Tranh luận, góp ý, khen có - chê có, người bảo phải thế này mới đúng, người khác bảo thế chưa đúng. Rồi thì còm có danh, còm nặc danh. Có danh thì còn biết chứ nặc danh thì chẳng hiểu ai vào ai. Người góp ít chữ, người góp nhiều chữ, người có thành ý, người thiếu thiện ý. Thôi thì...trăm người trăm tính. Âu cũng là một dịp để tu. Khổ nỗi bạn thơ yếu bóng vía, thấy người ta tranh luận ngược - xuôi, rồi mang cả những từ ngữ ở tận đẩu tận đâu vào Trang Thơ, ngại quá, chạy vội tuột cả dép. Xin phép đăng bài thơ nhỏ của Hoàng Yến Anh để cả nhà xả stress.
Sợ nước mắt rơi
Sợ bờ môi mặn đắng
Sợ sẽ chẳng còn những ngày bình lặng
Sợ bão lòng sẽ lại hóa cuồng phong"
(HYA)
Lâu lắm rồi em không còn làm thơ
Lâu lắm rồi em không còn làm thơ
Cho ngày xưa đã cũ
Cho tình yêu đã cũ
Đóa ngọc lan đã nồng say trong giấc ngủ
Chỉ còn mình em
Lặng lẽ
Thắt lòng…
Lâu lắm rồi em chẳng dám làm thơ
Sợ nước mắt rơi
Sợ bờ môi mặn đắng
Sợ sẽ chẳng còn những ngày bình lặng
Sợ bão lòng sẽ lại hóa cuồng phong
Rất nhiều lần em đã ước, đã mong
“Giá mà mình….không biết làm thơ nữa”
Nhưng câu chữ vẫn rơi
Lời thơ em vẫn viết
Dẫu biết rằng anh đi….không trở lại bao giờ
Nhưng em vẫn mượn thơ ….
để viết chuyện chúng mình…
Hoàng Yến Anh
Thân tặng bạn thơ H.Y.A
Trả lờiXóa"Em chỉ còn có anh trong thơ
Em chỉ vì còn thơ mới dịu dàng đến thế
Vì yêu thơ, em biết mình còn trẻ
Còn biết yêu cả khi...đã đi rồi?"
...
Dạo này TT có nhiều cái mới, bức phá và nổ tung. Cũng có một cái hay là nó làm cho những người như TH thấy thơ thực sự chẳng còn một ý nghĩa nào nữa. Có lẽ vì thế mà HL thà đi bốc đá, chở gạch còn hơn ngồi xếp những hàng chữ biết nói mà không đủ sức làm cho người ta câm lặng! Tranh luận là quyền của mọi người, nhưng xúc phạm thì không!!!Xin đừng mượn diễn đàn này để trả ân oán của quá khứ. Xin hãy rộng lòng để bạn bè được sum vầy.
XóaTH ! Bạn viết câu com. thơ tặng HYA thật đẹp . Không dám " sửa thơ " bạn nhưng nếu tôi viết những lời có cánh ấy thì sẽ là :
Em chỉ còn có anh trong mơ
Em chỉ vì còn thơ mới dịu dàng đến thế
Vì yêu thơ , em biết lòng mình trăn trở
Còn biết yêu , dù anh mãi ... xa rồi !
Nói như thế , khẳng định " mình " với " thơ " hơn , phải không !
Trả lờiXóaCác Nữ sĩ TT quí mến ! Tôi rất thích khi đọc bài thơ này của HYA . Đó là bài thơ đẹp cả về kết cấu , ngôn từ và có nội tâm sâu lắng ( đến mức có thể "đốt cháy" cả TT của TQ ĐHT đấy !) . Tôi không biết nói nhiều như anh TL , anh HDT , anh TQT , chị BL ... nhưng tôi hiểu : thơ luôn là những " giọt mật " chắt lọc từ hồn Nhà thơ rắc lên từng câu chữ cuộc đời . Có thể hay , có thể dở , có thể ngọt ngào , có thể đắng cay , có thể hời hợt , có thể lắng trầm ... tùy cảm nhận của người đọc những vần " mật " ấy ! Người đọc có thể cùng tâm trạng nhưng phần đông là khác nhau cho nên việc tranh luận là không thể tránh được cái " DỊCH " ấy ( thậm chí đầy đủ các lời lẽ cực đoan ) ! Vậy nhà thơ chỉ có việc đơn giản là lắng nghe ( tu thân ) đặng sửa mình cho " mật đậm hương sắc mình " hơn mà thôi ! Phải không nhỉ , các bạn !
Cái " Sợ ..." của HYA trong bài thơ đúng là đẹp như NỮ TÍNH .
" Nhưng câu chữ vẫn rơi " là câu thơ có hồn đẹp như MƠ .
Chúc các bạn vui trọn ngót 60 cái Thiều quang nữa !
Nói với nhà thơ trẻ
Trả lờiXóaCứ làm thơ đi em
Bởi mỗi khi bão lòng em
quay cuồng, giông tố
Em đau khổ
phải không em?
Mọi nỗi đau - khi không thể gọi tên
Sẽ làm con tim em tan vỡ
Ta không thể
sống mãi với nỗi đau vô cớ
Vậy thì em
hãy đứng dậy bằng THƠ.
XóaCảm ơn TQT , bài thơ đẹp như thế !
Vậy thì em
Xóahãy đứng dậy bằng THƠ.
Ko dám nịnh TG nhưng TH thấy câu thật ý nghĩa.
Vâng hãy vịn vào thơ mà đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Nếu chúng ta ko thể gượng dậy thì sao lại có một OLGA sống mãi tới ngày nay.
"Chuyện của chúng mình..."
Trả lờiXóaHình như chưa phải là đã hết.
"Anh" đi rồi,
Hình như "em" vẫn ngóng trông.
Và trong nối nhớ mong,
Vẫn "rơi xuống" những vần, những chữ,
Và hình như sẽ còn lâu nữa,
Đêm ngày "Em" vẫn nhớ "anh"?
Thời gian trôi rất nhanh,
Chưa kịp làm gì, đã qua ngày, qua tháng.
Cứ hết đêm là bình minh rọi sáng,
Hãy là mình, sáng suốt đón Bình Minh.