Lời ngỏ
Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.
Hay!Tuyệt quá!
Trả lờiXóaCái gì tuyệt TH ơi? Thơ trên ảnh hay thơ trên TT?
XóaCó một người ngớ ngẩn
XóaĐi tìm thơ trong tôi,
Có một thời ngớ ngẩn
Biết yêu thương...loài người!
Bây giờ tôi là tôi
Không còn ngu ngơ nữa,
Nhưng vẫn còn thấy nhớ
Tôi...của ngày xa xưa!
Dù trời nắng hay mưa
XóaMùa Đông hay mùa Hạ
Thơ vẫn cứ là thơ
Vẫn tươi hoa, tốt lá.
"Yêu thương là...ngớ ngẩn"
Thì "tôi" của thơ ơi
Dù không ngu ngơ nữa,
Vẫn nên "ngớ" cả đời.
Trả lờiXóaQT đang hận mình hay hận đời mà " vãi cả hồn " vậy ! Khá khen TH đồng điệu với bạn thơ tôi !
HG Hôm nay làm mấy cút rồi? tôi đoán khi viết còm vẫn đang ngất ngư phải không?
Trả lờiXóaThôi, để tôi giải thích nhé, tấm ảnh này chụp ở Văn miếu Quốc tử giám trong hội thơ mang tầm "quốc gia" đang diễn ra, nội dung câu thơ trên tấm biểu ngữ tùy người xem cảm nhận, tuy nhiên tôi nghĩ rất có thể hợp với tính cách của HG, hay có thể nói giữa HG và tác giả câu thơ có sự đồng điệu sâu sắc chăng? bởi vì tôi thấy HG không nhận ra sự tầm thường và lố bịch của đám gọi là nhà thơ này.
Câu thơ dưới là cảm xúc của tôi khi đứng giữa một hội 'thơ' tưởng chừng như quá nghiêm túc nhưng lại đầy rẫy sự méo mó, HG hỏi một câu 'hận 'ai ấy quá thông minh nên tôi không cần giải thích, hãy đọc kỹ và cứ cảm nhận theo ý mình thôi.
Sự đồng điệu luôn đồng hành với kiến thức, kiến thức tích lũy gần như nhau sẽ có đồng điệu bởi sự thấu hiểu, và ngược lại!
XóaXin lỗi vì rằng tôi chót quá " say người " , không kịp chỉnh hồn mình khi viết com. Tôi hay thế mà , QT " xả " cho nhé ! ( rượu nói ! )
Tôi cũng nghĩ khi bình thường, chắc chắn HG đủ khả năng nhận thấy cái không bình thường treo trong tấm phướn đi tung tăng trong hội thơ, và chắc chắn biết rằng tôi chẳng cần 'hận đời' hay 'hận mình'để 'vãi cả hồn' bởi trong khổ thơ của tôi không có câu nào dẫn tới những cảm nhận đó.
XóaThông báo thêm là tấm ảnh này đã được phổ biến trên mạng làm trò cười cho lớp trẻ, chứ chưa nói đến những quý ông quý bà mô phạm, bọn trẻ nó hiểu rất đúng sự tầm thường của câu gọi là thơ này, cái ẩn ý của câu thơ thuộc phạm trù đạo đức, nó mô tả một chàng trai đang ôm vợ nhưng vẫn tơ tưởng bồ bịch, dĩ nhiên trong đó có cả sự trơ trẽn khi đưa lên 'thơ' hành vi tính dục quá sỗ sàng, chính là sự xuống cấp của thơ ca ngày nay.
Thế mới biết Cái tục trong thơ các cụ ngày xưa mới ý nhị làm sao, cái tục đó nó phải được che dấu, phải được ví von để người đọc biết rằng tục mà thanh, tiếc rằng hậu thế không kế thừa được đến nỗi tôi phải ngỡ bóng ma các cụ đang vật vã trong Văn miếu ngó nhìn thơ đang được vãi ra như trấu.
Dĩ nhiên đây chỉ là cảm nhận của riêng tôi về một góc nhỏ của hội thơ VM, còn có những mảng khác khá hoành tráng như các diễn viên trình bày bài thơ của Cụ Lý Thường Kiệt v..v..và một điều đáng mừng là thơ vẫn có chỗ đứng trong lòng khá đông người VN chúng ta.
Hehe...biết đâu đấy là một ý kiến phát biểu cảm tưởng của lớp trẻ nhận thức vế cái ngày 'hội thơ' này?
XóaTL đưa ra một phương án rất đáng được thảo luận, có điều nhận thúc' của lớp trẻ đó cụ thể qua câu thơ đó thế nào, hy vọng TL có thể phân tích rõ hơn một chút được không?
XóaThực ra ở câu thứ hai: Thương con thuyền đầu bãi đứng chơ vơ cũng là một câu hay, hình ảnh không mới nhưng có tình người!
nó chỉ có vấn đề khi gắn với câu 1 !!!
Anh QT : Tôi hiểu ý các cháu muốn trương trong 2 câu thơ trên cái phướn là :
XóaThơ (câu thứ 2) có được là nhờ 'cây đời' (câu thứ 1) xanh tươi.
Tôi có cảm giác Ngày Hội Thơ mới phát sinh mấy năm nay này là nhằm 'Cổ động' cho làm và thưởng thức Thơ, và có cớ để 'tiêu tiền' của ngân sách.
Thật sự cách cổ súy 'trống dong cờ mở'này nó thế nào ấy,phản cảm với nàng Thơ quá đi!
Để góp thêm vào rất nhiều cách hiểu câu thơ trên, xin mời TL và các bạn xem một số cách bình luận của các bạn trẻ về tấm ảnh và câu thơ ở ĐÂY
XóaVề ngày thơ Văn miếu, tôi thấy ý định của HNV cũng tốt, nó là sân chơi cho các tầng lớp già trẻ gái trai yêu thơ có nơi để trình bày, gặp gỡ giao lưu, nhằm nâng cao vị thế của thơ.
Cách làm có nhiều vấn đề nhưng báo chí chính thống vẫn ca ngợi lắm. Riêng tôi thấy buồn vì cảnh quan lòe loẹt, và thơ thì có nhiều cung bậc khác nhau, không ấn tượng gì.
Tôi thấy về cách hiểu hai câu thơ trên, dĩ nhiên nó cũng có nghĩa đen và nghĩa bóng ( tức là cái ẩn ý mà tác giả muốn truyền đạt qua nghĩa đen)cho nên sẽ có nhiều cách nhìn nhận khác nhau, cái hay của thơ có thể là chỗ đó, mỗi phân tích đều làm ta thấy được cái đa nghĩa của tiếng Việt, chỉ khi thật sự bày tỏ cách nghĩ riêng ta mới gặp được những kiến thức đa dạng.
Thêm:có bài viết của Bùi Hoàng TámỞ ĐÂY các bạn đọc cho vui.
Xóa@ Thu Hà: Mình xóa "nhận xét" của mấy ông Tây thật, lỡ xóa luôn cả còm của bạn.
Trả lờiXóa"Dạo này TT xuất hiện "Ông Tây" thật, làm các "me tây" chạy hết. Khổ, gần chợ xa trường học, được chữ nào thì đã rơi vãi hết cả. Chẳng nhẽ đi học lại?"
Thực ra đó là "spam" (tin rác) và các link đó rất có thể có virus hoặc các trang web đen. Đợt trước ở bên GAN nhiều quá, mình phải để chế độ "xác minh từ" khi đăng nhận xét. Thấy các "Ông Tây" chạy mất dép luôn. :))
Trả lờiXóaHoa sưa đã nở đấy Hoàng giang!
năm nao độc ẩm nhớ bạn vàng
Nhìn cánh sưa rơi người nhỏ lệ
Mỗi độ Xuân về- nhớ- mênh mang.
XóaTôi đã dạo quanh khắp phố phường
Thấy hoa sưa nở trắng trong sương
Mỗi đóa hoa đều như gương mặt bạn
Chén rượu tình lưu trong vô thường .
Thiều quang mới độ lên hương
Nỗi hoa sưa đã vấn vương bên lòng
Chỉn thương be rượu xuân hồng
Mới lên hương đã cay nồng cùng men
...
Ngẫu hứng
Trả lờiXóaHoa nở? Đến kỳ lại nở thôi!
Tình người- cứ đến độ hoa rơi
Thấy lòng xao xuyến, hồn lay động
Há phải rượu vào mới biết 'chơi'!
*
Ngoài kia sương gió đọng khắp trời
Hoa, tuyết, trăng, sao khắp mọi nơi.
Đều là thi hứng cho thi sỹ
Hãy mở lòng ra! Hỡi người ơi!
*
Câu chữ vô tình cứ đầy vơi!
Để cho hoa lá phải rã rời
Thiên thai chốn ấy đâu xa lắm
Nhẹ lòng một chút- ắt đến nơi!
Nặng lòng thi sỹ với hoa sưa
XóaMàu trắng tinh khôi quên nắng mưa
Hình ảnh bóng hồng lời nhắc nhở
Hôm nay hạnh phúc nhớ ngày xưa .
Lời thơ nữ sỹ thật dễ thương.
XóaHoa, lá, bướm, ong - ấy lẽ thường.
Ai yêu cái đẹp đều vậy cả.
Riêng ở chút tình kẻ văn chương.
XóaTôi hấng hoa sưa , nhớ bạn xưa
Đã khuất tròn năm , lại đến mùa
Ấp cánh hoa rơi , lòng nhỏ lệ
Thấm vào dòng mực đôi vần thơ .
Tình không phân nổi thực hay mơ
Chỉ chực trào dâng ngập bến bờ
Cánh hoa năm cũ dù đã nát
Đến mùa , hoa vẫn bát ngát thơ .