Ảnh minh họa |
Любовь Якушева
1. Nếu bỗng nhiên trời đổ mưaXin người bớt chút thì giờ cho tôi
Như giọt nước chảy trong đời
Vẽ lên mặt kính những lời thơ tôi
Nhưng khi trời lại xanh tươi
Xin người hãy lại quên tôi đi nào
Muốn làm dịu những nỗi đau
Nhưng tôi không muốn cản đâu: Tiếng cười.
@@@@@
2. Tôi là một giữa hàng trăm, hàng chục
Đến muộn rồi đâu còn chỗ cho tôi
Có lẽ anh cũng mệt mỏi lắm rồi
Nghiền ngẫm mãi dòng thơ tôi buồn tẻ
Nhưng tôi không thể sống thiếu anh, không thể!
Này đây tôi đang ngồi giữa bờ hoang
Đây lá thư anh tôi vẫn đang gìn giữ
Dù chạy, dù bay, dù tuyết phủ
Hình bóng anh không thể thiếu bao giờ!
Thu Hà
Bạn ơi, sao mình cứ có cảm giác như đây là hai bài thơ khác nhau. Chữ "bê hoang" nghĩa là gì vậy?
Trả lờiXóaCậu sửa hộ mình nhé. Lỗi chính tả thôi.Đó là chữ "bờ hoang".Mà đây đúng là hai bài nhưng cùng tác giả.Vì ko đặt tên nên gây ra sự hiểu lầm rồi.Cảm ơn bạn.
Trả lờiXóaBẠn thân mến. Mình cũng có nhận ra vài lỗi ct khi soát bài gửi cho bạn minh vì em mình đánh máy những bài này trên phông VNtime, khi sửa nó lại bị tệ hơn nữa, đành nhờ bạn soát lại hộ mình lần nữa nhé. Nếu không mọi người sẽ chê cười... cả thày cô giáo của mình thì tội cho họ lắm.
Trả lờiXóaBao giờ đăng bài mình cũng đọc đi đọc lại rất kỹ, ấy vậy mà đến khi in Tập San mọi người thi thoảng vẫn thấy có lỗi chính tả. Vậy đấy. Chẳng sao đâu bạn ạ. Mọi người hiểu mà. :)
Trả lờiXóa