Hà Nội đang trong những ngày đông lạnh. Cái rét triền miên làm không gian ảm đạm mà con người dường như cũng sống chậm hơn. Sự đông kết gần với sự trì trệ, nếu chỉ nói riêng cho vật chất thông thường, tuy nhiên không phải trong tư duy, bởi vì khi sống chậm lại, ta thường tìm cớ trong thiên nhiên để tìm lại hồi ức, hoặc mượn thời tiết để giãi bày cảm xúc.!!!
Những cơn mưa mùa đông không lớn, nó không ồn ào làm xao động không gian, nhưng mưa mùa đông thấm vào tâm tư hơn với cái lạnh se lòng. Trong dòng chảy nhỏ bé, ta nghe thấy tiếng vỗ về của thời gian, nhè nhẹ, chầm chậm, tiếng tí tách của giọt mưa rơi ngoài khung cửa sổ đưa ta về với ngày xưa, những ngày đã qua đi không thể trở lại.
Mời các bạn đọc một bài thơ nhỏ của tôi với ý hướng ấy, cũng là để đáp ứng lời nhắc khéo của anh HG! :))
Tiếng mưa như tiếng lòng ta
Giọt vào nỗi nhớ, giọt ra tình người.
*
Tí tách, tí tách.
Tí tách,
giọt mưa
rớt ngoài
giọt mưa
rớt ngoài
khung cửa,
ngỡ như tiếng đàn
tan trong nỗi nhớ.
bên đời trăn trở.
Ngỡ như tuổi thơ
về bên trang vở,
trắng - không vết nhơ
Tiếng mưa ngày xưa
đầu trần lội nước
đuổi cá rô ngược.
Mưa về trong mơ
Tiếng mưa một thời
Chiến hào ngập nước.
Muôn hạt mưa rơi
nhòa trong khói súng.
Thương chiều hoa rụng
dưới bước quân hành.
Em ta ướt sũng
dốc đèo loanh quanh.
Tiếng mưa một thời.
Trời xanh, biển xanh
ngập tràn sóng mặn.
Tơ trời mong manh
Mưa về đảo nhỏ
niềm vui lung linh.
Tiếng mưa ngày nào.
Tay em tay anh
tìm nhau, trong nhau .
Cơn mưa mùa hạ
rứt hết nỗi đau
nỗi xa buồn bã
đâu bằng mưa ngâu?
Tiếng mưa bây giờ.
Chìm vào nỗi nhớ,
tí tách tí tách
mãi - trong hồn thơ.
Bài thơ hay quá, gói trọn cả một cuộc đời.
Trả lờiXóaTrời đang khô tạnh, thơ làm ướt,
Trả lờiXóaTí tách giọt đời, nhớ mênh mang.
Muốn ghìm Trái Đất quay chầm chậm,
Để thỏa lòng ai tuổi lá vàng.
Trả lờiXóaSáng nay mưa gió 'dập dồn'
Cho nên mình mới nổi hồn thi ca!!! :))
Gió mưa ở tại lòng ta.
Lòng trong thì thế! đang xa sẽ gần.
Lá vàng, nếu gặp tiết xuân
Lại xanh, lại muốn nảy mầm nở hoa!
"Khách gần" mà bỏ dấu ra
Thì GÂN cốt ấy bằng ba người thường !!!:))
CẢM THÁN
Cuộc đời trăm mến ngàn thương.
Bằng ngàn bằng vạn 'ẩm ương'tình đời.
Mới hay cho cõi làm người
Chân tình- là lẽ ta thời nên theo.
'Lăn tăn'
làn nước trong veo
sẽ thành nước đục
gieo neo làm gì!
XóaQT : cậu làm tớ liên tưởng đến câu " phong dao " thời chiến :
Ngoài kia sóng vỗ " dập dồn "
Mấy cô du kích ....
quá đi mất ! Hê hê ... !
HG@
Trả lờiXóaGió mưa đã hết làm ồn
Sáng nay trời nắng đem tâm hồn ra phơi!
chuyện o Du kích lâu rồi
Có người thấy nhớ, đứng ngồi không yên?
Nghĩ queo là mất hết duyên!!!
:) :) :)
Nối anh QT:
XóaHết duyên lại đến tìm miền thơ ca,
Gặp bè, gặp bạn gần xa,
Đang hết duyên, sẽ lại là có duyên.
Thế nên mới gọi "Vườn Tiên",
Còn queo hay thẳng là quyền người ta.
Dù queo, duỗi vẫn thẳng ra,
Đôi khi tưởng thẳng, lại là cong queo.
KG mạo muội nói leo,
QT bảo thẳng hay queo thì tùy.
Hôm nào mình lại gặp đi?
Ka Gờ rất thích mần thi
XóaNghĩ queo- nghĩ thẳng làm chi, mệt người :)
Tưởng rằng hẹn bạn Thơ rồi?
Để khi qua Tết, nghỉ ngơi ngày dài
Hỏi thêm các bạn gái, trai
Nếu cùng nhất trí, có ai ngại ngần?
Đất trời vào tiết Lập Xuân
Trời vui- người cũng thêm phần hân hoan.
Cùng nghe thơ pác Hoàng Giang
Chữ queo- chữ thẳng, cười vang- tươi đời! :))
Quy Tê nói quá phải rồi,
XóaCó queo, có thẳng thì đời mới tươi.
Thẳng queo mang lại tiếng cười,
Thẳng queo tạo cớ cho người mần thi.
Còn gặp nhau, thích - một khi,
Thì ngay lập tức, cứ gì sang Xuân.
Nhưng thôi, Tết đã quá gần,
Ai ai cũng bận cái tuần giáp lai,
Ra Giêng, ngày rộng, tháng dài,
Anh em hội ngộ, lai rai tạc, thù.
Chúc mọi người Tết thật "to",
Và luôn hứng chí làm thơ, viết bài.
Xóacảm ơn KG , trong chừng mực nào đấy bạn đã " thổi " vào TT một làn gió mới mùa Xuân nay . Dẫu chưa trực tiếp đăng bài , âu cũng là " tập dợt " để hiểu hết " tình thơ " bạn bè : Tiếng ca vương chén tạc , chén thù ...
Mong được đọc những vần thơ " thỏa hồn " của bác !
Cám ơn bạn đã động viên,
XóaThật vui gặp bạn ở miền thơ ca.
Hẹn ngày nào đó không xa,
Offline hội ngộ, để ta gặp mình,
Để cùng chén chú chén anh,
Để thêm thắm thiết cái tình TT.
Trả lờiXóa" CÁI " QT viết thật hay
Ngắt câu thành tứ lay phay tiếng lòng
Ý chập chùng , tứ chập chùng
Làm G. cứ phải ngập ngừng đẩy đưa
Rượu ngon ủ mãi chưa vừa
Đong vào bình mới có chừa khoảng tăm ?
Đuổi con rô ngược tháng năm
Nấu nồi cơm nếp mà nằm ăn chơi .
Áo em ướt sũng ai phơi
Chỗ nào ướt để " núi đồi loanh quanh " ?
Nên QT phải để dành
Ủ tứ kết thiếu mảng tình làm men
Lâu rồi chàng chắc đã quên
Tiếng lòng chắc cũng mang tên ngỡ ngàng
Phải chăng " tí tách " lòng chàng ?
Nối HG:
Xóa...
"Phải chăng " tí tách " lòng chàng ?"
Hay là "tí tách" lòng nàng nao nao?
Ý thì rộng, tứ thì sâu,
Nào ai hiểu hết được câu ân tình.
"Núi đồi" nào để "loanh quanh"?
Ủ tứ kết thiếu để dành cho ai?
K G chẳng biết một, hai,
Cứ loanh quanh nghĩ, nghĩ hoài không ra.
Tưởng một, lại hóa hai, ba,
Tưởng cong, hóa thẳng, tưởng xa hóa gần…
Thôi thì nhân lúc sang Xuân,
Một, hai, cong, thẳng, xa, gần…cho qua.
Mong ngày ta được gặp ta,
Để cong thành thẳng, để xa thành gần.
Xin hỏi Hoàng Giang một chút nha?
XóaBí từ hay muốn 'chọc' người ta!
'Cái' gì ngoe nguẩy đầu câu thế?
Thơ hay - sao lại lộn "ông" "bà"? :)
'Lay phay'- sao giống cách con gà,:)
đập cánh, đạp chân gọi mái ra, :) :) :)
Câu này hay đấy, và rất mới!
Chắc là cách để tả lòng già? :(
Mảng tình- hay là cách yêu hoa?
Vốn trong nhân ái thật bao la
Ta yêu cái đẹp như trời biển.
Khôn tỏ nên lời, nên xót xa.
Ngàn năm trong 'cõi' thơ ca,
Mộng mơ, tưởng tượng, mới là 'mần' thơ!
Không trăng đã có sương mờ
Không mây thì có nắng mưa làm đề
Miễn là Hồn cứ đê mê
Vượt ra cõi thực mà về cõi tiên.
KG-QV@
XóaThơ không thiếu, bởi vì thơ không thực.
Thực ngoài đời nhưng bất chợt hiện trong thơ
Ký ức nhạt nhòa trong hư ảo, mộng mơ,
nghe mưa nhỏ bỗng trở về vương vấn.
Câu thơ chợt thành câu trong nằm co, chăn ấm
Thơ như mưa, tý tách lẫn ngắn, dài
Thoáng một chút tình, rồi tạnh, mộng Liêu trai ?!!!
Xóa" Muốn chọc người ta , chọc người ta "
Chọc để cùng ta cười HA , HA ...
Tình trần như thể lòng vui vậy
Chấp hết khổ đau , ý ngọc ngà .
Biết " phun châu , nhả ngọc "
Hiểu bao chuyện phôi pha
Lộng tình đời muôn kiếp
Ấy chính hồn thơ ta
Yêu người , yêu cái mặn mà
Yêu thơ , yêu những đậm đà sắc hương !
Bao gian lao cũng xem thường ...
Nắng bừng lên giữa mùa Đông giá,
Trả lờiXóaRộn ràng chim hót, gió lao xao.
Vui thật, Vườn Thơ hoa đua nở,
Chưa hiểu, lòng ai vẫn dạt dào.
Trăm người trăm tính, đời trăm cảnh,
Một mối tình thân vẫn ước ao,
Năm mới, sẽ thêm nhiều bạn mới,
Đời càng thêm hạnh phúc biết bao.