Mấy
chục năm Thầy trò chẳng gặp nhau
Nay
gặp Thầy trong đau thương mất mát
Không
biết vì sao ngày đầu năm em khóc
Những
bậc tiền nhân, giờ lại khóc Thầy!
Nước
mắt rơi trên những ngón tay
Em
đang gõ từng dòng trên bàn phím
Hình
ảnh Thầy tưởng như hiển hiện
Trước
mắt em sống động như xưa….
Giọng
ấm trầm khúc hát tiếng Nga
Căn
phòng nhỏ mái tranh, tường cót ép
Gió
ùa vào hòa cùng giọng hát
Không
gian lắng sâu một chiều Đông….
Mùa
thu Hà Nội lá vẫn xanh
Cây
bụt mọc bên nhà Thầy vàng rực
“Mùa thu vàng”*nước Nga trong ký ức
Luôn
ở đây, gần gũi bên Thầy…
Bộ
từ điển Thầy soạn thật hay
Em
may mắn được Thầy giao đọc lại
Em
thót tim tin khoa Nga bị cháy
Công
trình của Thầy liệu có làm sao!?
Giường
tầng sinh viên cháy cong queo
Khu
nhà giáo viên chỉ còn tro lạnh
Bước
chân em như lạc vào hoang vắng
Không gặp Thầy, không gặp được ai…
Thời
gian trôi ba mươi bẩy năm dài
Trong
cuộc sống bao thăng trầm nếm trải
Lớp
sinh viên khóa 73 ngày ấy
Có
bao người đã gặp lại Thầy!?
Thật
đau lòng cho đến hôm nay
Em
cũng lại chậm chân Thầy ạ.
Không
kịp chào Thầy tại miền quê êm ả
Nơi
Thầy chào đời, nơi Thầy đã ra đi!
Xin
được khóc Thầy dòng nước mắt chia ly
Của
em, của bao lớp học trò khác nữa
Vĩnh
biệt Thầy!
Người
đã truyền cho chúng em ngọn lửa
Yêu
nghề, yêu cuộc sống, yêu người!
Hải Phòng, 21:48.
01/3/2015
GS Trần Văn Cơ – giảng viên khoa Nga
ĐHSPNN Hà Nội
Mất tại Nha Trang ngày 01/3/2015
*Tên bức
tranh phong cảnh nổi tiếng của họa sĩ Nga
I.Levitam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.