Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2015

Khúc giao tình mùa Đông

GỌI ĐÔNG

Em ơi, mùa Thu tàn rồi đó
Bấc nhẹ về trên hè phố lá bay
Ngưng sương sớm trên mặt hồ ảo vọng
Hà nội vào Đông, em ơi có hay!

Ta lặng nhìn màu xanh ngàn cây
Chỉ Hà nội mới có màu xanh ấy
Tha thiết thắm chứa chan tình nồng cháy
Đợi Xuân về bừng dậy sắc Đào hoa.

Em nghe chăng tiếng gọi trái tim ta
Trong gió bấc, mưa sa, giông bão...
Yêu cuộc sống mà ta hằng kiến tạo
Có khoảng cách nào không vượt nổi đâu em.

                                         Hà nội, 10/10/2014
                                              HOÀNG GIANG

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2015

Khúc Thu gọi bạn



Tặng các bạn một khúc Mùa Thu - 2015

        THU VƯƠNG 
XANH LÁ - VÀNG HOA 


Bạn ra lại mà xem
Ngắm Mùa Thu Hà nội
Lá thẫm xanh
             làm lòng tôi bối rối ...
Hà nội xanh thì thào trong  heo may  hanh .

Tôi lặng lẽ đi dưới những tàng  xanh
Này Sấu Phan Đình Phùng
Này Sao đen Lò đúc …
Vầng nhật nguyệt Hồ Gươm
               xanh thắm mãi Thủ đô
Hoàng Diệu cùng Nguyễn Tri Phương
               vẫn thẫm xanh ba dãy Xà cừ
                         … chờ mùa thay lá …
Và như thế … như thế và tất cả
Hà nội mùa Thu xanh như khúc tình ca .

Mùa này của ta ngoài xứ Bắc hà
Thu khép lại vàng đồng hoa cải
Rải hạt nắng vàng trên rặng hoa ngâu
Biếc mắt hồ thu trong khúc Tương cầu .
Đâu chỉ thế , ôi Thu Hà nội
Tây tựu … ngoại ô vàng cúc đón Thu sang
Và xa hơn , xa hơn …
               triền lũng núi mênh mang …
Hoa Dã quỳ dát vàng lên vùng sơn cước …

Vẳng nghe tiếng lòng như mơ , như thực
Thu Hà nội đắm mình trong lá biếc đậm đà
Và đẹp thay , 
               vẫn rực vàng trong nắng và hoa .

                             Mùa Thu Hà nội – 2015

                                   HOÀNG GIANG 

Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

Tôi chạm vào nỗi nhớ...

 Ảnh: Internet
                                   Tôi trở về thăm lại thủa thanh niên
                          Gặp mùa thu trải vàng con đường cũ
                          Nhặt tâm sự vẫn còn chưa kịp ngỏ
                          Cầm bàn tay chưa từng nắm dạo nào.

                          Tôi trở về nhìn tranh chúa trên cao
                          Mái vòm cũ đến giờ như vẫn đợi
                          Bao trăn trở kịp mở ra trang mới
                          Biết bao giờ bước qua nổi nông sâu.

                          Tôi trở về ngắm tường đá trắng phau
                          Kịp nhận ra có những điều không đổi
                          Đời dài rộng mưa dông gió thổi
                          Tấm chân tình ủ ấm lại nhân gian.

                          Tôi trở về nhặt lại những nồng nàn
                          Kỷ niệm xưa ngập tràn trong tim bạn
                          Đâu cứ phải thử thách qua hoạn nạn
                          Hương táo thơm, thơm mỗi lúc sang mùa.

                          Tôi trở về gặp lại những say sưa
                          Gặp ước mơ cất chưng cùng năm tháng
                          Dù bốc lửa, trầm ngâm ngồi bên bạn
                          Vẫn nhủ thầm, tôi đã chạm vào Tôi ...

Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015

KỂ TỪ GIỜ

Kể từ giờ em hãy sống vì em
Dù mạnh mẽ, hay yếu mềm, cũng được.
Miễn thản nhiên cười và vô tư bước,
Đau khổ hay không là tự do mình.

Kể từ giờ em phải thật là xinh,
Rạng rỡ yêu đời dù mưa hay nắng
Không phải để cho người nào nhìn ngắm,
Bởi thanh xuân ngắn lắm, sắp qua rồi...

Kể từ giờ em phải sống thật vui
Để chôn vùi nỗi buồn vào quá khứ.
Ai tổn thương mình thì cũng nên tha thứ,
Bởi sau cùng em đáng được bình yên.

Kể từ giờ không phải nhớ hay quên,
Không muộn phiền vì một người nào nữa.
Vui đi em, nếu không thì sẽ lỡ
Chuyến tàu mang hạnh phúc đến ga rồi.
Du Phong


Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015

TRÁI TIM ANH ĐANG THẮT LẠI VÌ EM

Hồng Thanh Quang

Trái tim anh đang thắt lại vì em...
Ngày đã muộn, anh một mình lặng lẽ.
Tiếng ai hát như từ thời trai trẻ,
Nhắc câu thề mùa hạ ủ vòm cây...

Xa nhau rồi, anh trong điệp trùng say
Và nước lã cũng cay nồng men lá.
Trong ngực anh mọi thứ đều hóa đá,
Và hững hờ ngay cả với tình yêu...

Em ở đâu? Anh đơn độc trong chiều,
Không hy vọng, chỉ tứ bề náo động.
Trời thì cao, đất thì quá rộng,
Anh một mình, em đang ở cùng ai?

Vô cớ mà sao mãi chẳng mờ phai
Cặp môi mím ghìm chặt câu buồn tủi,
Dáng bé nhỏ em quay về lủi thủi,
Và nỗi buồn đã tê tái trong anh...

Mờ tối rồi những tán lá rờn xanh,
Ngày đã muộn, muộn thực rồi em ạ...
Nhìn mặt mình trong gương mà thấy lạ,
Trái tim anh đang thắt lại vì em...

(8-5-2013)

Thứ Tư, 1 tháng 4, 2015

CÂY TRÊN ĐƯỜNG HÀ NỘI

Gửi tặng các bạn yêu Hà nội...
Hà nội xanh những hàng cây
Những năm đánh Mỹ vẫn đầy tiếng chim
Ai đi xa vẫn ngóng tìm
Rặng cây thủa nhỏ trong tim nhớ về

Nhớ về rặng ỔI ven đê
Quanh quanh Quảng Bá, Hồ Tây hôm nào
Nhớ về hàng SẤU lao xao
Chùm cây PHƯỢNG VĨ tuổi nào không yêu?

XÀ CỪ in bóng những chiều
Thả hồn trên phố, nắng xiêu lá BÀNG
Đường Thanh niên thật dịu dàng
Hoa NGỌC LAN đấy ngỡ ngàng ai chưa?

Hàng LIỄU xưa…rủ ven hồ
Đi vào trang sách như SƯA hôm nào
Ai treo hoa tím trên cao?
BẰNG LĂNG rực rỡ vào mùa hạ thôi?

CƠM NGUỘI đón dáng ai ngồi
SI, ĐA che bóng bà tôi đi chùa
MUỒNG kia đưa tán khi xưa
ME kia dẫn lối khi vào nhà ai?

HOA SỮA nén tiếng thở dài
Thiền Quang in bóng…chờ ai theo cùng
Những ngày còn bố đi chung
HOA BAN Lăng Bác vào cùng sử xanh

CHÒ CHỈ vẫn dựng bên thành
Vươn cao dáng đứng bên hàng CAU xưa
Nhớ miền Nam, nhớ bóng DỪA
Ai quên VÚ SỮA ngày xưa Bác trồng

Người đi xa có nhớ không?
Hàng SAO vẫn đứng bên hè phố kia
PHI LAO ru gió trăng thề
Nhật Tân ĐÀO bãi…ai về cùng xuân

Đêm về chen lẫn giấc mơ
HOÀNG LAN thủ thỉ khuya cùng tiếng thơ 
DẠ HƯƠNG đấy…còn ai chờ 
Lặng nghe ai ngỏ…tuổi thơ ngọt ngào…

LỘC VỪNG thả lẫn trăng sao
Ven hồ Gươm ấy...thì thào chuyện xưa...

Biết làm sao...kể nhau nghe
Còn đâu ve những trưa hè ngày xưa
Còn đâu chim hót đong đưa
Còn đâu ánh mắt thủa xưa ngỡ ngàng…

Hà nội ơi! Nhớ quê chung
Ngàn năm sông núi cùng cây gắn liền
Trách ai…phụ bạc đất này
Xóa bao kỷ niệm tháng ngày kết nên

Ai ơi! Xin chớ vội quên!!!

Sài gòn nhớ Hà nội 03/2015

Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

TIỄN BẠN

(Gửi V.P.M)
                                           Tàu ơi, chầm chậm lại
                                           Vội vàng chi tối nay.
                                           Dù thời gian đi mãi,
                                           Bánh xe ơi, chớ quay.

                                           Ngày hôm nay xa cách,
                                          Ai tránh khỏi nhớ, buồn.
                                          Con tim sao thóc mách,
                                          Khơi dòng nước mắt tuôn.

                                          Thôi nói gì nữa bạn,
                                          Ta hiểu nhau quá rồi.
                                          Nỗi đau bao giờ cạn,
                                          Trong lòng trẻ mồ côi.
Ga Hàng Cỏ - Hè 1969
Hồ Như Nguyện

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015

TUỔI NÀO ĐẸP



Người ta gọi Tuổi hoa niên Tuổi Đẹp
Tuổi tóc xanh, môi thắm, má hồng
Người ta bảo Tuổi thanh xuân Tuyệt mỹ
Như trăng tròn bay giữa không trung.

Năm tháng trôi đi đến Tuổi trung niên
Người ta nói Tuổi chín muồi thật đẹp
Lên lão rồi mái đầu xanh đã bạc
Người ta khen rằng Tuổi thần tiên.

Tuổi nào đẹp hơn: môi thắm, tóc xanh
Hay da mồi, phơ phơ đầu bạc
Đẹp như trăng rằm lung linh đáy nước
Hay mặn mà dịu ngọt, tóc hoa râm?

Tuổi nào đẹp trong cách ta nhìn
Trong cách ta nâng niu, gìn giữ
Để năm tháng qua đi không hoài phí
Từng giây phút cuộc đời trao tặng cho ta.

TP.HCM, 17:31, 17/3/2015

KHÓC THẦY


Mấy chục năm Thầy trò chẳng gặp nhau
Nay gặp Thầy trong đau thương mất mát
Không biết vì sao ngày đầu năm em khóc
Những bậc tiền nhân, giờ lại khóc Thầy!

Nước mắt rơi trên những ngón tay
Em đang gõ từng dòng trên bàn phím
Hình ảnh Thầy tưởng như hiển hiện
Trước mắt em sống động như xưa….

Giọng ấm trầm khúc hát tiếng Nga
Căn phòng nhỏ mái tranh, tường cót ép
Gió ùa vào hòa cùng giọng hát
Không gian lắng sâu một chiều Đông….

Mùa thu Hà Nội lá vẫn  xanh
Cây bụt mọc bên nhà Thầy vàng rực
 “Mùa thu vàng”*nước Nga trong ký ức
Luôn ở đây, gần gũi bên Thầy…

Bộ từ điển Thầy soạn thật hay
Em may mắn được Thầy giao đọc lại
Em thót tim tin khoa Nga bị cháy
Công trình của Thầy liệu có làm sao!?

Giường tầng sinh viên cháy cong queo
Khu nhà giáo viên chỉ còn tro lạnh
Bước chân em như lạc vào hoang vắng
Không  gặp Thầy, không gặp được ai…

Thời gian trôi ba mươi bẩy năm dài
Trong cuộc sống bao thăng trầm nếm trải
Lớp sinh viên khóa 73 ngày ấy
Có bao người đã gặp lại Thầy!?

Thật đau lòng cho đến hôm nay
Em cũng lại chậm chân Thầy ạ.
Không kịp chào Thầy tại miền quê êm ả
Nơi Thầy chào đời, nơi Thầy đã ra đi!

Xin được khóc Thầy dòng nước mắt chia ly
Của em, của bao lớp học trò khác nữa
Vĩnh biệt Thầy!
Người đã truyền cho chúng em ngọn lửa
Yêu nghề, yêu cuộc sống, yêu người!
Hải Phòng, 21:48. 01/3/2015
            GS Trần Văn Cơ – giảng viên khoa Nga ĐHSPNN Hà Nội
            Mất tại Nha Trang ngày 01/3/2015
            *Tên bức tranh phong cảnh nổi tiếng của họa sĩ Nga
              I.Levitam


Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2015

Đầu Xuân- đọc thơ thi hào Nguyễn Du

Nhân vào dịp Xuân mới, đưa bài này lên để chúng ta xem lại cho vui




 Đối tửu - 對酒
Nguyên văn chữ Hán

趺坐閒窗醉眼開,
落花無數下蒼苔。
生前不盡樽中酒,
死後誰澆墓上杯。
春色霑遷黃鳥去,
年光暗逐白頭來。
百期但得終朝醉,
世事浮雲真可哀。
Phiên âm Hán Việt

Phu tọa nhàn song túy nhãn khai,
Lạc hoa vô số há thương đài.
Sinh tiền bất tận tôn trung tửu,
Tử hậu thùy kiêu mộ thượng bôi?
Xuân sắc niệm thiên hoàng điểu khứ,
Niên quang ám trục bạch đầu lai.
Bách kỳ đãn đắc chung triêu túy,
Thế sự phù vân chân khả ai.

Thứ Hai, 12 tháng 1, 2015

CÔ CHỦ NHIỆM


Kính tặng cô Lê Thiếu Ngân 

Chẳng bao giờ em quên được cô
Cô chủ nhiệm đẹp như tranh vẽ
Ngắm nhìn cô lòng nhắc thầm khe khẽ
Ước gì mình cũng được như cô.

Em yêu vô cùng những giờ tiếng Nga
Cô đứng lớp dịu hiền, sâu lắng
Với giọng nói vang mà rất ấm
Tiếng nga đẹp hơn qua giọng của cô.

Em không biết mình yêu tiếng nga tự bao giờ
(Để thêm điểm vào trường em thi tiếng pháp
Vào khoa Nga chỉ là bắt buộc
Tiếng nga với em, xa lạ biết bao!)…

Là chủ nhiệm, cô thật sát sao,
Cô hiểu rõ những gì trò muốn
Nhưng cô lại trao học trò đôi cánh
Để tự mình bay bổng, bay xa.

Em được bầu làm lớp trưởng của cô
Là người thầy, cô tận tình chỉ bảo
Như người chị, cô ân cần, chu đáo
Người bạn hiền, cô vui vẻ, hòa đồng.

Em học được rất nhiều, cô biết không!?
Khi em cũng là giáo viên chủ nhiệm
Em đã làm như em từng cảm nhận
Cách cô làm khi chủ nhiệm lớp B.

Chia tay trường, chia tay khoa Nga
Cũng là xa thầy cô, là chia tay bè bạn
Thời gian qua đi nhưng lòng em luôn đến
Với kỷ niệm lớp B, với hình ảnh của cô.

Hai năm cuối em được sang lớp A
Nhưng trái tim em lớp B luôn gắn bó
Như mối tình đầu dù gian nan, cách trở
Vẫn ấm nồng trong suốt cuộc đời.

Em mong được như cô, mãi mãi, Cô ơi!

Nha Trang, 15.18 / 18.43, 23/7/2014

Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

CHẲNG MƯỢN



Em chẳng "mượn bờ vai anh" làm gì
Bởi nó chẳng thuộc về em mãi mãi.
Em chẳng "mượn tiếng cười" dễ dãi
Bởi với ai anh cũng mở lòng.

Em chẳng "mượn vòng tay của anh"
"đôi vai gầy" của em lạnh cóng,
Bởi "một lần vòng tay anh dang rộng"
Cũng không làm em ấm suốt cuộc đời.

Em "mệt nhoài" cũng chẳng "mượn anh" ơi
Bởi khi trả sẽ đớn đau lắm đấy.
Em sẽ tìm cho mình hết thảy
Những thứ em cần trong một tình yêu!
Nha Trang, 09.57- 14.44, 18/7/2014
* Họa lại bài thơ ”M ượn” đọc trên FBKN


TRUYỆN KIỂU LÀNG NGA


Có một cuốn truyện sẽ ra đời
Mà chẳng giống như ta thường đọc
Tên tác giả không nằm bìa trang nhất
Mà trải dài trên mỗi chặng đường.
             
Một chuyện tình yêu tròn mười chương
Được kết nối bởi tâm hồn mười tác giả
Không phân biệt K lớn hay K nhỏ
Để ra đời tác phẩm kiểu làng Nga.    

Chương mở đầu êm đềm Felicita
Chương kết thúc, Bích Châu tràn sức sống
Sẽ còn mãi một tình yêu cháy bỏng
Dù phải trải qua bao thác, bao ghềnh.           

Cuộc sống vẫn trôi đi như biển vẫn xanh
Như gió thu vẫn không thôi xào xạc
Như con người muôn đời khao khát
Tình yêu thương sưởi ấm cuộc đời.

Truyện kiểu làng Nga sẽ thật tuyệt vời
Một kiệt tác tâm hồn mười tác giả!
Nha Trang, 15:53, 17/7/2014

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

NGƯỜI DƯNG

         Biết bao cuộc gặp gỡ, vô tình hay hữu ý, đã đi qua cuộc đời mỗi người chúng ta để rồi lưu lại những dấu ấn, có thể sâu đậm, cũng có thể chỉ mờ nhạt. Có người sẽ đồng hành cùng ta trong suốt cuộc đời, và có người chỉ xẹt qua như một ngôi sao băng để rồi kỷ niệm vẫn còn lưu lại mãi trong ký ức. Bài thơ "Người Dưng" của bạn Thanh Tuấn viết về một trong những "ngôi sao băng" như thế. Vẫn biết những cảm xúc như vậy chỉ nhẹ như hơi thở của mùa xuân, đẹp lung linh như tia nắng sớm, trong lành như làn gió nhẹ đêm hè, mà sao vẫn khiến ta say. 
         Dường như cuộc đời của mỗi chúng ta đều có những khoảnh khắc đẹp bởi "Người Dưng". Cảm ơn Thanh Tuấn về bài thơ nhỏ dễ thương. Một bài thơ sâu lắng, dịu dàng và giàu chất nhân văn.  

NGƯỜI DƯNG

 Ảnh: Internet







Anh đi rồi để nhớ lại sau lưng
Lời yêu thương em gửi anh theo gió
Trăn trở trong đêm gọi sao vào em ngỏ
Lá rụng xạc xào thay anh vỗ về em.
Không có anh em vẫn là em
Nói cười…
Vào ra…
Đi đứng…
Nhưng vắng anh…
Câu thơ chấm lửng…
Giữa những dòng mơ đầy vơi nhớ mong.
Người đi…
Đường xa…
Nhiều lắm ngại ngùng…
Câu nhắc nửa chừng thôi mà không nói
Nhẹ quay đi giấu thật nhiều bối rối
Cũng phải thôi
Mình là những Người Dưng.

Thanh Tuấn 
(Nguồn: FBKN)

Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

HAPPY NEW YEAR 2015

 Nguồn: Cherry Vu (New Zealand)
Chúc các bạn yêu thơ một năm mới hạnh phúc.