Vì quá bận, hôm nay tôi mới có thời gian viết tiếp về tác giả bài thơ "Bông hoa đẹp nhất" mà tôi đã đăng hôm nọ.
Tôi có một người bạn thân, anh sống và học phổ thông tại thành phố Hải Phòng, nhập ngũ năm 1966, từ lúc mới mười bảy tuổi. Khi vào Bộ đội, tôi cùng đơn vị với anh và chúng tôi thân nhau từ đó, cùng trải qua những năm tháng chiến đấu ác liệt tại chiến trường và đến tận bây giờ, khi đất nước không còn chiến tranh nữa, chúng tôi vẫn gặp gỡ và đàm luận về thời thế, và dĩ nhiên cả văn chương như một thú vui khi tuổi già.
Sở dĩ tôi nói nhiều về người bạn này là vì anh chính là người kể và đọc cho tôi nghe về bài thơ "Bông hoa đẹp nhất" và tác giả của nó, ông Hà Thúc Chỉ, bút danh Thúc Hà, ông là thầy giáo bộ môn Văn của trường cấp ba Ngô Quyền, Hải Phòng. Ông là người đã nhen nhóm và thổi bùng ngọn lửa văn chương cho không ít các thế hệ học sinh trường này. Anh bạn tôi là một trong số đó. Điều đặc biệt là với trí nhớ tuyệt vời của mình, dù đã trải qua bao tháng năm, anh vẫn nhớ và thuộc lòng từng câu chữ của bài thơ, mà trong một phút giây ngẫu hứng, ông thầy giáo tài hoa đã đọc cho mình nghe. Bài thơ đã đi suốt bao tháng năm gian khổ ác liệt cũng như vất vả bon chen với đời sống thường nhật của cuộc đời anh. Thời gian gần đây, khi chúng tôi bàn về "Thơ nịnh" và "nịnh thơ" anh đã đọc cho tôi nghe bài thơ này, như một minh chứng cho một thứ thơ nịnh, nhưng mà nịnh "đúng", nịnh trúng chỗ và cần thiết. Không ai có thể trách một người làm thơ tặng phụ nữ, nhất là làm thơ tặng Vợ mình, điều đó có vẻ trái khoáy, nhưng nếu ai biết về cuộc đời của ông, nhà thơ Thúc Hà, thì sẽ hoàn toàn thông cảm và ngưỡng mộ nhà thơ không may mắn này, vì điều kiện bài viết tôi chỉ có thể nói qua rằng Hà Thúc Chỉ là một nhân tài, ông hợp tác với nhóm Văn nhân giai phẩm nên không được trọng dụng, buộc phải về làm một giáo viên văn tỉnh lẻ, các bạn có thể đoán biết những khó khăn mà ông gặp phải trong cuộc sống, rất may là ông có một người vợ hiền và tần tảo nuôi chồng nuôi con, vì vậy dễ hiểu là ông yêu và quý vợ đến thế nào, và bài thơ ông viết tặng vợ, dù có nịnh đi chăng nữa cũng hoàn toàn dễ hiểu và đáng trân trọng, chưa kể đến những câu chữ tài hoa mà ông đã dành cho vợ mình hoàn toàn có thể làm cho nhiều trái tim phụ nữ rung động, dù phong cách thơ có hơi cổ nhưng xứng đáng có một chỗ đứng trong lòng người đọc.
Bài thơ này, theo như anh bạn tôi nói là rất ít người biết, bởi ông thầy có thể đã không lưu lại nên rất khó tìm kiếm nó trên văn đàn, nếu đúng vậy thì Trang thơ chính là nơi đầu tiên vinh danh bài thơ của nhà thơ đã quá cố này.
Tìm kiếm trên mạng, tôi gặp một số bài viết có liên quan đến ông. Các bạn cần tham khảo có thể đọc thêm tại đây, hoặc gõ tên ông trên Google để xem thêm.
Cảm ơn anh Quang Trung đã cung cấp những thông tin về một thi sĩ - một tâm hồn.
Trả lờiXóa"Dù thế nào cũng phải đi bằng đôi chân của mình. Hãy sống như một người bình thường!" lời khuyên của Thầy thật chí lý.
Cám ơn anh Tr Trung đã đăng thơ và tài liệu liên quan đến nhà thơ, rất thú vị và bổ ích.
Trả lờiXóa