Hành quân qua rừng vắng,
Giữa buổi trưa hè nắng.
Róc rách suối chạy dài,
Thác tuôn dòng nước trắng.
***
***
Gió lùa cánh hoa vẫy
Xào xạc lá rừng lay,
Mắt dõi con chim nhảy,
Ríu rít trên nhành cây,
***
***
Trên đường ra trận địa,
Tạm nghỉ chút nơi đây.
Ôi trăm tình vạn nghĩa,
Đượm hương rừng thơm bay.
***
Quê hương ơi! Quê hương,
Rộn tiếng hát tiền phương
Ngắt một đóa hoa nhỏ,
Ta lại vui lên đường.
Vĩnh Yên 1969
Chị Hồ Như Nguyện! Bài thơ này có câu thơ: "Thác tuôn dòng nước trắng", TP nghi là bị nhà thơ Xuân Diệu phê là "phản động" vì:
Trả lờiXóa- "Thác tuôn dòng nước trắng" ám chỉ chiếc khăn tang.
- Có thể ám chỉ lá cờ trắng.
@T.P:Sai rồi,HNN không cho 25O điểm đâu.
Trả lờiXóa@ Chị: Giá mà cụ XD bảo bộ đội hành quân ra mặt trận thì phải khí thế hừng hực, quyết tâm ngút trời, không được phân tâm mải ngắm cây cối, hoa lá, chim muông (tình cảm ủy mị theo kiểu tiểu tư sản) thì em thấy có lý hơn đấy. :)
Trả lờiXóa