Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

Mây kia đâu chỉ có mềm

Từng đám mây trắng, xốp, bồng bềnh nhẹ trôi trên bầu trời. Những dải mây nhẹ vắt ngang lưng chừng núi như những chiếc khăn san tuyệt đẹp.v.v... Với mọi người, mây là mềm, là nhẹ, là xốp, riêng có một nhà tự động hóa tốt nghiệp tại Liên Xô cũ, một người khoác áo lính từng tham gia chiến trường miền nam hiện vẫn mang trên mình dấu tích của cuộc chiến tranh, một người làm thơ ở tuổi chạng vạng của cuộc đời, lại có một cách nhìn rất khác về mây - "Mây kia đâu chỉ có mềm".  

"...Cái độc đáo của thơ Phạm Ngọc San là đưa người đọc đến cái ảo rồi từ đó lại trở về với cái thực để sống nhân ái và suy ngẫm hơn trong cuộc đời này..." (Nguyễn Hoạt)

Xin giới thiệu thêm một bài thơ nữa của nhà thơ - họa sĩ Phạm Ngọc San. Cảm ơn tác giả đã cho phép giới thiệu trên Trang Thơ bất cứ bài thơ nào của ông mà Thu thích.

MÂY KIA ĐÂU CHỈ CÓ MỀM
 Tặng GNTK 
 Ảnh minh họa: Internet
                             Tôi biết, sương không mờ đục, 
                        Mây kia đâu chỉ là mềm, 
                        Heo may đâu cắt da cắt thịt, 
                        Cao đến trời, tới đỉnh chưa em? 

                        Giọt mưa bay, hoen nét môi mềm. 
                        Trăng đáy giếng trong veo mầu giam hãm.
                        Hạt nắng đọng rêu phong lên xanh xám. 
                        Hoàng hôn về chìm giữa sóng mây trôi. 

                        Lòng tràn đầy, tự nhủ rằng vơi. 
                        Sương giá buốt, tự khoác làm khăn ấm. 
                        Mưa rát mặt tự quất vào sâu thẳm. 
                        Biển bão giông, nuốt muối mặn làm vui. 

                        Biết đỉnh nào cao vút chơi vơi. 
                        Một đời yêu, đỉnh nào đau cô quạnh. 
                        Gió dậy sóng, gió bao giờ yên lặng. 
                        Đỉnh sóng kia đầu bạc đến bồn chồn.
Phạm Ngọc San

2 nhận xét:


  1. HT : Tâm hồn thi sĩ không dừng ở 1 hoặc 2 bài thơ . Em đăng thêm thơ của PNS cho mọi người được thưởng thức & có nhận xét về thơ của tác giả . Không biết yêu cầu có cao quá không ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chỉ cần anh và mọi người muốn đọc, em sẽ đăng tiếp. Bác ấy nhiều bài lắm ạ.

      Xóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.