Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

RU MÌNH

Cảm giác được nằm trên cánh võng chao nghiêng thiêm thiếp nhớ lại khoảnh khắc được nghe tiếng ru à ơi của bà, của mẹ, chìm vào giấc ngủ trong tiếng ve râm ran trưa hè, hưởng làn gió thơm thơm từ chiếc quạt mo cau từ tay bà, tay mẹ, thật tuyệt. Có thể bạn đã từng được ru, bạn đã từng ru em, ru con, ru cháu và có lúc đơn giản chỉ là ru mình vào trong giấc ngủ. Thu cũng không hiểu sao hình ảnh "cánh võng" trong tâm trí Thu luôn gắn với "trưa hè", "tiếng ve", và "chiếc quạt mo cau". 

RU MÌNH

Ầu ơ cánh võng đong đưa, 
Một thời chao cánh ước mơ xanh trời… 
Vẳng về những khúc ru hời, 
Đá mềm chân cứng vịn lời hát ru. 
Vụng tu qua cửa Thần Phù, (*) 
Nẻo đời thêm tỏ thâm u cõi người. 

Ru mình nhịp võng nhịp đời, 
Bao nhiêu mơ ước ru hời thinh không.
Nhịp cao, cao tít tang bồng, 
Nhịp thấp, thấp tận đáy vòng tử sinh. 
Tỉnh say với nhịp ân tình, 
Lay phay mái bạc lắng thinh điệu buồn. 

Xế chiều đổ khúc bồn chồn: 
Bên này tiếng Mẹ ru hồn ca dao, 
Bên kia đạn réo bom gào, 
Giữa là dịu tiếng em trao ân tình… 
Tóc xanh một thủa - ru mình 
Bạc phơ lại nhịp nghĩa tình - tự ru. 

Phạm Ngọc San
...................................................... 
Chú thích của tác giả
(*) Ca dao: “Lênh đênh qua cửa Thần Phù, 
Khéo tu thì nổi, vụng tu thì chìm.


Tặng cả nhà bài hát "Ru mình" do ca sĩ Mai Khôi trình bày

3 nhận xét:

  1. CHÀO ADMIN CÙNG QUÝ VỊ ĐỘC GIẢ TRANG THƠ.

    Tôi vô cùng xúc động và vinh dự được Admin Trang Thơ đã đưa thơ của tôi lên Trang Thơ này!
    Tuy vậy, trong lòng vấn vương áy náy, vì tôi không phải nhà thơ chuyên nghiệp, nên chắc chắn nhiều khiếm khuyết và kém cỏi. Trước sự ưu ái của Admin HT, cùng Quý vị, thôi thì, “cung kính không gì bằng tuân lệnh.”
    Trân trọng cảm ơn.
    Phạm Ngọc San

    ..........................................
    P/S: Admin HT sửa lỗi câu này hộ nha:

    Ru mình nhịp võng nhịp đời,
    Bao nhiêu mơ ước ru hời thinh không.
    Nhịp cao, cao tít tang bồng,
    ............................
    Cảm ơn nhiều.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cuối cùng thì TG đã chịu lên tiếng. :))
      Hôm trước Thu copy nhưng tại dốt thơ nên không để ý đến vần điệu. Thu thấy chữ "thinh không" ở dòng dưới nhưng không viết hoa, tự ý sửa thành chữ viết hoa cho đẹp. Giờ thấy TG nhắc đọc lại mới thấy mình sai. Xin lỗi TG chút nữa thì làm hỏng bài thơ hay.
      Hai chữ "tuân lệnh" có thể hiểu là TT sẽ có thêm thành viên mới được không ạ? :)

      Xóa

  2. Ru mình qua cửa Thần phù
    Ngọc San cũng khéo vụng tu chữ trầm .

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.