Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012

ĐÀO ƠI!

              

              {  Còn lại hương vị Quế Lâm,
         Gửi Cho :Ai Đã-Từng-Chung Sống Cùng!}
                     
                       Hoa  đang độ rực màu trong gió,
                       Nhánh đào tươi đùa giỡn với Xuân.
                       Sao không để cho hoa được sống,
                       Đang tay Ta phá cuộc đời hoa,
                       Có đau không? Đau lắm lòng Ta!

          Ta nghe cành nức nở...!
          Ta nghe gió rít than...!
          Và kìa chim bàng hoàng...!
          Vì mất hoa tươi thắm.
          Đào ơi! Ta buồn lắm...!

                         Đã biết Em muốn sống với Đời.
                          Mà sao Ta tàn nhẫn dập vùi,
                          Một sự sống, một chồi  non khát sống.

           Chỉ vì quá yêu Em,
           Ta muốn lòng khỏi trống,
           Nên vô tình đã hại,
           Cả cuộc đời của hoa.

                            Bắt Em xa lá, xa cành,
                            Và xa cả chúng bạn Đào xinh.
                            Không thể thiếu tình thương,
                            Không Thể Sống!
                            Em héo rồi, Ta lại buồn hơn..!

            Cành vẫn còn nức nở...
            Gió vẫn cứ thét gào...
            Bay tận ở trời cao,
            Chim kêu buồn da diết...
   
                  Đào Ơi! Em Có Biết...!

                         Xuân   Quế  Lâm  1968

                                  HNN

5 nhận xét:

  1. Đọc bài thơ của chị cảm thấy Nàng Xuân đang gõ cửa. :)

    Trả lờiXóa
  2. Một tâm hồn thi phú đích thực!

    Trả lờiXóa
  3. Chị à!Em đọc bài này vài lần thật kỹ mà vẫn chưa hiểu hết được ý chị là sao? Nó giống với bài "Những bông hồng ngày cũ" của A. Blog quá!

    Trả lờiXóa
  4. @TH: thực ra HNN không có tình ý gì về bài thơ này,đây là do bắt chước ý và tình của Vũ Phương Mai,một bạn gái rất thân cùng trường HSMN thôi.VPM viết:
    Không phải thân ta nhưng đau lắm
    Người ơi sao nỡ chặt cây đào.
    Mai xin san sẻ cùng đào thắm,
    Mối hận lòng ta bừng nghút cao.
    khi nhìn thấy các bạn nam chặt một cành đào để treo những câu hỏi cho buổi "Hái hoa dân chủ về môn Văn học"..

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.