Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Листопад - Mùa lá rụng

(Đăng theo yêu cầu của bạn 2h)
         Ольга Берггольц
Осенью в Москве на бульварах вывешивают дощечки с надписью "Осторожно, листопад! "

Осень, осень! Над Москвою
Журавли, туман и дым.
Златосумрачной листвою
Загораются сады.
И дощечки на бульварах
всем прохожим говорят,
одиночкам или парам:
"Осторожно, листопад!"

О, как сердцу одиноко
в переулочке чужом!
Вечер бродит мимо окон,
вздрагивая под дождем.
Для кого же здесь одна я,
кто мне дорог, кто мне рад?
Почему припоминаю:
"Осторожно, листопад!"

Ничего не нужно было,-
значит, нечего терять:
даже близким, даже милым,
даже другом не назвать.
Почему же мне тоскливо,
что прощаемся навек,
Невеселый, несчастливый,
одинокий человек?

Что усмешки, что небрежность?
Перетерпишь, переждешь...
Нет - всего страшнее нежность
на прощание, как дождь.
Темный ливень, теплый ливень
весь - сверкание и дрожь!
Будь веселым, будь счастливым
на прощание, как дождь.

...Я одна пойду к вокзалу,
провожатым откажу.
Я не все тебе сказала,
но теперь уж не скажу.
Переулок полон ночью,
а дощечки говорят
проходящим одиночкам:
"Осторожно, листопад!"


Mùa lá rụng 

Tác giả: Olga Berggolts
Người dịch:   Bằng Việt

Mùa thu ở Mátxcơva người ta thường treo những tấm biển trên các đại lộ, với dòng chữ:  "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng! "

Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả.
Matxcơva lại đã thu rồi!
Bao khu vườn như lửa chói ngời,
Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ
Những tấm biển treo dọc đại lộ
Nhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôi
Nhắc cả những ai cô độc trong đời:
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"

Ôi trái tim, trái tim của một mình tôi
Đập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
Buổi chiều kéo lang thang mưa giá
Khẽ rung lên bên khung cửa sáng đèn
Ở đây tôi cần ai khi xuôi ngược một mình?
Tôi có thể yêu ai? Ai làm tôi vui sướng?
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi!

Nếu không có gì ao ước nữa trong tôi
Thì có nghĩa chẳng còn gì để mất
Anh từng ở đây, từng là người thân nhất
Sao phút này làm người bạn cũng không?
Tôi chẳng hiểu sao cứ ngùi ngẫm trong lòng
Rằng sẽ phải xa anh vĩnh viễn
Anh - con người không vui, con người bất hạnh
Con người đi cô độc quá trong đời
Thiếu cẩn trọng chăng? Hay chỉ đáng nực cười?
Thôi, hãy biết kiên tâm, mọi điều đều phải đợi.

Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi
Mưa thầm thì rơi mãi lúc chia ly
Mưa tối rầm nhưng ấm áp nhường kia
Mưa run rẩy trong ánh trời chớp loá...
Anh hãy cố vui lên dù con đường hai ngả
Tìm hạnh phúc bình yên trong ấm áp cơn mưa!...

Tôi ra ga, lòng lặng lẽ như xưa
Một mình với mình thôi, chẳng cần ai tiễn biệt
Tôi không biết nói cùng anh đến hết
Nhưng bây giờ còn phải nói gì thêm!
Cái ngõ nhỏ con đã tràn ngập màu đêm
Những tấm biển dọc đường càng thấy trống:
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"

(Bài đăng lần đầu bởi Tualinh trên trang Góc Âm Nhạc. Mời xem bài đăng gốc TẠI ĐÂY)

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2011

Жди меня


Константин Симонов

* * *

Жди меня, и я вернусь.
Только очень жди,
Жди, когда наводят грусть
Желтые дожди,
Жди, когда снега метут,
Жди, когда жара,
Жди, когда других не ждут,
Позабыв вчера.
Жди, когда из дальних мест
Писем не придет,
Жди, когда уж надоест
Всем, кто вместе ждет.

Жди меня, и я вернусь,
Не желай добра
Всем, кто знает наизусть,
Что забыть пора.
Пусть поверят сын и мать
В то, что нет меня,
Пусть друзья устанут ждать,
Сядут у огня,
Выпьют горькое вино
На помин души...
Жди. И с ними заодно
Выпить не спеши.

Жди меня, и я вернусь,
Всем смертям назло.
Кто не ждал меня, тот пусть
Скажет: - Повезло.
Не понять, не ждавшим им,
Как среди огня
Ожиданием своим
Ты спасла меня.
Как я выжил, будем знать
Только мы с тобой,-
Просто ты умела ждать,
Как никто другой.

1941

Thứ Hai, 9 tháng 5, 2011

Kỷ niệm mùa hè

Ảnh minh họa
Mình sánh vai, sải bước dưới chiều hè
Nghe bản hợp xướng ve rộn rã
Hàng phượng đỏ, nắng in nghiêng đẹp quá!
Hè ở bên ngoài, hè cháy cả trong tim.

Dẫu chưa một lời anh nói: yêu em!
Chỉ ánh mắt xao xuyến tìm ánh mắt.
Ve rả rích qua vụ hè sẽ tắt
Nhưng nhạc lòng mãi dìu dặt ngàn sau.

Những lá me bay rụng khẽ mái đầu
Ta sóng bước bên nhau chiều hạ,
Em cố giấu tiếng trống lòng giục giã
Sải những bước dài hối hả bên anh!

Trời hè xanh như ánh mắt em xanh
Nắng hè ấm như tay anh nồng ấm
Mặt nước lặng như tình ta sâu lắng
Tiếng ve kêu như khát vọng lòng ta.

Rồi mùa hè vội vã đi qua
Sắc phượng đỏ không chói lòa đường phố
Chiều chung bước chỉ còn trong nhung nhớ
Hai đứa mình giờ đã ở hai phương

Anh ra đi ngày ấy buổi tựu trường
Thành phố lạ với con đường xa lắc
Đất nước bạn nơi anh sang lưu học
Cũng là nơi em hy vọng, đợi chờ.

Em trở về phượng nở đỏ trang thơ
Mong hè đến dệt ước mơ tuổi trẻ
Và chợt thấy một mùa hè như thế
Trong đôi mắt hai người bạn trẻ chiều nay.
Thu Hà

Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2011

Nhà hai đứa

 Ảnh minh họa

I/ Nhà hai đứa ở hai bên hè phố,
Chiều tan học nào cũng cố bước song song.
Cự ly cách đều…những đường gạch thẳng băng,
Đứa con trai chân dài,
Mỗi bước gấp hai,
Song…vẫn đi chậm bằng cô gái!
Đếm bước chân nhau mỗi chiều vàng nắng trải,
Chúng bên nhau chậm rãi, vô tình.
Quen… sợi tóc mai trên khuôn mặt tươi xinh,
Nhớ… dần bước chân sải dài mà trễ nải…

II/ Rồi một chiều kia,
Trên con đường chỉ còn cô gái,
Vẫn bước ngập ngừng như đợi như mong.
Gió thoảng nhẹ má cô gái ửng hồng,
Ngỡ… tiếng chân ai đang ngập ngừng sánh bước.
Tia nắng hoàng hôn in bao chiều hẹn ước,
Soi đôi mắt buồn không giấu được dưới hàng mi,
Gió còn vương trên mái tóc làm chi,
Niềm mơ ước còn gì đâu nữa…
Chiều hôm ấy bên khung cửa sổ,
Cô gái buồn đứng nhớ chuyện xưa,
Ngôi nhà bên kia đang có cuộc tiễn đưa,
Người con trai lên đường!
Chưa một lần nói tiếng yêu đương.
Hai đường thẳng song song chưa vẽ đường cát tuyến!
Anh xốc ba lô bước vào cuộc chiến.
Chỉ ánh mắt dám nói điều tiễn biệt,
Xoáy vào lòng nỗi da diết, nhớ thương.
Trở về anh nhé, với quê hương,
Với kỉ niệm xưa trên con đường phượng đỏ.
1979
Thu Hà

Chúc mừng ngày của mẹ!

Hôm nay là "Ngày của Mẹ" _ Ngày chủ nhật thứ 2 của tháng 5. Ngày này có xuất xứ từ đất nước Mỹ xa xôi. Và cũng chưa phổ biến ở Việt Nam. Nhưng tụi trẻ bọn con có lẽ rất "nhanh nhạy" với thông tin này và rất thích được thể hiện tình cảm của mình trong ngày này.
 Qua blog Trang Thơ. Con xin gửi lời chúc sức khỏe, bình an tới bác Thu, các bác bạn của  bác Thu con. Cầu cho mọi sự  tốt lành đến với Mẹ con, đến với những người Mẹ của các bạn con. Dù nói ra hay không nói ra, dù có thể hiện hay không, nhưng tất cả mọi đứa trẻ đều yêu tha thiết Mẹ của chúng. Con cũng là một đứa trẻ như thế, hihi.
 Happy Mother's day! :)