Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2015

Khúc Thu gọi bạn



Tặng các bạn một khúc Mùa Thu - 2015

        THU VƯƠNG 
XANH LÁ - VÀNG HOA 


Bạn ra lại mà xem
Ngắm Mùa Thu Hà nội
Lá thẫm xanh
             làm lòng tôi bối rối ...
Hà nội xanh thì thào trong  heo may  hanh .

Tôi lặng lẽ đi dưới những tàng  xanh
Này Sấu Phan Đình Phùng
Này Sao đen Lò đúc …
Vầng nhật nguyệt Hồ Gươm
               xanh thắm mãi Thủ đô
Hoàng Diệu cùng Nguyễn Tri Phương
               vẫn thẫm xanh ba dãy Xà cừ
                         … chờ mùa thay lá …
Và như thế … như thế và tất cả
Hà nội mùa Thu xanh như khúc tình ca .

Mùa này của ta ngoài xứ Bắc hà
Thu khép lại vàng đồng hoa cải
Rải hạt nắng vàng trên rặng hoa ngâu
Biếc mắt hồ thu trong khúc Tương cầu .
Đâu chỉ thế , ôi Thu Hà nội
Tây tựu … ngoại ô vàng cúc đón Thu sang
Và xa hơn , xa hơn …
               triền lũng núi mênh mang …
Hoa Dã quỳ dát vàng lên vùng sơn cước …

Vẳng nghe tiếng lòng như mơ , như thực
Thu Hà nội đắm mình trong lá biếc đậm đà
Và đẹp thay , 
               vẫn rực vàng trong nắng và hoa .

                             Mùa Thu Hà nội – 2015

                                   HOÀNG GIANG 

7 nhận xét:

  1. Điệu buồn phương Namlúc 19:46 15 tháng 10, 2015

    Chào bác Hoàng Giang. Tôi lại vào Trang thơ để đọc thơ sau một thời gian mất hứng với thi ca. Bác Hoàng Giang ơi! Người ta bảo thơ phải cải cách ngay nếu không muốn mình giãy chết. Người ta bảo chỉ có "thơ cách tân" mới xứng đáng là đại diện cho nền thi ca VN. Có người lại bảo rằng đó là "cuộc đổ bộ" của văn xuôi vào thơ ca. Riêng tôi, thơ cách tân và thơ truyền thống không quan trọng nếu như nó không hay, không được độc giả đọc nhiều và nhớ đến nó. Một nhà thơ trẻ đã nói về thơ truyền thống: "Ba trăm năm đã trôi qua/ Nghìn câu lục bát chưa là chuyện xưa".
    Mùa thu tới, mời bác Hoàng Giang cùng tôi đọc lại bài thơ "Cây bàng cuối thu" của thi sĩ Nguyễn Bính:
    Thu đi trên những cành bàng
    Chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi.

    Hôm qua đã rụng một rồi
    Lá theo gió cuốn ra ngoài sơn thôn

    Hôm nay lá thấy tôi buồn
    Lìa cành theo gió lá luồn qua song.

    Hai tay ôm lá vào lòng
    Than ôi chiếc lá cuối cùng là đây!

    Quạnh hiu như tấm thân này
    Lại âm thầm sống những ngày gió mưa...
    Bài thơ buồn quá, nhưng rất hợp với tâm trạng của Điệu buồn phương Nam.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có phải Trần Phong không ? Tôi nghe văn phong thấy chàng trong ký ức ! Nếu là tình thực , ta lại đận đà nhau .

      Xóa
    2. Điệu buồn phương Namlúc 21:25 16 tháng 10, 2015

      Bác Hoàng Giang cứ làm như chuyện Bá Nha - Tử Kỳ. Bác Hoàng Giang ơi! Sao mùa thu trong bài thơ của bác tươi vui và xanh ngắt thế? Từ ngàn xưa, mùa thu mang trong mình nét buồn phảng phất, chứ có tươi vui bao giờ đâu. Có lẽ, đó là vẽ đẹp độc quyền của mùa thu. Những bản nhạc viết thành công về mùa thu đều thuộc về dòng nhạc bolero.
      Bác Hoàng Giang này! Ước gì tôi cùng bác ngồi trên lầu vọng nguyệt, cùng trổ khúc "Trăng thu dạ khúc" cho thỏa cái tình tri ngộ. Thôi đành tặng bác khúc "Khốc hoàng thiên":
      Nẻo Nam Sơn ngày xưa hội ngộ,
      Sao bây giờ héo liễu, tàn hoa!
      Chúc bác có nhiều sáng tác hay.

      Xóa
    3. Hoàng Giang xin được cảm ơn bạn ! Ôi , Mùa Thu , mùa Thu ... không của riêng ai ; của bạn , của tôi và của cả mọi người . Và hơn nữa , Mùa Thu còn là mùa của cuộc đời mà cuộc đời thì mùa nào cũng đẹp , cũng vui tươi cùng là trăn trở . Người xưa ( cách chúng mình chừng 2 thế hệ ) có cách nhìn tìm vẻ đẹp THU VÀNG phương tây thay cho vẻ buồn " đượm màu quan san " của phương bắc . Và cứ thế in vào tiềm thức của thế hệ ta . Ôi , vật đổi sao dời mà đất Việt thường vẫn trong vĩ độ NHIỆT ĐỚI GIÓ MÙA - bốn mùa xanh tươi cho muôn hoa đua hương khoe sắc . Tôi viết ngắn về mùa thu ta vui là vậy nhưng cũng phảng phất nỗi buồn riêng , bác cũng đã hiểu điều đó nên tặng tôi mấy câu trong khúc " Khốc hoàng thiên " . Cảm tạ tấm chân tình của bác bằng đôi dòng ước vọng của tôi !

      Xóa
    4. Điệu buồn phương Namlúc 21:11 20 tháng 10, 2015

      Bác Hoàng Giang lại làm tôi nhớ câu thơ tuyệt tác của cụ Nguyễn Du trong Truyện Kiều:
      Người lên ngựa, kẻ chia bào
      Rừng phong thu đã nhuộm màu quan san.
      Một bức tranh tuyệt đẹp của mùa thu, của sự chia ly đầy thi vị và lãng mạn.
      Bác Hoàng Giang ơi! Nếu mùa thu không đượm nét buồn có lẽ thi ca nhạc họa sẽ không còn nguồn cảm hứng nữa. Ai bảo rằng chúng ta không có mùa thu đẹp? Có đấy chứ! Bằng chứng là chúng ta có một trời thi ca nhạc họa về mùa thu. Từ đất phương Nam, tôi vẫn nghe hơi thở của đất trời khi vào thu. Tôi nghe làn gió mùa thu không chỉ từ câu hát lý giao duyên: "Gió mùa thu mẹ ru con ngủ...". Và đặc biệt, là ánh nắng thu của phương Nam. Ánh nắng vàng tươi không rực rỡ làm xao xuyến lòng người. Đó là "nắng đẹp miền Nam". Đó là "điệu buồn phương Nam".
      Để dứt lời, xin tặng bác Hoàng Giang 1 ca khúc được viết trong mùa thu của tác giả Lam Phương được trình bày bởi nam danh ca Elvis Phương.
      https://www.youtube.com/watch?v=y5_3C-7uPWI

      Xóa
    5. Xin cảm ơn bạn ĐIỆU BUỒN PHƯƠNG NAM !

      Xóa
    6. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.