Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011

Tản mạn (phần đầu)

Nhận được mail anh Tuấn Linh, đọc những dòng chia sẻ dí dỏm của anh Hoàng Giang, Thu rất muốn bạn đọc Trang Thơ bước vào tuần mới với những nụ cười. Thay mặt bạn đọc Trang Thơ, trân trọng cảm ơn anh Hoàng Giang, anh Tuấn Linh về sự chia sẻ này. 

Hà nội, mùa thu 2011

Tản Mạn 2011

Tôi thì không hay viết vì rằng là tôi biết thì hơi quá nhiều mà hiểu thì chẳng bao nhiêu. Tôi vẫn còn nhớ một lần lên lớp, thầy Chi Phan (lúc ấy chúng tôi đang học lớp 8) dạy rằng: "Khi viết văn, các em "tha" cho thầy mấy từ "rằng – thì - là - mà" để nói rõ được ý." Có lẽ từ lúc ấy, tôi mới nhập được vào hồn thơ (bây giờ người ta vẫn gọi thế!). Chả thế mà tôi vẫn cứ viết rằng:

Thế là em…Thế là tôi
Thế là còn được "no xôi chán chè"
Thế là Đông cũng sang Hè
Tiếng Quyên gọi Lựu đỏ hoe góc vườn
Thế là qua cuộc đoạn trường
Rằng dâu còn lá còn vương tơ lòng
Biết còn có lúc còn không
Đắng cay thì "vưỡn" còn trông ngọt bùi
Thế là…em, thế là…Tôi

Tôi xin nói thêm về cụm từ "no xôi chán chè" dùng ở đây là được hiểu theo ý câu ca dao:

Nếu mà không sống thì thôi
Sống thì có lúc no xôi chán chè

Câu chuyện có vẻ quá riêng tư, đọc thấy buồn, thấy chán. Tôi cũng thấy vậy, cho nên rằng thì là mà tôi không hay viết vì thế.
Chuyện kể rằng khi chúng tôi 20, tôi đọc được câu thơ của thằng bạn:

…Có những đêm trăng sáng
Và những chiều nắng vàng
Tiếng chim ca ríu rít
Hay màn sương mênh mang

Bỗng dậy lòng xao xuyến
Ôi đẹp thay cuộc đời!
Và nhớ sao đôi mắt
Em ta nơi xa vời…

Thơ thằng này nhiều "và" quá! Nhưng cái quá không ở chữ "và" mà là hồn ở tuổi 20 của nó đẹp quá! Tôi thì vẫn hay mê cái đẹp, từ ngày ấy tôi đã yêu thơ nó rồi. Đây là giọng thơ trữ tình lãng mạn cách mạng của nhà thơ Hen rích Hai nơ được nhập vào hồn tuổi trẻ chúng tôi từ ngày ấy. Chả thế mà sau đó tôi nổi hứng "nhạc sĩ" viết luôn một ca khúc lấy tựa đề "Quãng 8 của tình ca" với hợp âm chủ ở cung mi thứ. Vì tính tôi không hay viết, bản thảo ngày ấy đã phôi phai theo thời gian mất rồi, chắc là chỉ còn dư âm trong lòng những người bạn được nghe tôi xướng âm cách đây khoảng 40 năm trước mà thôi. Qua rồi, qua lâu lắm rồi một thời trai trẻ. Không biết có phải như thằng bạn nhà thơ của tôi đã viết hay không:

…Thế đấy! Cuộc đời khắc nghiệt
Biết bao điều phải trả giá thời gian…

Không biết những năm tháng chiến tranh buộc chúng tôi vào cuộc có làm phai tàn chất lãng mạn, hồn trữ tình lai láng trong những tài hoa tuyệt vời của các bạn tôi hay không. Tôi chỉ đau đáu một điều rằng là chúng tôi mất mát quá nhiều, cả trong chiến tranh giữ nước và trong cuộc chiến quyền lực thời giáp ranh giữa 2 thiên niên kỷ ta vinh hạnh trải qua. Chỉ trong vòng chục năm, tôi mất hai thằng bạn nhà thơ mà tôi yêu quí nhất. Tôi cứ băn khoăn tự hỏi như cụ Tam nguyên Yên đổ khi khóc cụ Dương Khuê:

…Rượu ngon không có bạn hiền
Không mua, không phải không tiền không mua
Câu thơ những đắn đo muốn viết
Viết đưa ai, ai biết mà đưa…

Bọn tôi không viết kiểu thơ phong trào mà chắt lọc từ hồn của bạn bè, anh linh của các bậc tiền nhân và được rọi sáng bằng vầng hào quang của thế hệ. Đớn đau có, vinh quang có và đắng cay cũng đầy ắp dẫu nước mắt đã khô cạn từ lâu lắm rồi. Vậy mà khi mất chúng nó, tôi mất phương hướng, trượt dài theo phong cách cũ của cụ Lý Bạch: ôm vò rượu ngắm trăng đáy nước làm thơ. Hạnh phúc biết bao khi còn bạn thơ tri âm, tri kỷ. (Còn tiếp)
Hoàng Giang

PS: Thành thật xin lỗi tác giả cùng bạn đọc Trang Thơ. Do không cẩn thận Thu đã đăng bài viết của anh Hoàng Giang với ngắt đoạn dở dang. Khi nhận được bài viết, vì khác font chữ không đọc được, thấy phân đoạn, đánh số 1, 2, 3,...nên nghĩ bài viết gồm nhiều đoạn. Khi đăng, cắt từ số 1 đến số 2 thì dừng. Hôm nay định đăng tiếp mới phát hiện ra mình nhầm. Thu bổ xung thêm để trọn ý của tác giả. Bài viết còn phần nữa. Thu mạo muội cắt ra để độc giả có cái "nhâm nhi" và đỡ mỏi mắt. Một lần nữa xin kính cẩn cáo lỗi!  :))

17 nhận xét:

  1. Xin hỏi bác Tuấn Linh.
    Trong BỨC ẢNH này, có phải bác Hoàng Giang là người đeo kính đen ngồi hàng thứ 3 ngoài cùng bên trái không?

    Trả lờiXóa
  2. @ Anh Hoàng Giang: Bài "Tản mạn" anh Tuấn Linh gửi em có đánh số 1, 2, 3,...Em chủ quan nghĩ là anh viết chia theo từng đoạn, nên đăng từng phần một. Hôm nay vào định đăng phần tiếp theo mới biết là không phải vậy. Em sẽ chỉnh lại font chữ rồi đăng tiếp. Thành thực xin lỗi anh.

    Trả lờiXóa
  3. Cả hai ông đeo kính đen đều đáng "nể" cả.
    Hôm đi Bãi Cháy, cả k4 "mất điện" vì 2 ông kính đen này, hết nói!

    Trả lờiXóa
  4. @ A QT: Em thấy có tận 4 ông đeo kính đen.

    Trả lờiXóa
  5. Cảm ơn bác TL!
    Nếu thế thì bác HG này tài toàn tập luôn, nào thơ, nào ca...rồi cả "tưu hỏi..." nữa chứ. Đã mấy lần được "hầu" rượu bác ấy, lúc đó có muốn (hoặc chẳng cần muốn) bác ngâm thơ hay nghe hát (chuyện nhỏ nhé!) bác đáp ứng ngay. Riêng về tửu lượng thì em tôn bác làm sư phụ luôn, những lúc đó thì văn thơ, ca hát bác ấy tuôn ra ào ào, đố bác nào ngăn nổi :)

    Trả lờiXóa
  6. Ôi trời, giờ thì em tin lời bác QT rồi. :))

    Trả lờiXóa
  7. HT@ : Là anh nói hai ông Giang, quên một chữ "Giang" là gây nhầm lẫn nghiêm trọng ngay hehe!
    Có sáu người trong ảnh đeo kính đen, trong đó có hai ông Giang đeo kính đen, một là nhà thơ H.Giangk3, hai cũng là nhà thơ Giang "mù" k9 đều đeo kính đen nhìn đời cho nó.. hoành tráng.
    Nhìn 2G uốn rượu và ca hát, đọc thơ là mình (và anh em k4)cảm thấy tủi thân vì tửu lượng (và hậu quả của tửu lượng) thấp tè, hôm nay đọc được thơ này cũng chuẩn bị rửa tai cho sạch để thưởng thức không thì uổng, bái phục bái phục!!!

    Trả lờiXóa
  8. @ A QT: Em chưa được "mục sở thị" nhưng đọc bài Tản mạn của bác ấy thấy thú vị lắm. Vừa dí dỏm, hóm hỉnh, vừa sắc xảo, sâu sắc, lại pha thêm một chút vị "đanh đá". Thèn gì cả K4 "mất điện". :))

    Trả lờiXóa
  9. Hồng Thu có thích " mục sở thị " không ?. Nếu thật thích xem tửu lượng , nghe hát , ngâm thơ kiểu " hip - hôp " ... và nhiều chiêu lạ khác nữa thì cứ nhắn tin cho TL xin số điện thoại... may ra sẽ đc đáp ứng ...he he .

    Chỉ nhớ rằng trước khi đi thì hãy " thiền " hay làm 1 cái gì tương tự để thần kinh ở trạng thái vững vàng nhất !!!

    Trả lờiXóa
  10. Oài oài, thế thì bao nhiêu công năng em "vất vả" thu lượm từ bấy lâu nay đi tong à? Thôi chỉ cần bác ấy xuất hiện trong Trang Thơ là tốt lắm rồi. Đến như "chiên gia tưu hỏi" như VNQ mà còn tôn làm sư phụ thì em xin "ẩn" để bảo toàn năng lượng. :))

    Trả lờiXóa
  11. Khó gì đâu, gọi một cú phôn cho anh HT hỏi xem(vì sao a.T nói k4 mất điện)
    Riêng tôi thấy thế này, Tài năng phải đi cùng Tư cách. Tào Aman là một nhà thơ bậc thầy, vậy mà người ta chỉ nói đến Tào Tháo như một kẻ gian hùng, bởi tư cách ông ta nổi trội hơn chăng?
    Ở đâu đó trong bạn Trỗi đều ẩn chứa những tài năng, chỉ chờ dịp để bùng phát. Tào tháo là kẻ anh hùng cái thế trong thiên hạ, chỉ một cái nhíu mày là đi toi vài ngàn sinh mạng, vậy mà thơ của ông thể hiện cái ý chí thật nhỏ bé " ... Một đền Đồng tước khóa xuân hai Kiều..."
    Có những kẻ ngược lại, bé bằng con kiến mà nói chuyện Sông hồ, vũ trụ. Xem ra cái chí khí của con người thể hiện thật muôn hình vạn trạng.
    Chỉ là một lời cảm thán nhân tình thế thái.

    Trả lờiXóa
  12. 'Tài năng' và 'tư cách',nếu đặt cùng nhau-thì trong phần lớn các trường hợp là cặp khái niệm tương đối thôi...thì phải?
    Cùng một hành vi,một thói quen,nếu của một người bình thường thì chẳng ai để ý đến,nhưng nếu là của 'ngôi sao' thì người đời sẽ ko dễ gì bỏ qua. Âu đấy cũng là qui luật tâm lý XH con người.
    Có một thời gian,dư luận xôn xao về tác phẩm "Chân dung và đối thoại" (Trần Đăng Khoa) và tác phẩm "Cát bụi chân ai" (Tô Hoài).
    2 quyển này,thiết tưởng ko nên đọc qua cặp kính 'Tài năng-Tư cách' mà dùng 'một mắt' kính 'con người' có lẽ tốt hơn cho sức khỏe tâm lý mỹ cảm người đọc.
    Chí Nhân-một người bạn K3,có lần nói với tôi,một nhà văn (nước ngoài) nhận xét rằng,đại ý : nhìn thấy cái 'xấu' của người khác là bình thường,thấy cái 'xấu' ẩn nấp trong cái 'tốt' thì cần có sự sắc sảo. Còn qua thấy cái 'xấu' của người khác lại nhận ra cái 'xấu' của chính mình thì phải là người có tâm trí rộng mở mới có khả năng làm được.

    Cũng là mấy lời cảm thán 'nói leo' theo anh QT mà thôi.

    Trả lờiXóa
  13. Hiện thực do số đông cảm nhận thường có giá trị hơn đánh giá cá nhân vốn đầy tính ưu ái chủ quan, và tôi cũng thường nghĩ theo họ, có thể là mình không có chính kiến chăng? có lẽ không phải vậy.
    Trong câu chuyện có TL có đề cập đến việc "nói Xấu" và "nói Tốt" và cách nhìn nhận về nó, cách nhìn của bạn rất đúng đấy, nhất là khi có ai đó cố tình moi móc, nói xấu về ai đó, có điều là cần xem xét giữa việc "nói Xấu" với việc nói ra một sự thật hiển nhiên vốn không phải từ một cá nhân nói ra. Ranh giới ngữ nghĩa giữa hai sự việc vốn rất xa nhau, nếu kéo gần nó lại thì thật bất cập, và có khi là vô nghĩa.
    Riêng tôi có một nhận xét, những người yêu thơ và có thi hứng, thì thường là những người biết yêu cái đẹp, cái đẹp của nhân gian, cái đẹp của thiên nhiên và vô vàn những chuẩn mực về "cái đẹp" khác, và mặc nhiên họ biết tôn trọng Ngoại cảnh và cả cá nhân mình. Nhưng điều đó trái với một số biểu hiện thường thấy, đó là nhân tài thường đi đôi với kẻ lập dị, mà tiêu biểu là Bùi Giáng, thi sỹ đã đề nghị người tình trong mộng vén quần đái lên mộ mình hehe!
    "Bài thơ sau đây cho thấy sự ám ảnh kinh khủng của người đẹp Kim Cương đối với ông. Đó là bài Cô Kim Cương ơi, in trong tập Sa mạc phát tiết, nguyên văn như sau:
    Nếu ngày sau tôi chết đi, mà cô không thể giỏ cho một giọt nước mắt
    Thì cô có thể giỏ cho một giọt nước tiểu cũng được
    (Nhớ giỏ ngay trên nấm mồ)
    Tham khảo
    ở đây
    Cho nên dù khó tính mấy ta cũng nên chấp nhận các bạn thơ tiềm ẩn, với cái tính cách Bùi Giáng cũng tiềm ẩn.
    Và nhân đây cũng có đôi lời phàn nàn về một thông báo bị mừng hụt của anh HĐ, một tối thứ sáu đợi chờ mà ban hiền vẫn "bóng chim tăm cá" hehehe!

    Trả lờiXóa
  14. He he ! Thay mặt Tuly xin lỗi QT : hôm đó bọn tôi uống say quắt cần câu nên quên tịt lời hứa với bạn hiền . Hôm sau nhớ ra nhưng ko biết " nói lời của gió " bằng cách nào bây giờ ( vì ko có số đ/t ).

    Thôi QT cứ cho nó " nợ " nhé - lần sau ra ta " trảm " .

    Trả lờiXóa
  15. @HĐ: Thật phiền phức tới bạn bè,do sự nhiệt tình của anh với tôi.
    Tôi ko có thất hẹn chi cả,nếu cần, tôi xin lỗi anh mới phải vì ko nói rõ ý.

    Trả lờiXóa
  16. Chỉ là một lời nói đùa, có gì là phiền phức đâu TL!
    Hôm thứ năm tuần trước, trên chuyến xe từ Hạ long về Hà nội, tôi được nghe một cú phôn gọi cho TL ra uống bia, tôi tròn mắt ngạc nhiên vì tác giả cú phôn đã làm tương đối, chừng hai phần ba chai votka Nga, giữa đường còn làm thêm hai chai Hà nội, vậy mà còn alo khắp nơi gọi bạn uốn tiếp, khâm phục!
    Vấn đề là đinh ninh rằng TL hôm sau, thứ sáu sẽ ra VT, nhưng lại không có,tiếc vì mất một cơ hội để so sánh tửu lượng của TL với.. tớ, hehe! Tuy nhiên là uống rượu mà còn đọc được thơ thì người ta gọi là "tiên tửu" đấy, cái câu "lấy Ngự bình làm án" suýt làm cho một phu nhân bạn Trỗi k4, hiện sống ở Huế chết sặc, sự thật trăm phần trăm !!!

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.