Trái tim yêu dẫu đầy,
Nhưng hai bàn tay trắng.
Nợ cuộc đời nhiều lắm,
Biết bao giờ trả đây.
Khi người tỉnh,ta say,
Lúc người say,ta tỉnh.
Đường trần không dễ tính,
Mấy ai lần đến nơi.
Đi cuối đất cùng trời,
Tránh làm sao cho nổi.
Lưới tình giăng khắp lối,
Bẫy tình gài muôn nơi.
Xin cất bớt cho Đời,
Những cuộc tình gẫy đổ.
Xin giấu hộ cho Người,
Những mối tình đã lỡ.
Chưa vào yêu cứ ngỡ,
Trời tình đầy hương hoa.
Bước vào yêu mới rõ,
Biển tình đầy phong ba.
Xin uống cạn cùng Người,
Ly rượu tình dang dở,
Để say mãi với Đời,
Những mảnh tình vụn vỡ.
Lời yêu không dễ tỏ,
Thuyền tình đâu dễ qua.
Trái tim còn để ngỏ,
Đợi chờ khách tài hoa
12/9/2001
H.N.N
Chị ui, tim ngỏ làm chi
Trả lờiXóaCho đau, cho xót, cho bi, cho buồn.
Lời yêu mình ngỏ cùng mình
Cho đau lòng khách, cho vui lòng người.
Giữ yên một khoảng thanh bình
Cho trời phẳng lặng cho đời vô tư.
@HT:
Trả lờiXóaĐường trần còn lắm hồng nhan.
Trách chi anh cứ nặng mang khối tình.
TT sẽ chỉ là thơ
Trả lờiXóaNếu khách thơ biết hững hờ xem chơi
TT sẽ chỉ là lời
Đong đưa của gió, của trời, của trăng
TT của những nỗi lòng
Yêu thương, hờn giận, chờ mong, bẽ bàng.
TT ta sẽ cưu mang
Những linh hồn đã muộn màng nhận ra
"Ta là con của mọi nhà
Là em của mọi kiếp phôi pha"
Là câu êm ái trong đời thực
Như cánh tay cần ta với ta!
Bạn ơi muốn thay chữ "tổng quan mama" thành một cái tên khác thì phải làm sao đây?
Trả lờiXóa"Tổng quản mama" hay "Mama tổng quản"
Trả lờiXóaTên này nghe đâu đó quen quen
Như các Quế gọi a-mờ-ca-ba đó
Đoán vậy thôi nỏ biết phải chăng
Như Nguyện hỡi chẳng phải em đâu nhá
Cửa mở khách vô đâu biết ai đâu.
Tổng quản: Sao ích kỷ hại nhân-Nên chỉ thấy thất tình.
Trả lờiXóaThong dong ta zốn xem thơ
Trả lờiXóaXem em viết bài, xem người bình thơ.
Em ơi! thời sao viết"zở"...?
Thôi đành lòng zậy-Anh thời nghĩ suy
Em ! sao trái tim"nhỏ bé"...?
Lỡ ép "Bông Hồng"-Gói"Mùa xuân",
Lòng người ích kỷ-Nhỏ nhen
"Khôi nguyên"còn đó_"Trắng ngần"đợi ai...?
Trang thơ,trang của mọi người
Nắng mưa của "Đất",của "Trời"em ơi!...
Sao sớm nở-Một nụ cười,
Tâm hồn rộng mở=Tình người hỡi em!
Đừng giả"Khóc"=Đừng giả"Cười"
Dang tay h...ờ hững-Lật người như chơi
Mình em sống-Mình em thôi.
Nỗi lòng -Côi cút-Chơi vơi-Tháng ngày....
Sự thật dễ mất lòng
Lời gió nói -Thoảng bay
Sống. Người cay nghiệt quá
Khó hòa chung-Lòng Người!
He...H...e...H...è...!
Chị Hồ Như Nguyện! Chị đã hài lòng về bố cục của bài thơ này chưa? Tại sao chị không viết khổ thơ: "Xin cất bớt cho Đời" liên tiếp với khổ thơ "Xin uống cạn cùng Người" ? Chị có thể vui lòng giải thích được không? Cám ơn!
Trả lờiXóaBài thơ 7 khổ 'ngũ-tứ' này,thiết tưởng khổ thứ 2 TG xếp về ở vị trí thứ 5,thỉ bố cục về 'ý' sẽ 'chỉnh' và 'liền lạc' hơn chăng ...?
Trả lờiXóa@TP:HNN không biết phải nói thế nào đây vì khi làm thơ,ý và từ cứ tự tuôn trên đầu bút.Thôi thì bạn hãy hiểu hộ rằng,thơ của một người nào đó là đứa con tinh thần của họ,họ đã mang nặng đẻ đau,cho nên đứa con đó có mang hình hài thế nào, đanh chịu.
Trả lờiXóaDở hay,âu cũng ý Người,
Tẻ vui,âu cũng duyên Trời đã trao
Chị HNN! Chắc chị không phản đối bố cục là một cái gì đó cứng nhắc, cản trở sự bay bổng của hồn thơ, hay nói khác đi, nó không thể dung hoà với cảm xúc của thi sĩ. Trái lại, bố cục là cái xương sống, hình hài của thơ, nhạc, hoạ, điêu khắc và kiến trúc, nó góp phần cho tác phẩm bất tử. TP đồng ý với chị rằng để có "đứa con tinh thần" thật là vất vả. Chính vì vậy, Mai - a - cốp - ski đã viết:
Trả lờiXóa"Phải tốn phí ngàn cân quặng chữ
Mới thu về một chữ mà thôi
Những chữ ấy làm cho rung động
Triệu trái tim trong hàng triệu năm dài"
Thơ của HNN đọc nghe hay quá, bi ai thì rất bi ai,tưởng như không còn gì nữa. nhưng vẩn thấy dược cái mãnh liệt và cái đa tình của nhân vật trong thơ này: tình yêu không vì thế mà tắt đi hay khô héo.
Trả lờiXóa" Xin uống cạn cùng Người,
Ly rượu tình dang dở,
Để say mãi với Đời,
Những mảnh tình vụn vỡ."
Nhưng...
" Trái tim còn để ngỏ
Đợi chờ khách tài hoa "
Năm 2001 có lẽ tác giả trên dưới nửa trăm tuổi . Ở cái tuổi ấy tác giả viết về “ những ngày xưa “ hay viết về thực tại mà “ trái tim còn bỏ ngỏ
Trả lờiXóaĐợi chờ khách tài hoa “ ?
Trái tim còn bỏ ngỏ - tình yêu là vô biên là không có tuổi , điều này không khó hiểu . Nhưng đợi chờ khách tài hoa thì lại là chuyện khác . Với đề bài thơ “ tự bạch tình ‘ thì có thể coi những vần thơ là lời của tác giả được chăng ? Tâm sự của người đa tình với “ trái tim yêu dẫu đầy
Nhưng hai bàn tay trắng “.
Yêu thật nhiều mà chẳng được bao nhiêu đã là nỗi buồn làm cho con tim của người đang yêu héo mòn rồi , vậy mà “ hai bàn tay trắng “ thi không bưồn sao được .Tác giả dùng hình tương “ Khi người tỉnh , ta say
Khi người say ,ta tỉnh “ để nói lên nỗi buồn vì cái gọi là tình yêu nhưng không hề có sự hòa hợp , sự sẻ chia . Say ở đây chưa hẳn là vì buồn mà tác giả mượn ly rượu để giải sầu mà “ say “ ở đây có thể hiểu như sự cảm thông , sự đam mê giữa hai người yêu nhau không đồng điệu mà bị lệch pha .
Với ý trùng lặp “ Những cuộc tình gãy đổ
Những mối tình dang dở “ và
”… Biển tình đầy phong ba… “
Tình sử của nhân vật trong bài thơ nghe chừng sóng gió gập ghềnh với nhiều “dang dở “với nhiều “gãy đổ “có phải vì nguyên cớ nhân vật ấy chưa gặp được người tri kỷ thực sự trong cuộc đời ? Vì tác giả còn “ Đợi chờ khách tài hoa “ !
Với thể thơ năm từ mà câu cú chặt chẽ và cứng cỏi như giọng văn của một đấng mày râu . Ý trong bài thơ sâu sắc . Bài thơ rất thú vị .
ND: mấy lần bình thơ HNN của ND rất hay đấy! TG gặp được 'người' hiểu 'chiều sâu' thơ mình rồi! vậy là ít nhất có một 'hướng' ko cần đợi khách 'tài hoa' nữa nhé. :)
Trả lờiXóaTôi ko thấy nét 'nam tính' trong thơ HNN. Có lẽ ý thơ 'sâu sắc', đậm sắc 'chiêm nghiệm','từng trải' và có phần 'táo bạo' làm cho người đọc có cảm nhận đó chăng...?
Đọc những bài thơ của HNN tôi có cảm giác đây là thơ của một Thi nữ 'từng trải'. Hì hì,ít nhất là trong 'thơ'...
@ A TL: Còm của chị BL đấy mà. :)
Trả lờiXóa@ Chị HNN: Đúng lúc có "vấn đề" mà đọc thơ của chị là "nguy to". Em chỉ dám đọc lướt những bài a TL phê là "sâu sắc", đậm nét "chiêm nghiêm", "từng trải" và có phần "táo bạo" chẳng dám đọc kỹ chỉ sợ mình lại rơi vào "vấn đề" thì gay. :))
HNN chẳng dám làm thơ nữa nếu như đọc giả của Trang Thơ cứ ngỡ những gì mình viết là của mình,chính mỉnh đã "táo bạo"
Trả lờiXóavà "từng trải"...Thật ra trong Tự bạch tình,HNN xuất đầu lộ diện ở khổ thơ
thứ 6 để trải lỏng mình với Đời Người ta chứ khong phải đời người mình, và khổ thứ 7, mới chính là tự bạch tình.
@ Chị: Chít zùi. Em lại nói lung tung làm chị giận rồi phải không. Em vẫn biết thơ phản ánh những rung động của mình với đời, với người, là sự trải lòng xúc động trước cuộc đời của ai đó, không nhất thiết là trải đời mình. Em chỉ dám nhận xét về xúc cảm mà bài thơ đem lại thui. Da diết, đau đáu, ai mà đang có tâm trạng chắc khóc. Chị đừng giận em nhá. :)
Trả lờiXóa@HT:Sao HT nghĩ linh tinh vậy?HNN cmt nói vui thôi chứ có giận gì ai đâu.
Trả lờiXóa