Ảnh minh họa |
Đã mắc bệnh khó ngủ
Đêm nằm cứ nhẩn nha
Nhớ bao điều xưa cũ…
Bạn bè xưa một lũ
Cùng học cùng đùa vui
Bây giờ đã vài đứa
Cách biệt rồi đôi nơi!
Lúc mười tám, đôi mươi
Ta thấy đời rộng mở
Đi khắp bốn phương trời
Nào quản gì gian khó.
Bây giờ nằm nhăn nhó
Chê thời tiết bất thường?
Và những chuyện nhiễu nhương
Cứ làm mình thao thức…
Cái gì là chuẩn mực
Cho đạo đức đời người?
Cái gì là niềm vui
Để cuộc đời viên mãn?
Có phải khi hoạn nạn
Bạn bè cần có nhau?
Có phải lúc thương đau
Ta tìm về chốn cũ?
Mất ngủ ơi, mất ngủ
Cho ta thêm thời gian
Để thoả sức miên man
Yêu bạn và nhớ bạn.
(Tặng bạn Hồng Thu và Lệ Hằng)
Tháng 4.2011
Hồng Hoa NTT
Ôi, bạn yêu bọn mình đến mất ngủ thế thì bọn mình chẳng dám nhận tình yêu của bạn đâu. :D
Trả lờiXóaXin được phát biểu một cảm nhận riêng,hoàn toàn cảm tính thuộc loại 'ko nên nói ra': về mặt 'kỹ thuật', bài này 'thơ' nhiều nhất trong các bài thơ của bạn.
Trả lờiXóaHồng Hoa ơi, cậu cũng mất ngủ như mình à !!!cảm ơn vì có người Đồng hành rùi...
Trả lờiXóa@ Hằng & Hoa: Các cậu cứ đua nhau mất ngủ thế này à? Chả bù có người 10h đã lên giường, nhét tai nghe vào 2 tai, nghe chưa hết 1 CD Cortazar đã ngủ thiếp đi. :D
Trả lờiXóa@ A TL: Đúng là bài này đọc "thấm" hơn. Những bài về những vấn đề XH đọc thấy "nhói" trong tim.
Chào anh Tuấn Linh. Là bạn cua Thu nên em thấy Thu gọi anh thì em cũng gọi thế thôi. Chắc anh không "chê".
Trả lờiXóaThực sự là em chưa bao giờ coi mình là "nhà" thơ cả. Chỉ có thói quen từ thời đi hoc là viết nhật ký bằng thơ cho dễ đọc thôi. Các câu thơ của em thường bị cẩu thả về vần điệu nhưng cố gắng nói được đôi điều? Cảm ơn anh và các bạn.