Buổi sáng lạnh
mùa Đông Ba lan
...Buổi sáng lạnh mùa Đông Ba lan
Vùng núi Sôlina.
Ánh băng phản chiếu trên mặt hồ tuyết trắng
Trong ánh mặt trời dịu dàng, bước chân ai bên tôi im lặng
Điệu nhạc...
nụ cười...
lắng đọng không lời
Ôi Balan...
Năm năm...
Một phần của đời tôi
Sao tôi cứ mãi nhớ về cái buổi sáng lạnh Mùa đông ấy...
&
Nhớ Warszawa một ngày tôi đến
Sương trắng đâu? chỉ thấy nắng tràn trên những ngọn bạch dương
Lần đầu tiên đi xa. Tôi thấy mình lạc vào miền đất lạ
Bàng hoàng, tưởng đang bước vào trang chuyện Andexen
&
Nhớ Ba lan năm mùa Thu vàng đã qua đi
Những hàng cây như tranh Lê vi tan, những công viên rụng đầy lá đỏ
Những con đường thênh thang, những tấm lòng rộng mở
Tôi đi
mà thẳm sâu trong lòng
là nỗi cô đơn
&
Tôi nhớ Stegna. Cánh hải âu trên bờ Bantich xa xôi
Biển xám lạnh.
Mùa Đông đầu tiên,
Những cảm giác buồn vui lẫn lộn
Không khí ấm cúng
tiếng nhạc Trịnh công Sơn đượm buồn trong những căn nhà gỗ
Mùi của biển, lá thông, mùi bếp Ba lan là lạ..
Tất cả còn đây, như vừa mới hôm qua...
&
Những mùa Xuân bãi cỏ nở đầy hoa
Những mùa Hè nồng nàn. Mùa Đông cảnh vật chìm trong màu tuyết trắng
Nhớ dòng sôngVisla... Bemowo
đại lộ Gordzewski
quán ăn nhỏ bên đường một chiều tôi đến
Trò chuyện bâng quơ với người bán hàng vui tính
và ngày hôm sau tôi đã trở về Nhà.
&
Những người Bạn phương xa nay đã ở góc trời nào
Có biết chiều nay tôi nhớ về chốn cũ
Warszawa... Ba lan...
Một quãng đời tôi –
Ngôi nhà của Bạn đã thành miền Đất Nhớ
Dù ai biết ngày mai ta có dịp trở về?
KST. Hai mùa đông
1987 - 1999
Một nén tâm hương cho người đã khuất
Trả lờiXóaNgười dù xa, thơ vẫn để lại cho đời
Nơi xa thẳm bạn tôi ơi có biết
Chén rượu tình, vẫn cứ mãi đầy vơi.