Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Ba, 20 tháng 9, 2011

Thay lời tâm sự

Thư gửi Trang Thơ

Hà nội, ngày 20/9/2011

Các bạn trên Trang Thơ yêu quí!

Xin chân thành cảm ơn các bạn đã ưu ái những vần thơ mộc mạc, giản dị của tôi góp vào Trang Thơ của chúng ta. Lần đầu đăng thi đàn được mọi người dành cho tình cảm như vậy, tôi rất lấy làm vinh hạnh. 
Tính tôi hay rụt rè một cách rất dở hơi (bạn bè thương chỉ gọi là Hâm!), chả thế mà ngày xưa sau một mớ cuộc tình xôi hỏng, bỏng cháy (khét lẹt!) các bạn đặt cho một Mĩ hiệu: Chàng hiệp sĩ chưa cầm thương đã chực ngã ngựa. Tôi lại còn dương dương tự dắc bảo rằng: trong tử vi tôi có cái số Tiễn người yêu đi lấy chồng, mua quà đến tặng trẻ con cơ đấy! Cho nên Nữ sĩ BL gán cho cái mác Gã tình si ôm vò rượu cũng chẳng oan chút nào. Âu đó cũng là chất lãng tử trong những vần thơ giản dị của tôi chăng! 
Cảm ơn Bảy Tàng có bài họa thơ rất độc đáo (sau đó còn có các bài họa của HDT và Nữ sĩ họ Hồ nữa), Tôi với Chàng chẳng cùng một ý hay sao, chẳng qua là cách thể hiện khác nhau mà thôi! 
Còn tôi với HDT thì chửa lườm đã hiểu rồi! Câu hay nhất của ông là: "Sinh ra đã biết thương xôi tiếc chè." Tôi biết ông Thương & Tiếc cái gì rồi! Còn tôi cứ sướng âm ỉ cái câu: "Dăm câu “họa” với bạn hiền"; Cầu trời cho chữ “họa” ấy đừng lấy nghĩa trong từ “Tai họa”, nếu là nghĩa ấy thì chỉ để cho con thôi, con không muốn nó mắc họa cùng con đâu! Xin Trời ban phước! Con luôn là bạn hiền của nó mà! Duy chỉ bài họa của Nữ sĩ họ Hồ (thi tính do AMK3 đặt) còn có chỗ non tay. Điều này tôi phải giải thích: ý của cụm từ "no xôi chán chè" được dùng là để chỉ cái sự sống sót của con người qua trận mạc hay là qua những cuộc đoạn trường…chỉ cần được nghe một tiếng Cuốc kêu hoặc ngắm một nụ Lựu nở…khi vào hè là đã thấy hạnh phúc lắm rồi chứ có cần phải vinh hoa phú quí gì đâu! Thế là qua cuộc đoạn trường…chỉ là tiếng thở dài nhẹ nhõm của một gã lính già vừa qua cơn binh lửa…Nếu có dịp diện kiến, tôi mới có thể thưa hết được với Nàng cái ý mà tôi chót gọi là “non tay” ấy! Song thực sự vinh hạnh được Nàng mở rộng ý thơ tôi bằng những xúc cảm sâu lắng của Nàng. Có điều gì chưa phải thì cũng xin Nàng hai chữ Đại xá. 
Ngoài lời cảm ơn ra, tôi còn xin vài lời Ní nuận (các cụ gọi là nói nhẽ!) nữa, các bạn thấy điều gì không hạp thì cứ tai nọ sang tai kia nhé! Phàm đã là bạn mày xanh thì cái việc xướng họa với nhau ấy là chuyện thường tình. Dưng cơ mà còn dăm bảy đường múa bút; nào là Họa thơ, Mượn thơ, Dẫn thơ, Thơ bình, Lẩy thơ, Đối thơ… nào là Nhại thơ, Đấu thơ… thậm chí lại còn là Đạo thơ. Song nói cho cùng đã là bạn Mi thanh mục tú thì chỉ tròn trong hai chữ: ý và lời. Tôi ước ao được thưởng thức những vần thơ đầy tài hoa của các bạn và tất nhiên cũng không thể thiếu những lời phê bình đầy chất thơ như thế. 
Cảm ơn Nương nương Tổng quản HT cùng Blogger AMK3 vì đã chăm lo, dìu dắt kỹ càng cho límh mới và “móc” được tấm ảnh thời “đầu bò đầu bướu” của tôi để đưa lên làm “thương hiệu” . Còn tôi bây giờ thì đã được những bàn chân của thời gian  ưu ái” dày xéo cho méo mó hết cả rồi. Thôi thì quan san cách trở, kiến văn kỳ thanh thôi chứ đừng kiến văn kỳ hình mà làm gì, dễ mất ý thơ lắm Nàng ơi! 
Cảm ơn Nữ sĩ Bạch Liên với những lời bình rất dịu dàng, đầy nữ tính và cũng rất nhiều thắc mắc! Như anh Tuấn Linh đã nói: "buồn nhất là việc TG phải giải thích thơ mìmh." Vậy là Ai cũng hiểu chỉ mình Nàng không hiểu, tôi biết vui hay phải buồn đây! Song, nói thế thôi cho nó nhuốm màu quan san, Ta vốn quen với nỗi buồn Muôn thuở rồi, sẽ cố giải thích cho Nàng cặn kẽ (có lẽ còn ngoài cả sức tưởng tượng!?) Năm Ta (các bạn thông cảm nhé, cái bàn phím của tôi nó bị lỗi nên mỗi lần đánh từ nào có chữ “i" ở cuối từ là y như nó lại nhảy sang một chữ gì đó kỳ quái lắm, nên phải dùng đại từ “Ta” cho tiện dụng) học xong lớp 7, thì cũng vừa “gạo” xong Tam tự kinh và về sau này chỉ nhớ được mỗi một câu trọn ý: "Ngọc bất trác, bất thành khí để tiện cho việc Tu thân." Khi làm thơ thì các cụ dạy: "Phải có Điển và Tích thì ý thơ mới sâu xa." Giá chi các cụ có cái thước để dò được lòng người thì “Thi nhân” đỡ khốn đốn bao nhiêu! Trong bài thơ “Quà tặng bạn” có câu: Lấy Ngự bình làm thế
Viết tặng câu Vuông Tròn.
Theo quan niệm phương Đông cổ: Trời tròn - Đất vuông (nên ta mới có Tích Bánh chưng – Bánh dầy). Còn một ý nữa là theo dân gian như câu ca dao mà anh Tuấn Linh đã dẫn. Vậy viết tặng bạn khi gả con bằng câu Vuông Tròn thì chắc là không còn ý nào hơn được nữa, phải không Nàng! Lấy Điển & Tích Vuông – Tròn để ví cái công đức Sinh thành & Dưỡng dục của cha mẹ đối với các con và hơn nữa, con đã lớn khôn hoàn hảo mới mang gả cho người đời thì chắc tôi đã không phụ khát vọng Thi hồn, thi túy của các Bạn thơ rồi! Rồi lại còn câu Lấy Ngự bình làm thế thì phải hiểu thế nào đây? Ngoài cái ý của một cụm từ Điển: Hình sông – Thế núi ra, Nàng cứ hình dung một lão nho sinh áo xám (dùng hình tượng cho nó có vẻ ba Tàu một chút) đứng quay lưng về hướng Tây Nam, trước mặt là núi Ngự bình, đối diện với Ngọ môn, đang cầm bút viết lên dải lụa là dòng Hương mượt mà uốn lượn của xứ Huế chỉ để tặng được bạn một câu Vuông Tròn thì mới hiểu được cái Điển của câu “ý tại ngôn ngoại” vậy. Cũng như vậy khi Ta dùng cái Tích “Nữ Oa đội đá vá trời” để lấy cái thực (là ông bạn ta đã từng Trần thân đội đá - và cả vôi, cát , xi măng… nữa - làm nhà - thời khốn khó - cho vợ cùng các con có mái ấm gia đình) làm nền cho tứ luận của bài thơ. Còn nữa, Ta rất cảm ơn Nàng vì còn một chút cảm thông khi thấy Ta không đến nỗi đáng ghét lắm do chỉ uống đến mức thoáng say thôi để còn đường “thăng thiên”. Có một câu chuyện thế này: hôm ấy, mấy thằng bạn ngồi nhậu với nhau “đã đời trời đất” rồi, mấy ông bạn nhậu đều “quắc cần câu” hết rồi vẫn thấy Ta ngồi thung dung uống bia, hút thuốc. Một ông bạn hỏi: "u-u- uốn nhều zâ- zâ - zdậy sao mày không say hả z – z – zdang …?" Ta cười nhẹ đáp: "ba cái vụ lẻ tẻ này nhằm nhò gì. Làm cái gì cũng phải có tiêu chí. Tiêu chí của các ông là Uống rượu để say rượu thì các ông say rượu là đúng rồi, còn tiêu chí của Ta là Uống rượu để say người mà ngoài các ông ra, Ta còn chưa tìm được người nào để mà say. Ta thua các ông là cái chắc! Bây giờ ta chịu phạt theo cách "tra tấn” các ông bằng thơ của Ta thôi!" 
Mấy ông bạn tỉnh hết cả rượu, thật là tiếc lắm thay!
Tiếc vì: “Rượu đem vào dã bao đau đớn – Rượu dã xong rồi biết gì say – Sống ở trên đời nên biết nhậu – Gian nan rèn luyện, nhậu càng hay!” (xin Cụ Hồ trăm ngàn lần tha tội cho con vì câu nhại thơ này!) Vậy, Nàng có thấy “Đường thăng thiên” của Ta đã rộng mở đến mức nào không? Cảm ơn các “Nhà phê bình nhà thơ” Tr.Trung, VNQ, Hữu Thành…vì những nhận xét tinh tế với độ hiểu biết sâu rộng trên mọi lĩnh vực. Nếu không như thế, thi đàn làm sao dậy sóng. Tôi vẫn thường trộm nghe mọi người nói một câu trong Binh pháp Tôn tử: Tri bỉ, tri kỷ bách chiến bách thắng. Còn cái tôi được học có khác một chút: Tri bỉ, tri kỷ hựu tri túc bách chiến bách thắng. Không biết tôi học có đúng sách không như nhưng vì chẳng còn ai để tranh biện cái việc đánh đấm nên đành bụng bảo dạ: Hơn thua để làm gì, âu cũng là muôn mặt đời thường ấy mà! Xin thú thật với bạn bè, mặt tôi chỉ có một nhưng ở địa hạt nào cũng có thể có còn hồn tôi thì đã bị Treo ngược lên cành cây và lả lướt đìu hiu cùng ngọn Liễu từ tấm bé rồi. Tôi từ xưa vẫn hay làm thơ, vừa là để Tu thân vừa là để "Tra tấn” các bạn tôi cho các ông ấy tỉnh rượu chứ không phải “Giọng thơ vàng vừa được khai quật”. Chả thế mà sau chuyến xe từ Hạ long về hôm 24/8 vừa rồi, ngồi uống bia “tẩy trần” với đ/c Giang mù K9, tôi cũng nói đùa rằng: tôi và ông thôi thì cứ “đơn giang” chứ cứ “song giang” thì thành lũ mất. Nói zậy chứ không mất zậy, tôi với hắn còn nhậu với nhau vài cuộc nữa sau đó. Còn nữa, việc HDT & TL có lỡ cuộc hẹn với Tr.Trung hôm sau là do tôi cầu viện Giáo sư TL giảng cho một bài về CNTT mà thứ ấy tôi lại mới chỉ ở ngưỡng “Tam tự kinh”. 

Các bạn trên Trang Thơ yêu quí! Đêm ngắn – Tình dài, đôi dòng ra mắt để được Đăng Thi đàn không nói hết được lòng thi nhân. Hẹn gặp nhau dài dài trên Trang Thơ để cùng chia sẻ.

Hoàng Giang kính bút.

6 nhận xét:

  1. Bóc tem còm" cái!
    @Đại ca HG:
    Như một lần đã thú nhận ở đây, đối với em thơ chỉ hay khi đọc "vừa mồm". Cũng đã vài lần vô tình được "hầu" dziệu bác (có lẽ bác ko nhớ), được bác "tra tấn" cả thơ lẫn ca mà mãi không "tỉnh" được...bác không zững biết "tra tấn" chỉ thơ với ca mà còn biết "tra tấn" cả bằng văn. Bái phục! bái phục!
    Hy vọng thường xuyên vào đây để được bác "tra tấn" cho cái đầu em bớt "bã đậu".
    Trân trọng cảm ơn bác nhiều nhiều! :)))

    Trả lờiXóa
  2. Bảy tàng đời chótlúc 15:47 21 tháng 9, 2011

    Vãng nghe tâm sự của "THI NHÂN"
    Mới hay đâu đó giữa hồng trần.
    Say tỉnh, tỉnh say đà suốt kiếp
    muôn nẻo tình đời, chốn trầm luân!!!

    Trả lờiXóa
  3. Tán theo anh Bảy vài dòng, chúc mừng HG nhập hội thơ vườn, cám ơn đã đề cập tên tôi như một "nhà phê bình" tuy rằng chỉ là bất đắc dĩ.
    ****
    Không đề

    Khách thơ luống những bồi hồi,
    lắng nghe tâm sự mà người đổi trao!
    Có con chim hót cành cao
    Tiếng thanh ríu rít thanh tao tột vời.
    Lại nghe tiếng đục giữa trời.
    Mới hay bạn Trỗi lắm người tài ba!
    Lúc xung trận, lúc hát ca
    Gươm đàn nửa gánh, xông pha chiếu chèo.
    Cuộc đời sao lắm gieo neo
    Cho người quân tử "hát" theo giọng đời.
    "Tỉnh say, say tỉnh" một thời,
    Chi bằng tỉnh giấc, tặng đời...thi thơ!

    Trả lờiXóa
  4. @HG:Đừng gọi tôi là"Nàng",
    Chớ "Sĩ"nọ,"Thi"kia.
    Chỉ là HNN,
    Cứ thế mới dễ "Ngang"

    Trả lờiXóa
  5. Bài 'thất ngôn tứ tuyệt' thậm ..hay!
    Bài "Không đề" như một dải lụa 'phất' ngang trời một phát,có nói về tiếng 'thanh', tiếng 'đục'-thất hiếm thấy!
    Cả hai bài đều 'Sâu' về tứ thơ và cảm đậm chữ 'Tình'.
    Bài "Đừng gọi tôi là"Nàng"" thì ...phải tầm cỡ 'Nữ sỹ'-con cháu Bà Hồ Xuân Hương, mới đặt bút ra câu chữ như vậy được.
    Cả ba bài thơ com-các TG đều là hạng 'cao thủ' thi đàn...ít nhất là ở TT! Hi...hi...

    Trả lờiXóa
  6. Không rõ mặt nhưng nghe giọng văn hóm hỉnh hài hước của anh Hoàng Giang làm cho BL đỡ “ hoảng “. Tuy vậy , vẫn mong anh Hoàng Giang bỏ qua cho nếu như BL đã có điều gì đó làm anh không hài lòng ở những lời góp trước .Cảm kích làm sao khi mà hỏi ít được nghe trả lời nhiều , như xin ít mà được nhận nhiều ai mà chả thính . Với lại để thưởng thức cái hay của bài thơ thì việc biết thêm về nguồn gốc , về “ phụ huynh” của bài thơ cũng là điều thú vị mà .Cám ơn anh Hoàng Giang đã có lời đáp cặn kẽ .

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.