Chiều ơi, biết mấy chiều rồi,
Không gian bến đợi, chẳng rời chân đi.
Gió chiều còn ngại ngần chi,
Hãy về rủ rỉ những khi chiều về.
Nắng cuối ngày nắng đam mê,
Lại dìu cánh lá rơi về với đêm…
Khúc xế chiều, khúc nhẹ êm.
Hoàng hôn nhuốm tím cả miền nhớ mong.
Xế chiều ngỡ tắt lửa lòng,
Mà chiều vẫn cứ ngóng trông xế chiều…
Phạm Ngọc San
Tác giả bài thơ trở thành độc giả Trang Thơ từ bao giờ Thu cũng không biết. Ở tuổi xế chiều với những vết thương do chiến tranh để lại, cố gắng vượt lên chính mình để sống, để cầm bút làm thơ, cầm cây cọ để vẽ, để rồi nhớ, để rồi quên...
Trang Thơ xin trân trọng giới thiệu thêm bài thơ nữa của nhà thơ - họa sĩ Phạm Ngọc San. Trước đây Trang Thơ đã có dịp đăng bài thơ "Phía không em" của ông.
PS: Bức tranh minh họa có tên "Hoa xoan" là bức phác thảo sơn dầu do ông vẽ.
@HT : Xin hỏi lại để rõ thêm : Bài thơ này,tác giả gửi đăng ở TT,hay HT 'chuyển' bản copy từ trang khác (như bài thơ lần trước )?
Trả lờiXóaVà nên có đề tên TG kèm theo bài thơ; việc giới thiệu chỉ trong lời dẫn e rằng chưa thật 'chính tắc'- nếu HT và TG chưa là bạn thân.
@ A TL: Em lại sơ xuất rồi. Sẽ không nói xin lỗi mà nói sẽ sửa sai. :)
Trả lờiXóa@HT : HT có thể giới thiệu chi tiết hơn về thông tin tiểu sử TG không?
Trả lờiXóa@ A TL: Em sẽ giới thiệu về TG dần dần trong những bài thơ kế tiếp. Hy vọng anh sẽ thấy thú vị. :)
Trả lờiXóa