Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Ba, 7 tháng 6, 2011

Trường ca "Hà Nội phố"

Phan Vũ
Chương I
 Nguồn ảnh: Internet
 1.
Em ơi! Hà Nội phố!
Ta còn em mùi hoàng lan,
Còn em hoa sữa.
Tiếng giày gọi đường khuya,
Thang gác cọt kẹt thời gian,
Thân gỗ ...

Ta còn em màu xanh thật đêm,
Ngôi sao lẻ
Xào xạc chùm cây gió.
Chiếc lá lạc vào căn xép nhỏ,
Lá thư quên địa chỉ.
Quay về ...

2.
Ta còn em một gốc cây,
Một cột đèn,
Ai đó chờ ai?
Tóc cắt ngang xõa xõa bờ vai…

Ta còn em một ngã ba
Vội vã,
Chiếc khăn quàng tím đỏ
Thoáng qua.
Khuôn mặt chưa quen
Bỗng xôn xao nỗi khổ…
Mỗi góc phố
Một trang tình sử…

3.
Ta còn em con đường vắng
Rì rào cơn mưa nhỏ.
Trên vòm cao
Đổ xuống chuông hồi.
Nhà thờ Cửa Bắc,
Tan chiều lễ
Kinh cầu còn mãi ngân nga…

4.
Ta còn em đôi mắt buồn
Dõi cánh chim xa.
Tháng năm dừng lại
Một ngôi nhà.
Gã Trương Chi ôm ghita,
Từng đêm
Hóa đá…

Ta còn em chuyến tàu đêm
Về muộn
Qua cầu,
Một người nào lạc giữa sân ga...


Chương II
Nguồn ảnh: Internet
5.
Em ơi! Hà Nội phố!
Ta còn em những hố sâu
Trước cửa,
Cơn mưa đầy,
Chiếc thuyền giấy lang thang
Không bến đỗ...

Ta còn em quả bóng lăn
Một mình trên sân cỏ.
Thằng bé thẫn thờ.
Tuổi thơ qua cuộc chơi
Vội vã...

Ta còn em cánh cửa sắt
Lâu ngày không mở.
Nhà ai?
Qua đó bâng khuâng
Nhớ tuổi học trò...

6.
Ta còn em giàn thiên lý,
Năm xưa
Thơm mùi hò hẹn
Cuộc tình đầu ngọt lịm.
Những nụ hôn xanh ngắt trên cành...

Ta còn em chuỗi cười vừa dứt,
Nắng chiều vàng ngọn cỏ
Vườn hoang
Ngày cũ vui tàn theo mùa hạ...

Ta còn em tiếng ghita
Bập bùng
Tự sự
Châm lửa điếu thuốc cuối cùng
Xập xoà
Ký niệm
Đêm kinh kỳ một thuở
Xanh lơ...

7.
Ta còn em chiếc đồng hồ quả lắc
Già nua,
Đếm thời gian
Theo nhịp đong đưa.
Trước ngõ phố
Sót cây hoa gạo.
Buổi chợ chiều họp giữa kinh đô...

8.
Ta còn em những ngọn đèn mờ.
Trên nóc phố,
Mùa trăng không tỏ.
Tiếng rao đêm
Lạc giọng
Thờ ơ...

Ta còn em bảy nốt cù cưa,
Lão Mozart hàng xóm
Từng đêm quên ngủ.
Cô gái mặc áo đỏ Venise
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
Những mảnh vỡ trên thềm
Beethoven và Sonate Ánh Trăng
Nốt nhạc thiên tài bay lả tả,
Một kiếp người,
Một phím đàn long…

9.
Ta còn em khuya phố,
Mênh mông,
Vùng sáng nhỏ.
Bà quán ê a chuyện nàng Kiều.
Rượu làng Vân lung linh men ngọt.
Mắt cô nàng lúng liếng đong đưa,
Những chàng trai say suốt cả mùa…

10.
Ta còn em tiếng hàng ngày
Vang âm đường phố.
Tia hồ quang chớp xanh.
Toa xe điện cuối ngày,
Người soát vé
Áo bành tô cũ nát…

Lanh canh! Lanh canh!
Tiếng chuông reo hay lời kêu khổ?
Bó gạo, mớ rau,
Mẹ về buổi chợ.
Lanh canh! Lanh canh!
Lá bánh, củ khoai,
Đàn con trên bến đợi
Cuối ngày…

Chương III
Nguồn ảnh: Internet
11.
Em ơi! Hà Nội phố
Ta còn em con đê lộng gió,
Dòng sông chảy mang theo hình phố,
Cô gái dựa lưng bên gốc me già.
Ngọn đèn đường lặng thinh
Soi bờ đá…

Ta còn em một con tàu
Giã biệt bến sông.
Mảnh trăng vỡ
Tiễn người bỏ xứ.
Dãy phố buồn..
Nghìn năm mắt nhớ...

12.
Ta còn em ráng đỏ chiều hôm,
Đôi chim khuyên gọi nhau trong bụi cỏ.
Đôi guốc bỏ quên bên ghế đá.
Gã đầu trần đi ngược trời mưa...

Ta còn em con đường tên cũ
Cổ Ngư,
Cành phượng vĩ la đà.
Chiều phai nắng,
Bông hoa muộn in hình ngọn lửa...

Ta còn em chiếc lá rụng
Khởi đầu nguồn gió.
Lao xao con sóng biếc
Gió Tây Hồ.
Hoàng hôn xa đến tự bao giờ?
Những bước chân tìm nhau
Rất vội,
Tiếng thì thầm sớm hôm buổi tối,
Cuộc tình hờ bỗng chốc nghiêm trang...

13.
Ta còn em ngọn gió Nghi Tàm
Thoáng mùi sen nở muộn.
Gió Nhật Tân
Gợi
Mùa hoa năm ấy
Cánh đào phai…

14.
Ta còn em chiếc lá bàng đầu tiên
Nhuộm đỏ.
Cô gái gặp nắng hanh
Chợt hồng đôi má.
Cơn mưa nào đi nhanh qua phố,
Một chút xanh hơn,
Trời Hà Nội hôm qua...

Ta còn em cô hàng hoa
Gánh mùa thu qua cổng chợ.
Những chùm hoa tím
Ngát mùa thu...

Chương IV
 Nguồn ảnh: Internet
15.
Em ơi! Hà Nội phố!
Ta còn em một Hàng Đào,
Không bán đào.
Một Hàng Bạc,
Không còn thợ bạc.
Đường Trường Thi,
Không chõng, không lều
Không ông nghè bái tổ vinh quy...

Ta còn em tiếng gọi trong đêm,
Người đi xa trở về.
Căn nhà không biển số.
Ngày đi mỏi mòn nỗi nhớ.
Ngày về phố cũ quên tên...

16.
Ta còn em chiếc xe hoa
Qua hàng liễu rũ,
Giỏ phong lan,
Điệp vàng rực rỡ.
Cánh tay trần trên gác cao khép cửa.
Những gót son dập dìu đại lộ.
Bờ môi ai đậm đỏ bích đào...

Ta còn em tà áo nhung huyết dụ.
Đất nghìn năm còn mãi dáng kiêu sa,
Phường cũ lưu danh người đẹp lụa.
Ngõ phố nào in dấu hài hoa...?

17.
Ta còn em đường lượn mái cong
Ngôi chùa cổ.
Năm tháng buồn xô lệch ngói âm dương.
Ai đó ngồi bên gốc đại,
Chợt quên ai kia bên đường đứng đợi.
Cuộc đời, có lẽ nào,
Là một thoáng bâng quơ...

Ta còn em những cuộc tình
Như một bài thơ.
Những nỗi đau gặm mòn phận số.
Nhật ký sang trang
Ghi thêm nỗi khổ...

18.
Ta còn em đống kim ngân
Đổ đầy Hàng Mã.
Ngựa, xe, võng, lọng,
Những hình nhân nuối tiếc vàng son.
Khi phố phường là miền loạn gió
Làm sao tìm được mớ tro than...?

19.
Ta còn em nóc phố
Lô xô,
Màu ngói cũ
Ngôi nhà còn tiếng khóc oa oa.
Con đường đá lát bao niên kỷ ?
Qua sông nhớ mẹ tuổi già...

Chương V
 Nguồn ảnh: Internet
20.
Em ơi! Hà Nội phố!
Ta còn em mảnh đại bác
Ghim trên thành cũ.
Một thời thịnh,
Một thời suy,
Hưng vong lẽ thường.
Người qua đó,
Hững hờ bài học sử..

Ta còn em dãy bia đá
Nhân hình hội tụ.
Rêu phong gìn giữ nét tài hoa.
Ly rượu đầy xin rót cúng cha.
Nghìn lạy cúi đầu thương đất tổ.
Bến nước nào đã neo thuyền ngự?
Đám mây nào in bóng rồng bay?...

21.
Ta còn em tháng chạp,
Những hàng cây óng ả sợi hồng
Tháng chạp,
Trên giường trải chiếu hoa
Tháng chạp,
Mùi hương dài theo phố.
Một tháng chạp
Mẹ
Nửa đêm thức
Hóa vàng…

Chương VI
Nguồn ảnh: Internet
22.
Em ơi! Hà Nội phố!
Ta còn em năm cửa ô
Năm cửa gió
Cơn bão thường niên qua đó
Ba mươi sáu phố,
Bao nhiêu mảnh vỡ?

Ta còn em một màu xanh thời gian.
Một màu xám hư vô,
Chợt nhòe,
Chợt hiện.
Chợt lung linh ngọn nến,
Chợt mong manh
Một dáng,
Một hình,
Nhợt nhạt vàng son,
Đậm đầy cay đắng…

23.
Ta còn em những ngõ cụt bất ngờ,
Ô cửa ngẩn ngơ,
Ngôi nhà không người ở,
Khung trời của nỗi buồn
Vô cớ…

Người nghệ sĩ lang thang
Hoài,
Trên phố,
Bơ vơ
Không nhớ nổi con đường.
Tha hương ngay trước cổng nhà mẹ cha...

24.
Ta còn em những giọt sương,
Nhòe nhòe bóng điện.
Mặt nước Hồ Gươm,
Một đêm trở lạnh.
Tháp Rùa ngả bóng lung linh.
Cánh nhạn chao nghiêng,
Chiều cuối
Người ra đi mang theo buốt giá,
Áo choàng không ấm thân gầy,
Cầm bằng như cánh chim bay…

Chương VII
 Nguồn ảnh: Internet
25.
Em ơi! Hà Nội phố!
Ta còn em cây bàng
Mồ côi mùa đông.
Ta còn em nóc phố
Mồ côi mùa đông.
Ta còn em mảnh trăng
Mồ côi mùa đông…

Đọc bài   "Đi tìm Hà Nội Phố  " - của Eros

PS: Bài đăng theo gợi ý của HH.

15 nhận xét:

  1. Bạn hỏi: "Cậu đã đọc bài thơ gốc "Hà nội phố" mà NS PQ phổ nhạc thành bài hát "Em ơi, Hà Nội phố" chưa?" Ngơ ngác, thậm chí còn chẳng biết có "sự tích đó". Thấy vẻ mặt ngơ ngác của con bé, bạn bảo không hiểu vì lý do gì đó mà bài thơ đã không được đăng nguyên văn vào thời gian đó. "Gửi link cho mình." Trước khi đăng cẩn thận hỏi ý kiến TL, anh bảo: "Đây là bài trường ca về Hà nội - tuyệt hay về mọi nhẽ. Có thể nói tới nay a chưa thấy có bài nào hay hơn thế!" Quả thật là bài thơ rất hay. Với một đứa không mấy am hiểu về thi ca như mình mà còn phải ngẫm nghĩ đến từng dấu chấm, dấu phẩy trong bài. Ngẫm một lúc, hiểu ra lại thấy hay.

    Trả lờiXóa
  2. @ A HDT: Em cũng nghĩ là Hà Nội phố có nhiều dị bản nên khi đăng em đã để cả link dẫn sang bài viết Đi tìm Hà Nội phố. Em không ngờ các dị bản lại khác nhau nhiều như vậy. Việc tìm ra đâu là bản gốc chắc khó có câu trả lời. Về cá nhân, em thích bản đăng trên Trang Thơ hơn, không phải vì nó là bản em chọn, vì em chưa hề đọc bản nào trước đó, mà do em thích cách hành vãn ở bản này hơn, câu cô đọng, xúc tích và gợi hình hơn.

    Trả lờiXóa
  3. Những bài thơ hay thường có số phận long đong nào đấy.Nhưng vì nó quá hay,quá đặc biệt nên nó sống, bất kể người đời muốn đối xử với nó thế nào.Mỗi người HN yêu thơ, yêu nước đều biết và yêu bài Hà nội phố của Phan Vũ.Chỉ vài đoạn thôi,không đầy đủ, nhưng một người bạn đã đọc cho mình nghe khi đang ở Matxcova, trước khi được nghe bài hát do Phú Quang phổ nhạc. Có một thời người ta dạy con, người ta đánh con để cấm con thi vào trường Nhạc, trường Mỹ thuật và trường Tổng hợp văn.Lúc đó, may thay, những vần thơ của Phùng Quán, Trần Dần, Lê Đạt, Hữu Loan lại được các bạn yêu thơ chép tay thật nắn nót.Ai trong chúng ta lớn lên mà không từng đọc, từng yêu bài thơ:"Lời mẹ dạy" của Phùng Quán:
    "Yêu ai cứ bảo rằng yêu, Ghét ai cứ bảo rằng ghét. Dù ai cầm dao doạ giết-Vẫn không nói ghét thành yêu. Dù ai ngon ngọt nuông chiều-Vẫn không nói yêu thành ghét!"Đó chính là sức sống mãnh liệt của thi ca!

    Trả lờiXóa
  4. HT, mình có làm bạn buồn không? Có lần mình đọc được một bài báo của PV nước ngoài.Họ tả lại cảnh một người đàn ông đang kéo xe bò chở đất ở một vùng quê Vn, lúc nghỉ giải lao,ông ấy rút ra một cuốn tiểu thuyết bằng tiếng Pháp và đọc ngấu nghiến, rồi lại tiếp tục kéo xe bò đất...đến gần hết cuộc đời.Con người tài hoa ấy chính là Hữu Loan, TG "Mầu tím hoa sim" đã trở thành huyền thoại.Cùng với thế hệ của mình họ đã phải chịu bao thăng trầm.Chúng mình biết đến họ, dù có muộn, nhưng vẫn thật sự cảm kích, khâm phục tài năng và đặc biệt là chính kiến của họ.Mình hay làm người khác buồn, nhưng đó là nỗi buồn của sự thật.Bạn đừng giận mình nhé.

    Trả lờiXóa
  5. Bạn à, sao bạn lại nói vậy. Bạn không làm cho mình buồn đâu. Mình chỉ buồn về chuyện bên trang CLB thôi. Mình sẽ cố gắng giải quyết.

    Trả lờiXóa
  6. HT, nhân có chuyện... bên trang CLB, mình có một lời khuyên với bạn thế này.Ông B.Elsin có nói "thà có một cơ thể gầy mà khoẻ mạnh, còn hơn to lớn mà ốm yếu". Bạn hãy làm những gì mình thích chứ đừng làm những gì người khác thích bạn làm.Dù sao đây cũng chỉ là văn hoá giải trí, nếu nó thiếu một trong hai vế thì...tuỳ bạn qđ.Có lần mình gặp một người, chị ấy khoe là đã ở LX nhiều năn, rồi...khoe là mình rất thần tượng ông...Đúng phải cái ông mình không thần tượng.Thế là mình tránh luôn.

    Trả lờiXóa
  7. Tối qua , tôi đã làm 1 việc hết sức dại dột , là đọc lại bài viết này , rồi vào google ...cho thêm phần hoành tráng & phỉ chí tang bồng !!! . Rút cục là ông anh Phan Vũ hành cho , ko sao ngủ được ...he he , đành dậy " múa " vài đường bút ngõ hầu xả stress ...và xin lạm bàn đôi câu cùng mọi người .

    Từ lúc ra đời bài viết này của HT , rất công phu , rất hay , tôi cứ nghĩ nó sẽ " nóng " hừng hực , tha hồ mà châm chọc , cãi vã nhau trên diễn đàn này . Âý vậy mà sự dự đoán đã không xảy ra . Lí do rất dễ hiểu : còn có sự kiện nóng hơn , nóng rãy : Biển Đông !.
    Bây giờ thì đã tạm ổn , xin mọi người hồi tâm chuyển ý , tập trung vào " chuyên môn " của chúng ta : Thơ !!!!

    ***

    Phan Vũ có lẽ là 1 trong những người đàn ông VN hạnh phúc nhất : lấy được người đàn bà nổi danh tài sắc một đời , và lại ... sản sinh ra 1 tuyệt bút trăm năm : Hà nội - Phố . Chỉ cần bấy nhiêu thôi là đã quá đủ cho 1 đời trai , vậy mà ông còn làm được nhiều điều khác nữa , Ông Trời thật chẳng chút công bằng ( he he ! ).

    Cái đề tài " khủng " này vượt quá sức của anh em " tay ngang " chúng ta , thật đấy , nhưng ko thể ko viết , vì nếu không ta sẽ gầy , sẽ mòn , thậm chí " ngơ ngẩn , ngẩn ngơ " đi vì bị " nó " ám ảnh - " nó " hành !!!.

    Theo HT thì ông bạn TL đã " chốt hạ " 1 nhận xét ko thể đúng hơn : hay mọi nhẽ ... chưa từng ...!.Nếu có thể , tôi xin thêm : tuyệt bút thiên cổ về HN này , luôn đứng trong top đầu về mọi loại hình nghệ thuật - sánh ngang với những gì đẹp nhất , nên thơ và hào hoa nhất viết về HN .
    Vì vậy mà năm vừa qua ,ngành giáo dục - văn hóa của ta đã phạm phải 1 sai lầm to lớn không thể sửa đc : nhân dip ngàn năm TL , cử người gặp Phan Vũ , làm 1 chuyên đề thật sâu về HN - Phố . ..chao ôi , nếu vậy thì đẹp biết mấy !.
    Ta sẽ còn phải bùi ngùi cho đến bao giờ khi mà " HN trong mắt ai " , " HN - Phố " .... vẫn còn phải âm thầm trong bóng tối .

    Bây giờ , đi vào nội dung và cái hay cái đẹp của bài thơ , tôi chỉ dám gọi là sơ sơ thế này , rất mong mọi người bồi đắp , ủng hộ và chỉ giáo thêm .

    Người ta lúc thì ví bài thơ như khối rubic 6 mặt , biến hóa khôn lường , khi lại ví như hạt kim cương nhiều màu sắc . Thật chẳng sai !. Cài hương vị - thơ Phan Vũ ở đây là độc nhất , chưa từng có trên đời . Phải tinh tế , sắc sảo ...tới mức thần sầu mới có được điệu thơ như thế , nhả từng chữ từng câu chắt lọc , gợi cảm vô cùng !.Một HN với trăm ngàn khía cạnh , giản đơn mà sang trọng , vi tế , hiên dần lên trong thơ ông . Cái trí tuệ thấm đẫm ở đây là sự liên tưởng .Thơ mà thiếu cái này thì khó sống dài lâu lắm ...vì nhiều khi người đọc chẳng cần nhớ câu nhớ chữ , mà chỉ nhớ cái " hồn " , cái " hương vị " mà nó tỏa ra . Người ta thường cất giấu trong tim mình cái khó nói nên lời ấy , cái riêng chung ấy !...và mang theo tới suốt cuộc đời .
    Đây là 1 bản trường ca bất tử . Cái phong cách ( nếp nghĩ , cách liên tưởng ẩn dụ ) làm nên sự bất tử của nó . Có ai trong ta biết bản gốc , bản chính thức của nó đâu , thế mà nó vẫn sống , ko phải lắt lay , mà sống khỏe , cường tráng , hào hoa lắm . Tất cả bởi cái nội tại của nó - cái ADN độc nhất chẳng lẫn vào đâu được . Phan Vũ đã cho người đọc 1 cách nghĩ , cách liên tưởng độc đáo , đến nỗi rất nhiều dị bản đã sinh ra , ko phải PV làm , mà vẫn hay vẫn đẹp , nên thơ & phong phú đén bất ngờ .Qủa độc nhất vô nhị , trên đời này làm gì có bài thơ nào đc như thế , nhân dân yêu , nhân dân sáng tác...rồi sàng lọc , chắp cánh và nuôi dưỡng cho nó trường tồn .Có lẽ PV biết và thích thú điều này lắm nên ông cóc cần sửa , đính chính làm gì, cho đứa con tinh thần của mình hòa cùng thiên nhiên cây cỏ và ...nhân quần . Bạn cứ suy tư đi , cứ liên tưởng đi , về những gì bạn thật sự rung động , yêu mến ...và viết ra , chắt lọc 1 chút , trí tuệ 1 chút rồi " ghép " vào ...là ta có 1 sản phẩm mới , 1 sắc màu mới . Như trò chơi logô , PV cho anh cách chế tạo mảnh ghép và qui tắc chơi , anh sẽ làm ra cả trăm mô hình

    Trả lờiXóa
  8. Về tác phẩm này còn nhiều khía cạnh đáng bàn, nhất là đi sâu vào phân tích chi tiết .Nhưng tôi xin tạm dừng ở đây , để lắng nghe ý kiến mọi người .Và nhất là trên diễn đàn, người tung kẻ hứng mới vui , mới hào hứng .
    Thèm lắm những quả giao bóng " xoáy" , vì lẽ nó kích thích suy nghĩ kinh khủng !

    Người ta bảo rằng những tuyệt tác văn hóa tinh thần thường có linh khí , tôi cũng tin như vậy . Bởi lẽ , khi làm ra nó người NS có lẽ đc Thần Thánh " nhập " vào chăng ? - xác phàm ở lại cón bao nhiêu tinh anh hòa hết vào tác phẩm . Vì thế mà tác phẩm vừa " thiêng " lại mãi trường tồn . " Người HN " của NĐT, " HN - Phố " của PV là 2 trong nhiều thí dụ để đời !!!



    ( HT hạn chế trong 4096 kí tự , anh ko biết nên phải chép ra rồi cắt . Hê he , tổng quản chơi khó anh em đấy )

    Trả lờiXóa
  9. Sáng ra mở Trang Thơ đọc còm của bác HDT mà thấy "sướng". "Sướng" vì bao nhiêu suy nghĩ của mình chưa biết cách để diễn ra thành lời đã có người nói hộ. Em ít đọc thơ, kiến thức về thơ chỉ là ABC, vậy mà khi đọc bài Hà nội phố, em thấy hay đến từng dấu chấm, dấu phẩy. Em cũng không dám nói đây đúng là bản gốc nhưng quả thật so với bản bác HDT gửi link và nhiều bản khác nữa mà em liếc qua sau khi được HH giới thiệu bài thơ, bản này đọng lại trong em nhiều nhất. Câu thơ cô đọng, xúc tích, tinh tế, luôn đặt ra cho độc giả câu hỏi "Tại sao?" để hứng thú tìm câu trả lời trong những khổ sau, chương sau. Toàn bộ bài thơ như vẽ ra một bức tranh Hà nội thời đó, dung dị, gần gũi, cổ kính, thanh lịch, và thiêng liêng. Một bức tranh lung linh, huyền ảo, sống động đến từng chi tiết và đầy màu sắc, một thứ màu sắc của thời gian, nhuốm màu mà chẳng dễ phai, tinh tế, văn hoa mà không lòe loẹt. Khác với những bài thơ người ta có thể đọc qua vài lần và nhớ thuộc lầu, Hà nội phố cho ta cái cảm nhận về một bức tranh toàn cảnh với chiều sâu cả về thời gian lẫn không gian, cho ta cái cảm nhận về một tuyệt tác thi ca mà lại chẳng hề dễ nhớ về câu chữ. Em không nghĩ ai đó có thể chỉ một vài lần đọc có thể thuộc được bài thơ, hoặc dù chỉ một vài chương và đọc nó diễn cảm đến từng dấu phẩy. Một điểm nữa mà em cảm phục PV đó chính là điều mà bác HDT đã nói. PV tạo ra nó và coi nó là tài sản chung của mọi người, chẳng như ai đó đòi phải có bản quyền, tác quyền. Nó đúng là một viên ngọc mà người ta có thể mài một tí, dũa một chút, thay đổi hình dạng một chút, ngắm nghía từ góc cạnh này hay góc cạnh khác mà vẫn phải công nhận giá trị ngọc của nó. Gọi nó là viên rubic quả không sai. Lâu nay, em rất dị ứng với những bức ảnh phong cảnh thiên nhiên có ghi tên tác giả để xác định bản quyền. Tác giả đâu có biết dù họ dấu chữ ký của họ vào chỗ nào trên bức ảnh cũng làm hỏng mất tác phẩm mà họ đã kỳ công tạo ra. Em còn nhớ cuộc nói chuyện với Thầy Thích Huệ Tín trên Thiền viện Tây Thiên, tác giả của không ít bức ảnh xuất sắc. Khi em hỏi sao Thầy không ghi tên để mọi người biết ai là tác giả. Thầy trả lời, đó là tài sản của tất cả mọi người, tôi chỉ là người bấm máy ghi lại thôi, tôi đâu có tạo ra được những cảnh đẹp đó. Em thực sự ngưỡng mộ cách tư duy đó. Cái làm cho bài thơ Hà nội phố trường tồn không chỉ là nội dung, giá trị nghệ thuật mà còn cả chất nghệ sĩ trên cả nghệ sĩ của chính tác giả. Ở đời đã mấy người làm được như ông. Ông thật đáng khâm phục.
    @ A HDT: em gọi là bác bởi vì bác "lói xấu" em bên GAN. Còn về việc hạn chế ký tự thì em chẳng biết gì đâu, chả thế mà bị VTQ chê bai là "ếch". :)

    Trả lờiXóa
  10. Em ơi ! Hà nội phố
    Ta còn rm ! Ôi , những con đường
    Ngày hai buổi , tuổi thơ tôi đi học
    Dàn thiên lí nhà ai
    Xanh
    Xanh !

    Quên làm sao
    Kia , ngõ nhà em
    Rêu phong...và bui hoa ớt cổ
    Mới vừa đó...mà xa !

    Ngày ấy , Em
    Một sáng hè , thức dậy
    Rạo rực , phổng phao , lột xác
    Chẳng hát nữa đâu
    Bài ca cũ
    " Khăn quàng
    .....thắm mãi
    ........vai em !" .

    Trả lờiXóa
  11. Em ơi ! Hà nội phố
    Ta còn em , ôi khúc hát xưa
    Vang lên từ ngõ nhỏ

    " A ơi !
    Con ngủ cho ngoan
    Cha đi đánh giặc xa chưa về "

    Hà nôi ơi !
    Bao mùa đông qua
    Cắt da cắt thịt

    Thăng long ơi !
    Đất thiêng phi chiến địa
    Mà dằng dặc nỗi chờ...!

    Trả lờiXóa
  12. Em ơi, Hà Nội phố
    Ta còn Em
    Thoảng trong hơi thở
    Cọt kẹt...kinh côông...
    Đồng hổ cổ
    giữa phòng tranh
    Hà Nội phố,
    Hồn Thơ Phan Vũ
    điểm nhịp thời gian.

    Hi...hi..:))

    Trả lờiXóa
  13. Làm lại :
    Em ơi, Hà Nội phố
    Ta còn Em
    Thoảng trong hơi thở
    Cọt kẹt...kinh côông...
    Đồng hổ cổ
    tĩnh mịch phòng tranh
    Hà Nội phố,
    Hồn Thơ Phan Vũ
    điểm nhịp thời gian.

    Trả lờiXóa
  14. Xin phép : tớ đưa lên mặt tiền đây. Kỷ niệm lần đầu tiên tớ 'thơ' một phát. :)

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.