Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Ba, 14 tháng 8, 2012

Cạn chén giao mùa



GIAO MÙA


Hạ sắp tàn mà thu chửa sang
Ngẩn ngơ lòng cho chén rượu tràn
Giọt rơi, giọt đọng hồn thu cũ
Say rượu hay say thu mênh mang!

Hạ tím biếc trời, mây lang thang ...
Lá thẫm xanh, nào có úa vàng!
Tàng cây cơm nguội vàng đâu nữa ?
Để phố xưa buồn: thu đi hoang!

Ta nhớ bao người thu không sang
Tóc xanh xanh mãi hạ không tàn
Và có bao người cùng thu trắng
Đi mãi không về cuộc trần gian.

Gương mặt nào còn thuở mầm măng
Ánh mắt nào vương tuổi trăng rằm
Tay run nâng chuốc nhành cúc sớm
Tiếng vọng thu nào chuyện hợp tan.

Đành trông cơn mưa hạ tàn rơi
Mặt nước Hồ Tây sóng rối bời
Thương cánh Sâm cầm không quãng lặng
Về tụ phương nào, Sâm cầm ơi!

Buông tiếng tơ, chén rượu đầy vơi
Cạn mãi mà sao chẳng trọn lời
Hay bởi giao mùa mong thu tới
Giọt đọng nào trong khúc chơi vơi!

                 Hà nội, tháng 7 năm 2012
                        HOÀNG GIANG

3 nhận xét:

  1. Nhìn tổng thể thơ rất hay nhưng thường bắt gặp những từ lặp laị hơi nhiều.Nếu là HNN thì(xin phép TG trước)sẽ thay một số từ.Thôi,nói cho nhanh,xin bác HG cho phép em tô lại cảnh Giao Mùa của bác nhé.

    Trả lờiXóa
  2. Phải công nhận là thơ anh HG rất lãng mạn, say mà tỉnh, tỉnh lại trả vờ say. Nếu không say thì làm sao quên được bao hy sinh, mất mát của những người "mãi mãi tuổi hai mươi"? Còn nếu không tỉnh thì làm sao nhà thơ lại còn đong đo được những giọt rơi, gịot đọng quý lắm, hiếm lắm trong cuộc đời này!

    Trả lờiXóa
  3. Đọc bài thơ lãng mạn ta như gặp một thi sỹ lãng du với hồn thơ lai láng đang đắm mình trong cái khoảnh khắc nửa nhớ nửa mong. Tác giả tự hỏi mình “Say rượu hay say mùa thu mênh mang” trong tâm trạng “ngẩn ngơ lòng”. Có lẽ t/g say mùa thu mênh mang nên mong mùa thu sang nhưng còn rất nhớ mùa hạ, muốn níu kéo mùa hạ ở lại. Còn nếu say “rượu” thì làm sao mà nhớ kỹ thế về những kỷ niệm đã qua, về những đồng đội thân yêu của mình từ cái thời oanh liệt của tuổi trẻ. Những liệt sỹ họ đã ra đi mãi mãi không về vì sự độc lập tự do của dân tộc, vì sự toàn vẹn lãnh thổ của Tổ Quốc thân yêu. Nỗi nhớ còn đọng lại ở kỷ niêm về một bóng hồng nào đó ở cái tuổi “mầm măng” đã không thành lời hẹn ước để mà bây giờ “tiếng vọng thu nào chuyện hợp tan” … Chúc mừng anh HG về bài thơ. Hy vọng sẽ được đón đọc tiếp những bài thơ hay của anh.

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.