CHỊ
Như Nguyện Hồ
Xuân về ngang ngõ xóm rồi,
Mà sao lòng vẫn chơi vơi với lòng.
Mai vàng khoe sắc trước song,
Sau thềm còn rớt chút Đông khẽ khàng.
Ước gì níu được thời gian!
(22/12/2013)
EM
Nguyễn Hoa
Cây đào chẳng được chăm
Xuân sang hoa vẫn nở
Chỉ vài bông rất nhỏ
Chứng tỏ mình chưa phai!
(22/1/2014)
(Nguồn: FB)
"Mai vàng khoe sắc trước song,
Trả lờiXóaSau thềm còn rớt chút Đông khẽ khàng.
Ước gì níu được thời gian!"
Như Nguyện Hồ thật tài tình! Đọc thơ bạn mà cảm nhận được hương xuân của đất trời, cảm nhận được "một trời tâm sự" của bạn. Mừng xuân Giáp Ngọ, chúc TRANG THƠ "mã đáo thành công"!
Tôi nào còn được chút em
Trả lờiXóaĐể mà còn được trước thềm xuân sang
Quá đông , xuân cứ ngỡ ngàng
Rượu năm cũ rót mà nàng ... đi đâu
Ước gì ... ngày ấy ... dãi dầu
Duyên thơ chung bến , giọt sầu chung ... xuân
Cánh đào rơi ... tiếng tơ ngại ngần ...
Trong bài thơ Tết thứ hai, bạn đọc tiếc thay cho cây đào gặp phải nghịch cảnh không được chăm sóc, không được "kẻ đoái, người hoài". Đáng khâm phục thay, xuân về đào vẫn nở hoa, chỉ là vài bông hoa nhỏ. Phải chăng đó là khát vọng sống, khát vọng cống hiến, làm đẹp cho mùa xuân, hoà điệu vào bản tình ca của mùa xuân. Viết đến đây, tôi nhớ đến các câu thơ của một nhà thơ lớn VN:
Trả lờiXóa"Nếu là con chim, chiếc lá,
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh.
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?"
Tôi cũng nghĩ đến câu hát cay đắng của người xưa:
"Đất xấu làm hại kiếp hoa
Số nghèo làm hại con nhà thông minh.
Cây đào không muốn mình biến thành hoa đồng cỏ dại, muốn chứng tỏ mình vẫn là hoa đẹp của kinh kì. Bài thơ mang tính ẩn dụ sâu sắc.