Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

Happy New Year 2012


Xin chúc tất cả các anh chị trong Trang Thơ và bạn đọc yêu thơ một năm mới tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.

Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2011

Bài hát theo yêu cầu

 Nguồn: Internet
Theo yêu cầu của anh Hoàng Giang, mời bạn đọc Trang Thơ qua Góc âm nhạc nghe bài hát mới. HT cảm ơn anh Hoàng Giang đã có một đề nghị hết sức thú vị vì đây là một bài hát rất hay.

Thứ Năm, 22 tháng 12, 2011

Mừng ngày 22/12


     Nhân ngày Thành lập Quân Đội Nhân Dân, Trang Thơ xin trân trọng gửi tới tất cả các anh, các chị đã và đang phục vụ trong quân đội lời chúc sức khỏe, niềm vui và hạnh phúc. Thế hệ ông cha chúng ta đã không tiếc máu xương để gìn giữ mảnh đất hình chữ S thân thương và đến thế hệ chúng ta, không ít các anh, các chị đã tiếp bước truyền thống cha ông tô đẹp thêm trang sử hào hùng của dân tộc. Xin gửi tới các anh, các chị, những bạn đọc Trang Thơ, bài thơ "Một thời để nhớ". 

 Nguồn ảnh: Internet

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

Nhớ ngày cha lên đường nhập ngũ
Con vẫn còn là cậu bé ngây ngô
Hội tòng quân tiếng trống reo rộn rã dưới cờ
Làng xóm tiễn cha lên đường ra trận
Mẹ nắm tay con cùng vẫy tay bịn rịn…
Tiễn cha đi đâu có hẹn ngày về…

Con lớn lên trong hương lúa đồng quê
Trong tình mẹ chờ trông tính bằng năm, tháng
Những ngày đất Bắc ngập tràn bom, đạn
Ông nội đi cày vẫn mang súng trên vai…
Mẹ vẫn tảo tần chạy ngược, lo xuôi
Con vẫn hát những bài ca về các “anh bộ đội”.

Đài truyền tin “giải phóng rồi”…cả làng như ngày hội
Nô nức xuống đường vui hát “Tiến quân ca”
Con như lớn lên trong rừng cờ đỏ, rừng hoa
Những thiếu phụ cười…nhòa trong nước mắt
Lệ sung sướng lăn trên từng khuôn mặt
Ôm con trong lòng…mẹ khóc thấm bờ vai…

Con được gặp cha trong buổi sáng đẹp trời
Nét mặt vui, tự hào khi đã tròn bổn phận!
Cha lại về với quê hương, với đồng quê yên ấm
Tô lại nét xuân thời cho dáng vóc mẹ yêu thương
Truyền cho con dũng khí cựu binh dũng cảm, can trường
Tay nắm chặt tay khi tiễn con đi làm nghĩa vụ.

Một lời nói…có lẽ bấy lâu rồi cha hằng ấp ủ
“Mạnh giỏi nghe con, người đồng chí của tôi ơi!”
Nghĩa mẹ, tình cha…lai láng tình đời
Tình đất nước…chỉ một lời sao ấm lạ!

Hai hai tháng mười hai…một ngày như thế
Cha hãy cùng chúng con nhung nhớ, tự hào
Ngày của cha, của con và lớp lớp người sau
Chụm năm ngón, giơ tay chào với câu: ĐỒNG CHÍ!
 Nguồn: Báo QĐND

Thứ Hai, 19 tháng 12, 2011

NGẪM ...



Năm tháng tưởng chừng tim hóa đá,
Nào ngờ hồn trẻ quá đi thôi.
Thương từ một chiếc lá rơi,
Nhớ từ một cánh chim trời đã xa.
Buồn từ một hạt mưa sa,
Tiếc từ một nhánh cỏ hoa cuối mùa.
Khóc từ một kiếp người xưa,
Chết từ một chuyến đò đưa lỡ dòng.
Đắng cay chất chứa trong lòng,
Kiếp sau nếu có, xin không làm người
H.N.N 15/8/2001

Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2011

Dịch thơ Xô Viết

Vài hôm trước, một người bạn cùng học K3 - Chí Nhân bảo tôi "Cậu thử dịch bài С чего начинается Родина? đi", nhớ lại cách đây cả tháng, HT - trong một nhận xét, cũng đã có gợi ý tương tự.
Giọt nước tràn ly.
Yes, so I do!

Tổ Quốc bắt nguồn từ đâu?
                                                       М. Матусовский
Tổ Quốc bắt nguồn từ đâu?
Từ những bức tranh
      trong quyển sách vỡ lòng tuổi thơ của bạn
Từ những người bạn tốt, thủy chung, tin cậy,
    cùng một sân chơi, hàng xóm thủa nào.

Có lẽ, Tổ Quốc còn bắt nguồn,
Từ bài ca, dịu dàng mẹ hát
            vỗ về ta lúc tuổi thiếu thời,
Từ lòng keo sơn, giữa bất kỳ gian nan thử thách
Không một ai chúng ta lui bước, rời xa.

Tổ Quốc bắt nguồn từ đâu?
Từ chiếc ghế băng thân thuộc bên lối vào cổng nhỏ,
Từ cây bạch dương non trên cánh đồng qua vụ,

mặc gió uốn cong thân, vẫn vươn thẳng mọc lên.

Có lẽ, Tổ Quốc còn bắt nguồn,
Từ tiếng hót chào xuân của con chim sáo đá,
Từ con đường qua làng
                               mở lối đi tít tắp về xa,

Tổ Quốc bắt nguồn từ đâu?
Từ đốm sáng xa xa, 
lấp lánh cháy sau ô cửa sồ những mái nhà,
Từ chiếc mũ kỵ binh Buđionnưi, của cha,
       sờn mầu, nằm khuất đâu trong góc tủ,
                     mà bỗng một lần ta bất chợt tìm ra.

Có lẽ, Tổ Quốc còn bắt nguồn,
Từ tiếng động vòng quay bánh xe
                đoàn tầu hành trình dường như không nghỉ,
Và cả từ lời thề của tuổi trẻ,
  vồng căng lồng ngực,
đinh ninh, bạn nguyện mãi mang theo
trong trái tim mình.

Tổ Quốc bắt nguồn từ đâu?
Tổ Quốc bắt nguồn từ đâu?
  12/2011
Tuấn Linh

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011



                        KHÚC  HÁT  TÌNH  YÊU


                                                                          ... Tình yêu có tự trong trái tim ta
                                                            Còn Em là người khơi ngọn lửa trong tim ta bừng cháy .
              
                                                                                    Thơ TRUNG VIỆT


          Khi Nàng Xuân
                      xõa mái tóc Thiên thần vuốt ve tuổi trẻ
          Là lúc trái tim thơ ngây
                     rung lên những nốt nhạc đầu
          Ngập ngừng, đơn sơ ... mà thánh thót đằm sâu
          Và rộng mở những chân trời lung linh huyền ảo ...
          Nơi Tư duy xếp chồng Tình yêu cùng Hoài bão
          Lý trí còn non, Tình yêu đã chớm trưởng thành ...

                                       ***

          Ấy là khi trái tim hồng khoác chiếc áo màu xanh
          Tình bỗng đến, chợt đi ...
                             đều làm trái tim xao động
          Chất diệp lục trong hồn, chính là sự sống
          Cho trái tim ta kiến tạo Tình yêu
          Và lớn dần theo mỗi sớm, mỗi chiều
          Để nhận biết hoàng hôn mỗi chiều,
                                           bình minh mỗi sáng ...
          Để cảm nhận chiều sâu
                                 của Tình yêu và trong Tình bạn
          Để ta biết yêu nhau và biết yêu Đời
          Và  thấm sâu vào bao nỗi nhớ chơi vơi ...
          Cho trái tim dạn dày Tình yêu cuộc sống.

                                       ***

          Bao gian khổ trong cuộc đời đầy biến động
          Có lúc tưởng chừng cuộc sống nhạt nhòa đi
          Và Tình yêu cũng theo đó, suy vi ...
          Nhưng sự sống như lửa thiêng le lói
          Và lúc ấy, hãy gắng lên bạn hỡi!
          Hãy thổi bùng lên
                        Ngọn  lửa  Tình  yêu
                                    sáng chói trong tim mình
          Bằng ý chí  Sống kiên cường,
                                          cùng Đức hy sinh
          “... Yêu là chết ở trong lòng một ít ...” *
          Vì sẻ chia cho nhau Tình yêu chân thực
          Để mình là mình – Đích thực Tình yêu.
          Và  hình bóng Người tình
                                 càng thêm duyên dáng, diễm kiều ...

                                       ***

          Ai đã từng qua những lúc gieo neo
          Mới thấy nhớ lượm lúa vàng trên ruộng
          Mới thấy quý giọt mồ hôi đổ xuống
          Mới biết yêu bao trăn trở đời thường ...
          Mới hiểu rằng: sống là để yêu thương
          - Yêu là sống cùng muôn ngàn sự sống.
          Như bình minh lên
                          cho tiếng Sơn ca vang động
          Cho giọt sương mai lóng lánh cánh hoa
          Hay lúc Xuân về,
                         tươi nắng hồng náo nức lòng ta
          Cho cánh én lượn vui trong gió xuân phơi phới ...
          Ấy là lúc bao lòng ngóng đợi
          Dẫu tấm áo  chưa lành, ước vọng chỉ đơn sơ
          Trái tim vẫn hát  bài tình ca: Hạnh phúc đợi chờ!
          Mà hạnh phúc là gì, ta còn mãi ngẩn ngơ ...

                                       ***

          Ôi! Cuộc đời đâu có phải giấc mơ
          Cũng có khi Trái tim yêu nhỏ máu
          Cũng có lúc hồn ta tìm nơi nương náu ...
          Bởi  ta mãi còn sống cùng cả Nhân gian ...?
          Bởi ta yêu nhầm nơi hoang lặng, phế tàn ...?
          Bởi những gì tình yêu trong ta từng san sẻ ...?
          Ta  tự hào với trái tim yêu mạnh mẽ
          Chia sẻ tận cùng và chấp nhận rủi may
          Để phân biệt Trắng – Đen, Lừa dối – Thẳng ngay
          Giá phải trả có khi ngang Thất vọng ...
          Trái tim vẫn hát bài ca yêu cuộc sống
          Hoài bão đã thành hình,  nâng đỡ Trái tim yêu.
          Máu tim yêu dù rơi rớt ít nhiều
          Không hoài phí cho Tình yêu thêm đằm thắm
          Không cô đơn trong hành trình vạn dặm
          Ta nhập lòng ta với cả muôn Người
          Tình yêu trong tim ta tươi thắm suốt cuộc đời
          Những vết thương lòng,
                            qua thời gian sẽ lành lại mà thôi!

                                       ***

          Ôi ! Tình yêu là khúc hát cuộc đời
          Cứ mãi mãi ngân nga cùng núi cao, biển rộng
          Chắp đôi cánh hồn ta cùng trời xanh lồng lộng
          Khổ đau biến thành sức mạnh vượt phong ba
          Vẫn đập mãi trong ta,
                               Trái tim mang đầy thương tích
          Dù bến bờ Hạnh phúc vẫn còn xa ...!
          Ngọn lửa tình luôn rực cháy hồn Ta ...!

     “ * ”  Thơ XUÂN DIỆU .

                                                            Hà nội – Mùa Đông 2011
                                                                 HOÀNG  GIANG
                                   

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

Trái tim người lính*

Lê Bá Ước
 Nguồn ảnh: Internet

Đã có bao lần em hỏi anh
Từ khi tuổi trẻ mái đầu xanh
Đã yêu mấy lượt bao cô gái
Để đến hôm nay mộng mới thành...?

Em ơi nên hiểu cho người lính
Triệu bước trường chinh vạn mối tình
Yêu nước, yêu dân, yêu tất cả
Ngập tràn thương mến trọn niềm tin.

Anh đã sinh ra là lính chiến
Bàn chân in dấu khắp ba miền
Biết bao cô gái thương trìu mến
Như ánh trăng thanh đậu trước thềm.

Có thể đôi người trộm nhớ anh
Thương anh bộ đội giữa rừng xanh
Mến người trai trẻ vai gươm súng
Cất giữ trong lòng một bức tranh.

Tuy là người lính, một con người
Khôn lớn trong nôi của đất trời
Cũng biết rộn ràng qua ánh mắt
Bâng khuâng hờ hững tuổi đôi mươi.

Đến lúc gặp em trời ấm lạ
Đưa tay anh hái một cành hoa
Lòng anh đậm nét riêng hình bóng
Vũ trụ này là của chúng ta.

2000
(Trích từ tập thơ "Trái tim người lính" tác giả Lê Bá Ước, nhà xuất bản Tổng Hợp Đồng Nai, 2005)
---
* Bài thơ được giải khuyến khích đợt sáng tác kỷ niệm 300 năm Biên Hòa - Đồng Nai, 2000.

Trái tim người lính
Sáng tác: Tuấn Phương
Trình bày: Ngọc Anh

Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011

NHỚ MỘT THỜI TRAI TRẺ

Ngày xưa em tuổi hai mươi
Vừa ngoan vừa đẹp hoa khôi nhất làng
Yêu em ngày ấy anh sang
Gặp em anh quý như vàng cầm tay.

                                     Tuổi trẻ tha thiết hăng say
                                     Tuổi già mới thấy tràn đầy tình thương
                                     Chung chăn chung gối chung giường
                                     Đêm nằm thủ thỉ tình thương tuổi già.

Hôm nào con cháu vắng nhà
Thì tôi vẫn cứ gọi bà bằng em
Trêu bà tôi thử gọi xem
Các con nghe được thêm phiền nó trêu.

                                      Nó bảo tình cảm hơi nhiều
                                      Ông bà mới thấy tình yêu tuyệt vời
                                      Tuổi già quý lắm bà ơi
                                     Tay bưng chén nước tay mời cái tăm.

 Đêm đông trời  rét căm căm
Trên chăn gối đệm đắp chung một mền
Gối chăn gối chiếu không êm
Gối nệm không mềm bằng gối đầu tay.

                                     Bà ơi nằm xích lại đây
                                     Gần nhau cho ấm đêm nay lạnh trời
                                     Giữ gìn sức khoẻ bà ơi
                                     Kẻo rồi bà lại bỏ tôi một nình.

Đêm nay tôi nói thật tình
Chúng ta phải sống hết mình vì nhau.

------------
Đây là bài thơ sưu tầm. Nghe nói bài thơ của một cựu chiến binh. BL thích bài thơ này. Có lần BL ngâm bài thơ nhân hội nghị người cao tuổi ở địa phương. Sau khi góp vui xong có một bác gái đứng lên ôm BL mà khóc nức nở. BL không hiểu, bác ấy bảo "...Vậy mà anh nhà chị đã bỏ lại chị một mình..." BL đã rất xúc động trong vòng tay đẫm lệ đó. Hội nghị yêu cầu BL ngâm lại bài thơ. Từ kỷ niệm ấy BL muốn biết quý danh của tác giả bài thơ. Vậy đề nghị ai là tác giả bài thơ hãy lên tiếng hoặc ai biết tác giả bài thơ xin chỉ giùm BL xin cám ơn trước.

CHẲNG LÀM TRAI

Mạnh mẽ, hào hoa ấy phận trai
Nhưng em muốn giữ mãi hình hài
Đón nhận tình yêu từ phái mạnh
Dẫu đổi ngàn vàng chẳng làm trai.

                          Tháng 8 năm 2004
                               BẠCH LIÊN

Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2011

Bài hát theo yêu cầu

 Nguồn: Internet

Theo yêu cầu của anh Hoàng Giang, người muốn trải lòng qua ca khúc "Thời hoa đỏ" của nhạc sĩ Nguyễn Đình Bảng phổ thơ Thanh Tùng với sự thể hiện của nghệ sĩ ưu tú Thái Bảo, mời bạn đọc Trang Thơ bấm vào tên bài hát để qua Góc âm nhạc nghe ca khúc và biết thêm về hoàn cảnh ra đời của tác phẩm.

PS: Xin bổ xung thêm bài hát thứ hai theo yêu cầu của anh Hoàng Giang. Xin mạn phép được thay mặt bạn đọc và các thành viên trong Trang Thơ chúc anh Hoàng Giang có những khoảnh khắc hồi tưởng ấm áp. :))

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

CẢM THÁN


Thân này ví đổi được làm trai,
Cũng hầu, cũng tước, cũng cân đai.
Cầm, kỳ, thi, họa, đao, cung kiếm,
Cơ nghiệp anh hùng, há kém ai!

11/9/2008
HNN

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Chùm thơ của người lính chiến

Quê nhà

                         Tôi đứng lặng thinh nhìn xóm cũ
                         Bên tai vẳng tiếng mẹ hiền ru
                         Chỉ còn gốc khế chòm mai cỗi
                         Vẫn chịu hằn sâu vết đạn thù.

Rạch Giá, sau 30.4.75

*****
Xuân với lính

                         Mai vàng nở rộ đón xuân sang
                         Cờ đỏ tung bay rộn xóm làng
                         Bạc trắng mái đầu người lính chiến
                         Mùa xuân lửa đạn đã sang trang.

Xuân 1977

*****
Có em

                         Em là hoa
                                                  Là lá
                                                                   Là cành
                         Hương thơm ngào ngạt ngập đời anh
                         Nắng gắt mưa buồn có lá xanh
                         Nếu chẳng còn em trời lạnh giá
                         Có em hoa lá mãi liền cành...

*****
Chút kỷ niệm

                         Nhớ mãi không quên một nụ cười
                         Của cô thôn nữ tuổi đôi mươi
                         Ngang vai tóc chấm thơm mùi dứa (*)
                         Chiếc áo bà ba lộng nắng trời...

                         Đồng bằng sông Cửu Long, 1950
(*) lá dứa nấu nước có mùi thơm, thiếu nữ dùng để gội đầu

*****
50 năm trở lại

                         Gặp lại em gái tuổi 70
                         Từng là du kích tuổi đôi mươi
                         Trải bao khói lửa từ thu ấy
                         Mái tóc bạc nay đẹp tuyệt vời

Long Mỹ, Cần Thơ, 2000
Lê Bá Ước
Đôi lời về tác giả

 Đại tá Lê Bá Ước (bên phải) cùng vợ
về thăm chiến trường xưa
"Người lính già Rừng Sác làm thơ" người ta gọi ông như vậy. Ông nguyên là Trung đoàn trưởng Trung đoàn 10 Đặc công Rừng Sác Anh hùng, nguyên chính ủy Sư đoàn 2 Đặc công trong chiến dịch Hồ Chí Minh, đại tá Lê Bá Ước. Với chiến công lẫy lừng, vóc dáng gầy gầy, gương mặt sạm nắng, người ta tưởng ông chỉ biết đánh giặc và nghiêm nghị lắm. Thật ra ông là một người rất cởi mở, thân tình và dí dỏm. Ông viết văn, làm thơ và đều được giải. Quyển hồi ký "Một thời Rừng Sác" ngoài giải thưởng Văn học Trịnh Hoài Đức năm 2000, còn được đoàn cải lương Đồng Nai dựng thành vở "Dòng sông đỏ"(*) rất thành công. Kịch bản phim "Một thời Rừng Sác" cũng được Hãng phim Giải phóng đầu tư lớn nhất từ trước đến nay. Chuyện về ông thì nhiều lắm, chỉ cần gõ tên ông đã có rất nhiều đường link dẫn đến những câu chuyện về ông. Một gia đình thật đặc biệt với 2 liệt sĩ, 2 bà mẹ VNAH, 9 người con, rồi chuyện ông đi quyên góp tiền, tìm người thi công và bản thân đứng ra trông coi việc xây cất cho đến ngày khánh thành Khu đền tưởng niệm các Chiến sỹ Đặc công nước Rừng Sác và các Liệt sỹ huyện Nhơn Trạch.
Riêng với cá nhân tôi, ông không chỉ là một người anh hùng mà còn là một người bác giàu tình cảm, sống mẫu mực thủy chung, sau trước vẹn toàn. Xin chia sẻ với bạn đọc Trang Thơ một số bài thơ trong tập thơ "Trái tim người lính" gồm 75 bài thơ do ông sáng tác được nhà xuất bản Tổng hợp Đồng Nai phát hành năm 2005.
HT
(*) Vở cải lương Dòng sông đỏ: Tác giả Ngô Hồng Khanh, đạo diễn NSƯT Giang Mạnh Hà, Đoàn Cải lương Đồng Nai biểu diễn 2000. Vở diễn được ghi nhận là một điểm sáng của cải lương trong chiều hướng đưa chất sử thi anh hùng một cách rất hòa nhịp với ngôn ngữ diễn tả của cải lương. (Nguồn chú thích: xaluan.com)

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Lời chúc


Nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 năm 2011 BL xin gửi tới những ai trong bạn đọc Trang Thơ đã và đang được vinh dự là thầy, cô giáo trên mọi lĩnh vực trong xã hội: có sức khoẻ dồi dào, hạnh phúc trong cuộc sống và tràn ngập niềm vui, niềm tự hào về nghề vinh quang vì sự nghịệp trăm năm trồng người cho Tổ Quốc Việt Nam yêu qúi của chúng ta, đồng thời tích cực hơn nữa góp phần làm cho Trang Thơ của chúng ta ngày càng thêm sinh động và đáng yêu!
Bạch Liên

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

THÔI  NÔI  ÔNG  NGOẠI


Con cháu ngoại tôi
Vừa tròn một tuổi
Trông mặt , trông mũi
Thấy chẳng giống mình
Nó  thì  xinh  xinh
Mình  thì  già khú .


Khéo thay Bà Mụ
Nặn dáng , vuốt hình...
Thi thoảng cố tình
Cấu  nó một  cái
Làm  nó  sợ  hãi
Khóc ré đôi  câu
Cái  mặt  dàu  dàu
Chạy kêu : ông nh...ại !


Răng mới bốn cái
Cứ  đòi  ăn  cơm
Thịt gà , cá , tôm ...
Phải giành bằng đủ
Mẹ  nó  cho  bú
Thì cắn “ tí ” chơi
Đánh đít  thì  cười
Ngỏn ngà , ngỏn ngoẻn .


Con này lắm chuyện
Hay túm “ tí ” bà
Rồi  hét  váng  nhà :
Tí  ơi ! Tí  ởi ...
Bà  ngoại  át  vội
Bằng câu mắng đay :
- Ông cháu  nhà  mày ,
... Công ty  Toàn Lợi !


Câu  thơ  viết  vội
Kẻo  bà  nó  hờn
Ông , cháu nhơn nhơn
Cùng cười  phe  phé
Mặc kệ  bố  mẹ
Ông , cháu cùng vui
Ý  nó  bảo  tôi :
- Thôi  nôi  ông  Ngoại !



                        Hà nội – Đông 2011
                   HOÀNG GIANG

Viết về những tác phẩm tôi yêu

Hàn Mặc Tử
Thương người xưa gọi bán trăng,
Để cho chú Cuội,chị Hằng lênh đênh.
Mà không nỡ bán cuộc tình,
Mặc cho thế thái,nhân tình đảo điên.
*** **** ***
Trần Tiến
Chàng trai yêu cô gái,
Đi tìm lá diêu bông.
Cô gái vội lấy chồng,
Lời ca buồn muốn khóc…
*** **** ***
Phú Quang
Em ơi,Hà nội phố,
Trầm mặc cuối chiều đông.
Se sắt tiếng dương cầm,
Nao nao lòng lữ thứ.
*** **** ***
Tố Hữu
Đầu xanh nay đã hoa râm,
Bùi ngùi tấc dạ,gọi thầm: Bầm ơi!
Nước non giờ đã yên rồi,
Nơi xa Bầm chắc vẫn ngồi nhớ con...
*** **** ***
Giang Nam
Đôi mắt đen tròn,thương quá thôi,
Khúc khích hôm nao tiếng vui cười.
Giặc bắn em rồi,tim đau xé,
Lòng anh chết lặng nửa con người...
*** **** ***
HNN
18/11/2011

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

Đóa hoa

 Nguồn ảnh: Internet

Một người bạn nước ngoài
Tặng tôi bó hoa
Chỉ xin nhận lại nụ cười
Xin được nhìn thấy tôi vui.

Tôi bỗng giật mình chua xót
Suốt ngần ấy năm trời
Yêu anh.- Chưa một lần được tặng
Dù một nhành hoa!

Bây giờ anh ở xa
Tôi cũng qua thời say đắm
Nỗi nhớ như là tia nắng
Tắt dần cùng hoàng hôn.
Chỉ có cánh cửa tâm hồn
Khép lại như hoá đá…

Hỡi người bạn nước ngoài xa lạ
Cảm ơn lòng tốt, cảm ơn anh!
Một đoá hoa và chút lòng thành
Anh nhắc về một thời thiếu nữ,
Dù tình yêu của tôi không còn nữa
Vẫn xin nhìn thấy nụ cười
Xin được nhìn thấy niềm vui
Từ một trái tim khô héo.
Bích Liên
(Hà nội 1990)

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

TỰ BẠCH TÌNH



Trái tim yêu dẫu đầy,
Nhưng hai bàn tay trắng.
Nợ cuộc đời nhiều lắm,
Biết bao giờ trả đây.

Khi người tỉnh,ta say,
Lúc người say,ta tỉnh.
Đường trần không dễ tính,
Mấy ai lần đến nơi.

Đi cuối đất cùng trời,
Tránh làm sao cho nổi.
Lưới tình giăng khắp lối,
Bẫy tình gài muôn nơi.

Xin cất bớt cho Đời,
Những cuộc tình gẫy đổ.
Xin giấu hộ cho Người,
Những mối tình đã lỡ.

Chưa vào yêu cứ ngỡ,
Trời tình đầy hương hoa.
Bước vào yêu mới rõ,
Biển tình đầy phong ba.

Xin uống cạn cùng Người,
Ly rượu tình dang dở,
Để say mãi với Đời,
Những mảnh tình vụn vỡ.

Lời yêu không dễ tỏ,
Thuyền tình đâu dễ qua.
Trái tim còn để ngỏ,
Đợi chờ khách tài hoa


12/9/2001

H.N.N

Con sóng bạc đầu

 Nguồn: Internet

Con người có thể sống
Khi không còn tình yêu?
Tôi tìm về biển rộng
Băn khoăn một buổi chiều.

                                        Ngàn con sóng bạc đầu 
                                        Xô lòng tôi ào ạt,
                                        Xoa dịu nỗi buồn đau
                                        Biển cho làn nước mát.

Giống như là nước mắt
Cái vị mặn biển khơi,
Giống như là sự thật
Sóng thường xô ngã người!

                                        Làm sao có thể vui
                                        Khi lòng người đã khác,
                                        Anh đã quá xa xôi
                                        Để tôi thành đói khát.
Bích Liên

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011

RỬA ỐC


Biển chạy dài bát ngát,
Sò ốc đã đầy tay.
Em quỳ trên bãi cát,
Rửa sạch từng con đây.

Nước hay dòng suối nhỏ,
Lách qua giữa khe tay.
Ồ! Giống như làn gió,
Lùa nhẹ trong khóm cây.

Chú ốc này đẹp quá,
Cao vút tựa tháp canh.
Mở từng ô cửa sổ,
Có cầu thang chạy quanh.

Còn vỏ sò này nữa,
Sóng gợn thành đường vân.
Màu hồng - hồng ánh lửa,
Xen màu trắng – trắng ngần.

Em quỳ trên bãi cát.
Rửa từng con ốc xinh.
Biển chẳng ngừng ca hát,
Mắt em cười lung linh.
Hè Trà Cổ 1970

QUA RỪNG


Hành quân qua rừng vắng,
Giữa buổi trưa hè nắng.
Róc rách suối chạy dài,
Thác tuôn dòng nước trắng.
***
Gió lùa cánh hoa vẫy
Xào xạc lá rừng lay,
Mắt dõi con chim nhảy,
Ríu rít trên nhành cây,
***
Trên đường ra trận địa,
Tạm nghỉ chút nơi đây.
Ôi trăm tình vạn nghĩa,
Đượm hương rừng thơm bay.
***
Quê hương ơi! Quê hương,
Rộn tiếng hát tiền phương
Ngắt một đóa hoa nhỏ,
Ta lại vui lên đường.
Vĩnh Yên 1969

Một Lần Gặp Xuân Diệu

Nhà thơ Xuân Diệu
Hè 1970, tôi cùng một người bạn đến gặp nhà thơ Xuân Diệu tại nhà riêng, hành trang mang theo là 3 bài thơ: Trăng, Rửa Ốc, Qua Rừng, cả ba bài đều được phê một lỗi nặng: phản động. Bây giờ nghĩ lại, thấy mình cũng hơi gan. Ấy vậy mà Xuân Diệu lại vui lòng tiếp chúng tôi. Thật “điếc không sợ súng”, tôi trình bầy với nhà thơ là muốn được ông góp ý để gửi bài cho Báo (vì lúc đó, tôi muốn có tiền nhuận bút chứ không phải muốn nổi danh gì đâu). Xuân Diệu bảo tôi tự đọc cho ông nghe chứ ông không muốn xem bằng mắt. Tôi đọc bài thứ nhất “Trăng!” Sau khi xong khổ thơ đầu, nhà thơ gật gù khen: “Hay lắm!". Sang khổ thứ hai, Xuân Diệu vẫn lim dim mắt gật gù…Tôi phấn chấn đọc tiếp…nhưng đến khổ thứ tư, nhà thơ vụt nói lớn: “Không được, sao lại xui thuyền vượt tuyến, phản động, phản động”, rồi ông bảo tôi tiếp tục đến hết bài. Sau đó, ông giải thích cho tôi biết vì sao ông nói thơ tôi phản động: “Nếu cái lá, con chim bay vào Nam thì không sao, nhưng con thuyền thì không được vì trên thuyền có người mà người bỏ vào Nam là phản bội miền Bắc, như thế là phản động.”
Hôm nay, xem “Huyền Thoại Về Những Con Tàu Không Số”, tôi chợt nghĩ, nếu như giờ phút này mà đọc “Trăng” cho nhà thơ nghe để xin ý kiến, không biết Xuân Diệu có “khen cho con mắt tinh đời” hay lại vẫn gán tội phản động vì để lộ bí mật quốc gia? Còn tôi, xin ngàn lần cảm ơn nhà thơ đã cho tôi một buổi gặp gỡ thân tình ấy.
Cũng hôm nay, tôi xin gửi vào Trang Thơ ba bài thơ mà Xuân Diệu phê phản động, “Trăng” thì tôi đã nói rồi, còn lại hai bài kia tôi muốn để mọi người chỉ ra phản động ở chỗ nào, có đúng như nhà thơ phê không nhé.
03/11/2011
HNN

TRĂNG

Trăng sáng hiền hòa,
Biển rộng bao la.
Vàng gieo ngấn nước,
Dạt dào sóng ca.

                          *** ***
                          Ngoài xa trùng khơi,
                          Ngọn đèn sáng tỏ.
                          Như con mắt nhỏ,
                          Canh giữ biển trời.

                                                       *** ***
                                                       Nhìn thấy không trăng,
                                                       Nhẹ lướt xuôi dòng.
                                                       Thuyền ai êm ả,
                                                       Gió lộng buồm căng.

*** ***
Về đâu thuyền ơi,
Mênh mang nước trời.
Vào Nam thuyền nhé,
Cho ta gửi lời.

                          *** ***
                          Vằng vặc trên cao,
                          Thành Đồng Đất Mẹ.
                          Đêm nay có lẽ,
                          Trăng soi chiến hào.

                                                       *** ***
                                                       Gió mây nâng cánh,
                                                       Trăng sáng dẫn đường.
                                                       Giăng buồm vượt biển,
                                                       Ta về quê hương.
*** ***
Hè Bãi Cháy 1968