Ảnh minh họa |
Вадим Ковда
Em nhìn tôi, cố quên đi giận dỗi.Tôi giấu mắt mình
như người có tội.
"Em hãy tin. Tôi rất muốn gặp em,
Nhưng chúng ta không thể gặp nhau thêm."
"Không! Đã muộn - giờ đến khi xuống mộ,
Em không thể nào xa anh được nữa!"
Tôi trả lời: "Hãy cố lên em,
Tình yêu này ta buộc phải lãng quên."
Và khi đó em khóc oà điên dại,
Thét gào lên những tiếng kêu kinh hãi:
"Thà anh chết! Dẫu rằng anh phải chết,
Còn nhẹ với em hơn là lời: vĩnh biệt."
Thu Hà
Oài, bạn ơi, bài này nghe thế nào ấy nhỉ. Không giống với quan điểm của tớ.
Trả lờiXóa