Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

Đóa hoa

 Nguồn ảnh: Internet

Một người bạn nước ngoài
Tặng tôi bó hoa
Chỉ xin nhận lại nụ cười
Xin được nhìn thấy tôi vui.

Tôi bỗng giật mình chua xót
Suốt ngần ấy năm trời
Yêu anh.- Chưa một lần được tặng
Dù một nhành hoa!

Bây giờ anh ở xa
Tôi cũng qua thời say đắm
Nỗi nhớ như là tia nắng
Tắt dần cùng hoàng hôn.
Chỉ có cánh cửa tâm hồn
Khép lại như hoá đá…

Hỡi người bạn nước ngoài xa lạ
Cảm ơn lòng tốt, cảm ơn anh!
Một đoá hoa và chút lòng thành
Anh nhắc về một thời thiếu nữ,
Dù tình yêu của tôi không còn nữa
Vẫn xin nhìn thấy nụ cười
Xin được nhìn thấy niềm vui
Từ một trái tim khô héo.
Bích Liên
(Hà nội 1990)

12 nhận xét:

  1. Bích Liên! Tại sao lại: "Chỉ có cánh cửa tâm hồn. Khép lại như hoá đá…"? TP nhớ có lần dự cuộc bình thơ của nhà thơ Xuân Diệu, có người hỏi nhà thơ đã cảm thấy già chưa, Xuân Diệu đã ứng khẩu thành thơ rằng:
    "Già sao cho được mà già
    Nỗi yêu muôn thưở ai mà nói cho
    Biển đời ai lấy dây đo
    Núi cao ai đắp mà cho tớ già!
    Mình không tin câu thơ trên của Bích Liên!

    Trả lờiXóa
  2. Bích Liên :

    Nàng đừng hóa đá lặng im
    kẻo ta buồn nát con tim vì đời
    Bão giông ,...

    Tôi đọc câu tâm sự của TP thấy quá chí lý ! Đừng nghĩ mình là PN , hãy là mình ( CON NGƯỜI với hai chữ viết hoa ).

    Trả lờiXóa
  3. Cảm ơn các anh chị và các bạn! Những lời nói chân thành luôn là những bông hoa không bao giờ khô héo!

    Trả lờiXóa
  4. Có người chỉ giống người thôi
    Bạ đâu cũng nói những lời khó nghe!
    Lúc hách dịch, lúc hầm hè
    Cấm cười, cấm nói, cấm về, cấm đi.
    Cấm nhiều thế, sống làm chi
    Chết rồi mới biết-Cấm gì nữa đây?
    Nếu không may có một ngày
    Nghe tên ai đó đã "bay về trời"
    Hãy mừng cho họ, người ơi!
    Chỉ là một cánh hoa rơi "thôi mừ"
    Vườn hoang, nước đọng, ao tù...
    Quê xưa-ấy chốn thiên thu cuộc đời.
    Ngây ngô có đứa giả cười
    Côn trùng còn thấu, con người làm thinh.
    Trăm năm có một cuộc tình
    Nắng hanh lúc đến, buồn tênh lúc về!
    Ai màng những tiếng khen chê
    Lắt lay một kiếp đi về sớm hôm.
    Không buồn tủi, chẳng cô đơn
    Có bao giờ biết giận hờn nữa đâu!
    Tóc xanh, tóc sẽ phai màu
    Người xưa chạy mất, mối sầu còn đây!

    Trả lờiXóa
  5. Trời cao đất rộng mênh mông
    Người mà hóa đá ,còn chi là Người
    Làm sao em phải chạnh lòng
    Cứ đau khổ thế ,cho vừa lòng anh
    Em ơi! hãy cứ sầu bi....
    Cứ than cứ khóc cho vơi nỗi buồn...
    Em đừng giận dữ tái tê
    Mà cô đơn mãi sớm khuya một mình
    con tim còn giận còn thương
    Biết còn thổn thưc-Biết yêu thương Con Người.
    Em ơi! sao phải trối lòng
    Con tim hóa đá đau lòng me cha
    Nói Người phải nghĩ đến Ta.
    Mai mà khuất núi-Bạn hiền tiễn đưa....????....

    Trả lờiXóa
  6. Lời nói không ai đánh thuế
    Chỉ e lòng mình ô uế !
    Nói tiếng lòng không dễ
    Đành phải nói như thế !

    Trả lờiXóa
  7. Phụ nữ, họ cũng là người
    Biết yêu, biết ghét, biết cười, biết than.
    Chẳng như thu lạnh, cúc tàn
    Một mình một bóng rẽ sang Xã đàn.
    Kiếp sau xin được đổi ngang
    Cho anh làm ả,cho nàng thành Ông!
    Để vui thì nói lung tung
    Để xong thì nói rằng:không có gì!

    Trả lờiXóa
  8. Không có dì , không có dì
    Biết yêu , biết ghét , biết đi ,biết cười !
    Biết chăng , là biết làm Người
    Biết yêu , biết ghét , biết cười , biết đi .

    Trả lờiXóa
  9. Bích Liên : tôi chỉ muốn các bạn thơ của tôi biết yêu cuộc đời muôn vàn quí giá mà ta đang sống . Ngọt ngào hay cay đắng ... cũng chỉ là vị đời mà ai cũng từng trải qua . Hãy cứ chia sẻ cùng nhau để ta cùng vui đi hết cuộc " trăm năm " ngắn ngủi này !
    Chờ đọc nhiều bài thơ của bạn !

    Trả lờiXóa
  10. Kính thưa cô giáo HT! Lâu nay em theo cô đến lớp học BDHV, với mong muốn là không để trí óc ngủ quên lúc tuổi già, mai mốt con cháu đến chơi nhà không hỏi: Mày là đứa nào thế? Nhưng vì lớp cô có nhiều bạn còn già hơn, mắt kém quá, đeo kính lão số mấy rồi ko biết lại tưởng em là thiếu...gia "huyền" nên cứ trêu ghẹo quá trời, ông lão ở nhà ghen tức ko cho cụ bà đi học nữa.Chia tay cô giáo và các bạn cùng các anh chị, em cung buồn lắm, nhưng biết phải làm sao. Nhân ngày NGVN, kính chúc cô giáo cùng toàn thể học viên của TT mọi điều như ý.Em xin mượn lời mấy câu thơ nổi tiếng của ai đó (uống thuốc ngủ nhiều quá,không nhớ đc tên TG)để chia tay:
    "Đưa người tôi ko đưa qua sông
    Sao có tiếng sóng ở trong lòng,
    Dậy người, không dậy ai lừa dối
    Sao ít Thạch Sanh, lắm Lý Thông?"

    Trả lờiXóa
  11. Honghoantt! Chỉ vì thế mà bỏ cuộc chơi sao? Nếu vậy, Honghoantt phải tặng TRANG THƠ một bài thơ tâm đắc nhất của mình!

    Trả lờiXóa
  12. HongHoantt : Tôi xin đảo mấy từ trong câu cuối thì có lẽ hợp hơn chăng :
    ... Để " lắm " Thạch Sanh , " bớt " Lý Thông !

    Nó sẽ hợp với câu luận của bạn ( câu 3 ) .

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.