Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2013

Chút thơ tình người lính biển

Trần Đăng Khoa
Anh ra khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên.


Biển ồn ào, em lại dịu êm

Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu, lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên.


Ngày mai, ngày mai khi thành phố lên đèn

Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc
Thăm thẳm nước trời, nhưng anh không cô độc
Biển một bên và em một bên.


Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên

Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng
Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
Biển một bên và em một bên.


Vòm trời kia có thể sẽ không em

Không biển nữa. Chỉ còn anh với cỏ
Cho dù thế thì anh vẫn nhớ
Biển một bên và em một bên
.

Thơ tình người lính biển 
Nhạc: Hoàng Hiệp - Thơ: Trần Đăng Khoa



Nguồn clip: Trang của NS Hoàng Hiệp trên FB
Nguồn ảnh: "Đây là Trung uý Ngô Văn Kiên, lữ đoàn 146 Hải quân trong ngày gặp vợ trên đảo Sinh Tồn (không phải Sơn Ca) tháng 6-2012 khi chị theo chuyến tàu đưa thân nhân chiến sĩ ra thăm đảo. Ảnh này mình chụp khi anh Kiên tiễn vợ xuống ca nô để ra tàu sau 5 ngày được sống cùng chồng trên đảo." (Nick FB: Bố Cu Hưng)

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

Xả

Tranh luận, góp ý, khen có - chê có, người bảo phải thế này mới đúng, người khác bảo thế chưa đúng. Rồi thì còm có danh, còm nặc danh. Có danh thì còn biết chứ nặc danh thì chẳng hiểu ai vào ai. Người góp ít chữ, người góp nhiều chữ, người có thành ý, người thiếu thiện ý. Thôi thì...trăm người trăm tính. Âu cũng là một dịp để tu. Khổ nỗi bạn thơ yếu bóng vía, thấy người ta tranh luận ngược - xuôi, rồi mang cả những từ ngữ ở tận đẩu tận đâu vào Trang Thơ, ngại quá, chạy vội tuột cả dép. Xin phép đăng bài thơ nhỏ của Hoàng Yến Anh để cả nhà xả stress.

"Lâu lắm rồi em chẳng dám làm thơ
Sợ nước mắt rơi
Sợ bờ môi mặn đắng
Sợ sẽ chẳng còn những ngày bình lặng
Sợ bão lòng sẽ lại hóa cuồng phong" 
(HYA)

Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013

Nhà mình - mồng tám tháng ba

Co giò chạy một hơi!!!

Mừng chủ nhà


Nhân ngày 8/3, xin chân thành chúc chủ nhà Hồng Thu và tất cả các chị, các em, các cháu tác giả và bạn đọc Trang Thơ và G.A.N. nhiều sức khỏe thể chất và tinh thần. Chúc Trang Thơ và G.A.N. tiếp tục là nơi hội ngộ của những người đồng cảm.

Trần Bắc Hải

Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013

"Thi trung hữu họa"

HỘI HỌA TRONG THƠ 


Đặng Phương Mai

        Trong sáng tạo nghệ thuật, ta thường nghe nói: “Thi trung hữu họa - họa trung hữu thi” (trong thơ có họa - trong họa có thơ)… Đây là sự dung hòa trong hai loại hình nghệ thuật trong cùng một tác phẩm, nhưng sự lý giải còn mơ hồ. Phải chăng cứ nói đến màu sắc là nói đến hội họa? Ca dao có câu: 
Trầu xanh, cau trắng chay hồng 
Vôi pha với nghĩa thuốc nồng với duyên 
trong thơ cũng có những câu gợi nhiều màu sắc: 
Mường Thanh, Hồng Cúm, Him Lam 
Hoa mơ lại trắng, vườn cam lại vàng 
(Tố Hữu) 
         Chỉ có hai câu thơ thôi mà đã điểm tên đến năm màu sắc: Thanh (xanh), hồng, lam, trắng, vàng, nhưng có gợi cho ta một cảm quan hội họa không? 
         Vương Duy - một thy sĩ, một họa gia Trung Quốc đời Đường, nổi tiếng với đề tài “Giang sơn tuyết tế đồ” và “Võng xuyên đồ” vẽ về những phong cảnh nơi ông đã từng ẩn dật. Có lẽ nhờ cái mơ màng của SƠN – TUYẾT mà người ta bảo tranh của Vương Duy giàu chất thơ? Trong thơ của ông, ta hãy đọc: 
Mưa buổi sớm vị thành bụi ướt 
Rặng liễu non mườn mượt màu xanh 
Khuyên anh hãy cạn chén chén quỳnh 
Dương quan ra khỏi biết mình quen ai?
(Tống nguyên nhị sứ Tây An) 
         Bài thơ gợi lên một cảnh chia tay trong buổi sang mùa xuân bên rặng liễu xanh non lất phất mưa bay. Một không gian mờ ảo đầy chất phương Đông. Ý thơ này như được rõ hơn trong câu Kiều:
Tiễn đưa một chén quan hà 
Xuân Đình thoắt đã đổi ra Cao Đình
 Sông Tần một giải xanh xanh 
Loi thoi bờ liễu, mấy nhành dương quan 
         Cảnh được tả từ xa đến gần. Từ “một dải xanh xanh” rất khái quát cho đến “loi thoi bờ liễu” là cái cụ thể. Do mối tương quan của cặp đối lập cho thật hài hòa: Tạo cái thô để tôn cái thanh; tạo cái tối để tôn cái sáng; tạo cái cứng để tôn cái mềm; tạo cái gồ ghề để thấy cái êm ả…Thơ mà khai thác được tất cả các yếu tố kể trên cùng với các yếu tố: hiện - ẩn; tĩnh - động; hư - thực; gần - xa; nóng - lạnh;…và sự tương phản về màu sắc thì đó chính là đã có thơ trong họa.

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

Trang Thơ chào bạn mới

         Gần đây hoạt động của các thành viên trên Trang Thơ trở nên đều tay hơn. Các bài đăng phong phú cả về chất lẫn lượng. Còm thơ của các anh HG, TQTrung, KG - QV, chị BL, TH... làm Trang Thơ trở nên sôi nổi và có sức thu hút. Trang Thơ được đón thêm độc giả mới. Còm thơ của khách Nặc danh bài "Hoa cải đêm xuân" làm Thu thực sự cảm động. 
         Gần đây có nhận xét của chị Đặng Phương Mai về bài thơ "Bức tranh" của anh TL. Chắc không chỉ có anh TL - tác giả của bài thơ, Thu - admin của TT, mà cả các thành viên, bạn đọc yêu thơ đều vui khi đón nhận những nhận xét sâu và tinh tường đến thế. Cảm ơn chị Đặng Phương Mai đã đồng ý chia sẻ bài thơ "Mùa con" của chị với bạn đọc Trang Thơ, cảm ơn anh TL đã giới thiệu với Trang Thơ "giọng thơ mới". 
         Trang Thơ rất vui mừng được đón chị Đặng Phương Mai, khách Nặc Danh, bạn Vũ Khải An, và các bạn yêu thơ khác trở thành thành viên Trang Thơ. Hy vọng sớm nhận được địa chỉ email của các anh, các chị và các bạn để Trang Thơ gửi thư mời. Trân trọng. 

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Thêm một giọng thơ

Được sự đồng ý của tác giả, xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc một bài thơ của Đặng Phương Mai viết về Mẹ nhân ngày 08/03, cũng là dịp lần đầu chị vào thăm và làm quen với Trang Thơ.
Tuấn Linh


MÙA CON                         

         Đặng Phương Mai

          
(Chia sẻ cùng những người MẸ và những đứa con chưa ngoan thời @)




Đất trời có bốn mùa chuyển luân

Nhà nông đi qua bao mùa lúa
Người dân chài bao mùa khoang nặng cá
Cuộc đời Mẹ chỉ mỗi một: Mùa con

Mùa con đi qua tuổi Xuân mẹ

Qua năm tháng mẹ dãi dầu
Mùa con là vất vả lo âu
Oằn đôi vai
              mẹ cõng con
                         trên đường đời xuôi ngược...

Khi con hát: Mẹ là nhành hoa con cài ngực

Là lúc Mẹ-  hòn đá tảng dưới chân con
Khi con là trang giấy trắng với cây chì đen
Mẹ là viên tẩy
                   mòn dần 
                            sau nét vẽ con vụng dại.
Con lớn lên, yêu thương và kiếm tìm mê mải
Những khoảng trời không Mẹ
Năm tháng qua, tuổi Mẹ nua già
Vẫn ngóng Mùa Con mãi cuối trời xa...