯA EM

Nắng dần tan rơi nhẹ trên phố say
Em về đây đón ngày mưa trở lại
Mưa dịu rơi ấp iu trên tay mềm
Đời hát ca ngày có em

Mưa chạy theo chân trần đôi gót son
Mưa chạy theo một vầng em trăng tròn
Như nụ hôn đón nhau chẳng theo mùa
Ta đón mưa ngày em về

Giọt mưa múa trên đầu ngón tay
Nhạc mưa đắm say trong tim người
Mười ngón tay dài em hứng mưa
Giọt mưa múa trên đầu ngón tay
Nhạc mưa đắm say trong tim người
Thắp sáng môi cười ta đón nhau về.

Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Gửi Vũ


  Tranh " Đường về nhà" 
của hoạ sĩ Joanna Tinsley
Chim kêu buổi sớm
Ngựa hý chiều tà
Có một ngọn núi
Đã trở về nhà
Có ngàn dặm cỏ
Còn đi ngoài xa
Liễu biếc tháng ba
Sen hồng tháng bảy
Liễu xác, sen tàn
Tóc buồn xanh mãi
Sương sa biên tái
Mưa trắng kinh kỳ
Cườm tay lục bảo
Nửa đời phân ly
Sao không về đi
Duyên người đã hết
Cánh cửa nhà ta
Tháng ngày lưu biệt
Một đêm ngà ngọc
Nghìn đêm đợi chờ
Nét mày đan phượng
Cháy mùa tương tư
Người đẹp thường hư
Vàng son dễ nát
Quanh quẩn xiêm y
Thế gian lầm lạc
Về đây rượu chát
Vịn cành mằn hoa
Ngẩng mặt là núi
Bình yên hiên nhà
Chim kêu buổi sớm
Ngựa hý chiều tà
Hoa đào rắc lối
Người về từ xa...
(Nguồn: Blog cá nhân của tác giả)