Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Hiển thị các bài đăng có nhãn Henrich Hainơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Henrich Hainơ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

Cảnh thiên đường không hấp dẫn tôi

(Tế Hanh dịch)
Beyond Autumn Gate
by Thomas Kinkade (9/1998)  
 

                          Cảnh thiên đường không hấp dẫn tôi
                          Giữa những người gọi là hạnh phúc
                          Tôi không thấy những đàn bà đẹp,
                          Như những người tôi thấy trên đời.

                          Cả cô tiên đôi cánh đẹp nhất
                          Không thể nào thay thế vợ tôi;
                          Ngồi trên mây và đọc kinh thánh,
                          Tôi chẳng hề mơ ước bao giờ.

                          Chúa hỡi, tôi cho tốt nhất
                          Hãy cho tôi trên cõi đời này;
                          Chữa cho tôi lành bao bệnh tật,
                          Và cho tôi một ít tiền tiêu.

                          Tôi biết cõi đời còn quá xấu,
                          Nhưng mà tôi đã sống quen rồi;
                          Thân tôi đã nhiều lần chìm nổi
                          Trên những con đường nước mắt rơi.

                          Thiên hạ ồn ào, tôi chẳng ngại
                          Vì tôi đau ốm ít đi ra;
                          Áo quần cũ kỹ, tôi chỉ thích,
                          Đóng cửa ngồi bên với vợ nhà.

                          Cứ để tôi ngồi yên bên vợ,
                          Tiếng nàng êm dịu tựa lời ca;
                          Tôi nghe như thể lời hạnh phúc.
                          Đôi mắt nàng sao quá thật thà!

                          Chúa ơi! Ít tiền và sức khoẻ
                          Đó là những cái cần cho tôi!
                          Hãy để tôi sống yên bên vợ
                          Tôi chỉ xin ngài có thế thôi!

---------
* Danh ngôn của ông (Henrich Hainơ)
"Tôi hôn, tức là tôi tồn tại." 
"Nếu một người lúc nào cũng có thể mỉm cười được trước tất cả mọi điều thì chắc chắn người đó trong lòng phải có một rạn nứt đau đớn." 
"Cái người làm cho tôi ghét nhất, không phải người tôi yêu, cũng không phải người tôi ghét mà chính là người không làm cho tôi yêu mà cũng chẳng làm cho tôi ghét. Đó là con người nhạt."
(Nguồn:wikipedia)

Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012

GỬI MẸ

 Henrich Hainơ
Con thường sống ngẩng cao đầu mẹ ạ
Tính tình con hơi ngang bướng kiêu kì
Nếu có vị chúa nào nhìn con vào mắt
Con chẳng bao giờ cúi mặt trước uy nghi

Nhưng mẹ ơi con - xin thú thật
Trái tim con dù kiêu hãnh thế nào
Đứng trước mẹ dịu dàng chân chất
Con thấy mình nhỏ bé làm sao

Có phải tinh thần mẹ diệu kì soi thấu
Như bay lên vừng sáng cao siêu
Hay bao nỗi buồn xưa nung nấu
Trái tim mẹ đùm bọc đứa con yêu

Trong cơn mê con từ mẹ ra đi
Con đi khắp tận cùng trời đất
Để kiếm tìm tình yêu đẹp nhất
Trong đôi cánh tay con sẽ ôm ghì

Con tìm tình yêu khắp nơi, khắp nẻo
Con đập vào các cửa mỏi rời tay
Con đã van xin như một kẻ ăn mày
Nhưng chỉ nhận những cái nhìn lạnh lẽo

Không tìm thấy tình yêu con trở về với mẹ
Tâm trí chán chê, thân thể rã rời
Con bỗng tìm thấy một tình yêu chân thật
Trong đôi mắt dịu hiền của mẹ, mẹ ơi!
(Tế Hanh dịch)  
(Nguồn: Vietnamcayda.com)
Bài đăng theo yêu cầu của bạn Thu Hà