Cuộc gặp gỡ hôm qua với các anh chị và các bạn yêu thơ thật nhiều cảm xúc. Rất nhiều kỷ niệm ở Trang Thơ được nhắc đến. Hôm nay nhân đọc được bài thơ hay của Thanh Tuan, một người bạn cùng khoa, nhân mùa Vu Lan xin chia sẻ cùng các bạn yêu thơ.
Con đã trở về!
Thanh Tuan Hình minh họa của tác giả |
Hoa cau phủ trắng con đường gạch đỏ
Như tỉnh như mê đợi tiếng ai mừng rỡ
Gió bàng hoàng chiều bỗng chuyển heo may.
Con lặng yên chờ đợi khói nhang bay
Cất nghẹn nấc vào sâu trong lời khấn
Vu lan bây giờ chỉ còn bông hồng trắng
Bố Mẹ ơi xin Người hãy yên lòng.
Con lại về mở cánh cửa đã cong
Gói ghém những tấm ảnh nào đã ố
Thay chén nước, dựng ngay cây đèn đổ
Thêm một lần, dù tim một lần đau.
Con dừng bước bên cầu thang thật lâu
Tay vịn ấy Bố tựa vào khi mệt
Vu lan về con thả hoa đăng thắp nến
Lên mộ Người đặt một bó hoa tươi.
Con lại về ngồi xuống góc giường đôi
Lật tấm chiếu lần tìm hơi ấm Mẹ
Bàn tay nào từng rém chăn rất khẽ
Con lạ giường bước chân mẹ nhẹ trôi.
Con chui vào gian bếp ở đầu hồi
Dáng mẹ chiều hôm nấu xào tong tả
Vu lan này con kịp mua hoa quả
Lòng thảo thơm xin kính cẩn dâng người.
Phận làm con, nợ một gánh ở đời
Đạo hiếu hạnh rối bời muôn câu chữ
Con lại về mở cửa căn nhà cũ
Gói tiếng "Con ơi" mai lại lên đường.
Dành cho mình thêm một chút yêu thương
Như nguyện ước ngày xưa Người mong thế
Cố gắng tu thân làm người tử tế
Trong tim con ấm nhịp đập của Người!
(Nguồn: FB)
Từng câu từng chữ chạm tới đáy con tim.
Trả lờiXóaKhông khóc, không đau, nhưng thấy mình chợt LẶNG.
Bông hồng trắng kia cài trên áo bạn
Còn tôi ghim hoa hồng trắng trong tim.