Ngày 19-9-1954, Bác Hồ về thăm Ðền Hùng, gặp mặt và giao nhiệm vụ cho cán bộ, chiến sĩ Ðại đoàn quân Tiên phong trước khi về tiếp quản Thủ đô. Người căn dặn: "Các Vua Hùng đã có công dựng nước, bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước".
Trong những ngày Biển Đông "dậy sóng", có những bài thơ đã được sáng tác thể hiện khí phách của người dân Việt. Bài thơ Tổ Quốc kiêu hùng là một trong những bài thơ như thế. Tác giả, anh Trần Quang Trung, đã từng là học viên Trường Văn Hóa Quân đội Nguyễn Văn Trỗi, đã từng có những năm tháng khoác súng trên vai, vượt Trường Sơn đi giữ nước. Bài thơ được đăng bên Blog BTT, HT đã xin phép tác giả đăng lên Trang Thơ để chia sẻ. Xin trân trọng cảm ơn tác giả.
Tổ quốc kiêu hùng
Trần Quang Trung
Có một thời
Cùng bạn bè, tôi há miệng thật to
Hát vang bài ca tôn vinh người lính Bát lộ quân
Vượt núi Nhị lang
Vào giải phóng Tây tạng.
Và bây giờ tôi biết rằng ngày đó
Cuộc xâm lăng
Được ngụy trang
bằng mỹ từ giải phóng
Dân tộc này đã đè nát dân tộc kia!
***
Có một thời
Khi đất nước phân chia
Chúng tôi được ưu ái ăn miếng cơm nước người ngon ngọt
Mặc áo bông
Có cổ lông
ấm áp
Trong mùa đông Trung hoa lạnh buốt
Nằm giường ấm nệm êm
Khi cả đất nước trường chinh đánh Mỹ
Và bây giờ tôi biết rằng: “Đồng chí”
Cũng là mỹ từ để nhét vào tay ta vũ khí
Đánh Mỹ đến người Việt cuối cùng
Trong những toan tính
Của người hùng
Họ Mao!
***
Có một thời hăng hái vượt Trường sơn
Khoác Ak lên đường đánh giặc
Ta mặc áo Tô châu
Củ cải khô, ca la thầu,
Và lương khô phương Bắc
Cả đại bác
Bông băng để thấm máu người lính Việt
Đều ghi rõ hàng mếch in chai nơ
Để bây giờ
Đòi lại bằng chủ quyền đất nước.
***
Mặt nạ rơi ra
Từ những ngày lũ quân xâm lược
Đâm dao sau lưng từ biên giới Khơme
Và hèn nhát xua quân vượt biên đánh trộm
Máu em tôi, bạn tôi lại đổ vì những người được gọi là bạn bè.
***
Và bây giờ
Tôi lại lắng nghe
Tiếng sóng vỗ ầm ào từ biển
Tổ quốc tôi phía cuối trời xa
Thân thương lắm một vùng đảo nhỏ
Ngọt ngào Hoàng sa,
ngọt ngào Trường sa
Mảnh đất ông cha
Để lại
Đang vươn mình chống chọi phong ba
Đến từ những người
Vẫn luôn mồm nói đến tình đồng chí.
***
Tổ quốc bốn ngàn năm
Và cũng bốn ngàn năm ý chí.
Quật cường
Anh dũng
Kiên trung
Sẽ lại đứng lên
Một lần nữa. Kiêu Hùng!
(HN - viết trong những ngày Biển Đông nổi sóng)
Tìm mãi mới thấy một bài thơ mới đầy khí phách.Con gái mình có hỏi: nếu có ct xảy ra bố mẹ sẽ làm gi? Có thể với ai đó câu trả lời quá khó còn với mình thì:Lê Anh Nuôi- Tên tôi là "Lê Anh Nuôi".Mình thích được làm một cv có ý nghĩa và mình thích những con người biết sống có lý tưởng rõ ràng. Tổ quốc phải được đặt lên trên hết!
Trả lờiXóaVà khi biển Đông lặng sóng, mình lại quay về trồng bắp cải để ông xã đem bán, dù có nhếch nhác nhưng là để phục vụ bà con mình, chứ quyết không làm tay sai "đồng chí"!
Nghề trồng bắp cải cũng được đấy. Tôi chắc là 2h sẽ không phun thuốc sâu của Tàu. Độc còn hơn cả sâu.
Trả lờiXóa@ 2h: Mừng bạn có cô con gái ngoan. Biết lo xa cho bố mẹ. Có lẽ con được thừa hưởng những gì tốt đẹp từ mẹ, biết nghĩ đến mọi người.
Trả lờiXóa@ A 3chai: 2h yêu nước như thế, nhất định sẽ không dùng hàng Tàu đâu.
Có thể, những năm học tiếng Nga mình chỉ thu lượm được một điều "lòng yêu nước".Nhờ đó, khi làm doanh nghiệp, dù lúc đầu TC eo hẹp nhưng mình cương quyết đi vay để mua máy móc của Mỹ và Nhật.Bây giờ xử dụng gần 20 năm không hề gì chứ mấy bác GĐNN cứ thích "bo" nên mua đồ về đắp chiếu nhiều lắm.Có lần thấy tivi chiếu cảnh bọn T o ép hàng nông sản V trên biên giới đến mức phải đổ bỏ, mình tức quá ra lệnh cho NV ngày nào cũng mua 20 kg vải để CN tráng miệng.Giá mà mọi NV đều dùng hàng V như mình thì VN sẽ trở thành HQ trong vòng 10 năm nữa.Mình nghiêm túc đấy!DN Việt mà, tự QC tý!
Trả lờiXóaCảm ơn anh Trầnbachai đã khuyên bảo!
Trả lờiXóaÔ! Thật bất ngờ, hôm nay ghé vào trang thơ của HT thấy các bạn nói chuyện vui quá, rất vui vì bài cổ động của mình cũng được treo ở đây, hứa với các bạn, khi có cảm hứng làm được bài thơ con cóc nào sẽ gửi lên mời các bạn đọc chơi.
Trả lờiXóa2h là bạn HT hả, người có tinh thần tự tôn dân tộc như bạn là quý lắm đấy, chúc làm ăn phát đạt và mua nhiều vải hơn nữa, hehe!
Anh Tr. Trung! Em thích cách tư duy của TG bài thơ này.Nó ko con cóc tý nào. Có thể đàn ông quen nghĩ lớn, nên coi việc viết ra một bài thơ yêu nước lại là chuyện nhỏ, còn phụ nữ coi chuyện "đánh rơi vài giọt nước mắt" lại là chuyện lớn chăng? Nếu có thơ mới, anh cứ chia sẻ nhé.Thơ thường có ít người đọc nhưng ai đã yêu thơ thường rất trung thành.
Trả lờiXóaÔ! 2h thân mến, bài thơ này không con cóc tý nào, có thể nói nó là tâm trạng của bọn anh được đúc kết lại bằng những vần thơ này, và việc yêu nước ai cũng như nhau thôi, có khi các em có tiếng nói trọng lượng hơn bọn anh ấy chứ.
Trả lờiXóaLà anh nói khi có bài thơ nào(tự nhận dạng con cóc tàm tạm) thì sẽ gửi đăng lên trang thơ này, chứ không nói bài thơ trên, tiếc là không phải bao giờ cũng có thể viết lên được những điều tâm huyết như vậy.
Mấy hôm trước lục Email thấy có thư mời của HThu, lại đúng lúc anh bị mất tài khoản, đang chờ hồi phục.
@ A QTrung: Em vừa gửi lại thư mời cho anh rồi, vẫn theo hộp thư cũ.
Trả lờiXóaHi! HT, anh đã nhận được,thank lời mời của em nhé.
Trả lờiXóaCó bác nào làm giùm tôi một bài thơ ngắn nhỉ. Xin đặt hàng nội dung đại khái như sau:
Trả lờiXóaQuả táo láng lẩy, mua làm quà vào bệnh viện thăm nhau, mà đầy thuốc sâu trong ấy, sao tặng nhau trái độc người ơi...
Xin mua tặng tôi một chùm vải, vải chín mụn đen vỏ không láng lẩy, nhưng là món quà ngọt lành của quê tôi, xin đừng mua thuốc độc người ơi...
ĐẢ ĐẢO SỮA BỘT MELAMIN!!!
:))
Ba chai tếu thật, thơ mà đặt thì khác gì hàng chợ!!!!hehe
Trả lờiXóaTốt nhất là cứ cảm nhận thế nào viết ra thế ấy, rồi đăng lên nhờ mọi người góp ý câu chữ, vần điệu chắc hợp lý hơn.
Đính chính hộ tác giả:
Trả lờiXóaTác giả bài thơ này đâu có phải là "thiếu sinh quân". Chính xác: đã từng là học viên Trường VHQĐ Nguyễn Văn Trỗi.
@ Nặc danh: Cảm ơn.
Trả lờiXóa