Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

Nhớ về một bài thơ

Hồi còn nhỏ đi học cấp 2, HT hay nghe các anh đọc một bài thơ. Bài thơ vương nỗi buồn của người lính. Không thấy ai nói đến tên tác giả.

"Lính mà em"

Em bỏ tôi là phải lắm rồi 
Lính quèn binh phục lại lôi thôi 
Gia tài gói gọn ba lô cóc 
Nó ở tây về hẳn hơn tôi.

Tôi biết thân tôi lính 5 đồng 
Làm gì có nổi áo nylon 
Làm gì có những chiều thứ bảy 
Đến để tặng em những đóa hoa hồng.

Nó ở tây về có máy khâu 
Ra đường ăn mặc đúng mốt Âu 
Chiều chiều star bay dạt phố 
Ai cũng nhìn theo bảo nó giầu.

Nó hẳn hơn tôi, bởi nó giầu 
Nên em lấy nó có gì đâu 
Cho dù nó hơn em nhiều tuổi 
Em vẫn cứ yêu, vẫn gật đầu. 

Nước ngoài tôi cũng đã từng đi 
Cam bốt, Ai lao có lạ gì 
Nhưng mà em cứ như không biết 
Bởi lẽ tôi về chẳng có chi... 

Em có nhớ không buổi chia tay 
Lời thề hẹn ước vẫn còn đây 
Anh đi, em sẽ chờ anh mãi 
Thế mà giờ đã vội quên ngay.

Ngày xưa hai đứa học chung trường 
Tôi là cậu bé thật dễ thương 
Và em yêu tôi từ dạo ấy 
Mơ ước rồi đây sẽ chung đường.

Em có nhớ chăng buổi ra trường 
Chia tay hai đứa thật vấn vương 
Em vào đại học, tôi đi lính 
Hai đứa hai đường, phương mỗi phương.

Năm xưa hai đứa khắc tên nhau 
Trên cây liễu nhỏ ở bên cầu 
Bao giờ có dịp đi qua đó 
Xóa hộ cho tôi một chữ đầu. 

Rồi đây trên tay bế con ai 
Khi được tin về một chàng trai 
Xưa đã em yêu, giờ ngã xuống 
Tôi biết rằng em sẽ thở dài./.

24 nhận xét:

  1. Ối sự xuất hiện của bác HT.N ở TT làm em buồn cười quá. Cứ đinh ninh bác không thích nhạc mà cũng chẳng thích thơ kia đấy. :) Còn cái "nghi án" kia thì bác làm lộ tủ của em mất roài. :))

    Trả lờiXóa
  2. Thích giật gân nên biết chuyện (gì cũng được) phải "phóng viên" ngay. Không ngờ đặt gạch làm lệch tủ nhà chủ :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lại làm em buồn cười. Nói vậy thôi chứ chắc nhiều bạn đọc TT cũng biết vụ nghi án này rồi. Chẳng qua em ô-tờ-ốt-dơ-ốt-sắc nên giờ mới biết đó thôi.

      Xóa
  3. Ơ,bài thơ đăng ở đây đâu có nằm trong 'nghi án'. Theo tui bài thơ khác hẳn với bài "Lính mà em" mà anh HT.Nguyễn đã dẫn ở trên.
    Xin copy lại để mọi người tham khảo :

    Phạm Tiến Duật

    Lính mà em!

    Em trách Anh gửi thư sao chậm trễ
    Em đợi hoài em sẽ giận cho xem
    Thư Anh viết bao giờ Anh muốn thế
    Hành quân hoài đấy chứ,
    Lính mà em!

    Anh gửi cho Em mấy nhành hoa dại
    Để làm quà không về được em ơi
    Không dự lễ Nô-En cùng em được
    Thôi đừng buồn em nhé,
    Lính mà em!

    Ngày nghỉ phép Anh cùng Em dạo phố
    Tay chiến binh đan năm ngón tay mềm
    Em xót xa đời anh nhiều gian khổ
    Anh mỉm cười rồi nói,
    Lính mà em!
    Qua xóm nhỏ anh ghi dòng lưu niệm
    Trời mưa to, hai đứa nép bên thềm
    Anh che em khỏi ướt tà áo tím
    Anh quen rồi không lạnh,
    Lính mà em!

    Anh kể em nghe chuyện trong này
    Trăng đầu mùa không đủ viết thư đâu
    Thư Anh viết chữ mờ nét vụng
    Hãy hiểu dùm Anh nhé,
    Lính mà em!

    Ghét Anh ghê chỉ được tài biện hộ
    Làm cho người ta thêm nhớ thương
    Em xa lánh những ngày vui trên phố
    Để nhớ người hay nói,
    Lính mà em!

    Bài thơ HT đăng ở đây là một bài thơ 'cảm tác' họa theo cái tứ 'lính mà em',cứ theo cách dùng từ,'khẩu khí' của bài thơ mà suy ra thì chắc chắn là của một thanh niên ở miền Bắc XHCN.
    Còn tên thì...chịu,nhờ các bác chỉ giáo.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài thơ anh đăng không phải của nhà thơ Phạm Tiến Duật đâu ạ. Chỉ là do người yêu quý bác ấy gán cho thôi. Bài thơ nguyên tác của Lý Thụy Ý, một nhà thơ nữ SG trước giải phóng, sau đã bị chỉnh sửa một số chỗ.

      Xóa
  4. Chẳng hiểu vì sao lạc vô đây?
    Lung linh muôn sắc, cõi thơ này.
    Say sưa thưởng thức, hồn thanh thản.
    Sao mãi bây giờ mới biết đây?

    Trên thế gian thật lắm kẻ tài,
    Mỗi người mỗi vẻ, ai kém ai?
    Muôn hoa đua nở, đầy hương sắc,
    Bay bổng hồn thơ, say đắm say.

    Cám ơn tác giả trang Bờ - lốc,
    Tạo mảnh vườn xinh nở đầy hoa.
    Chót vào, mạo muội đôi vần “cóc”,
    Để lại góc vườn trước lúc ra.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Nặc danh đã ghé qua
      Để lại Vườn Thơ chút nắng vàng
      Vườn Thơ vương nắng thơm trong gió
      Có níu được chăng khách phương xa?

      Xóa
    2. Khách gần đây, chẳng phải khách xa,
      Mới gặp anh P. H. hôm qua.
      Đã gửi lời hỏi thăm T đấy.
      Vẫn thường xuyên lui tới vườn nhà.

      Chúc vườn nhà mãi nở đầy hoa,
      Mãi vui hội tụ khách gần xa.
      Cuộc đời cứ thế, đầy hương sắc,
      Để tuổi cao trẻ mãi, không già.

      Xóa
    3. Khách gần, chẳng phải khách phương xa
      Mới gặp P.H. ở phương nao?
      Phải chăng cũng từ phương trời ấy
      Lui tới TT ngắm bạn hiền?

      Vườn thơ hương sắc bởi người gieo
      Gieo vần, gieo thơ, gieo tâm tư
      Cuộc đời vơi đầy do hương sắc
      Nhận biết hay không bởi chính mình.

      Xóa
    4. Đã từng cùng phương P.H.một
      Hôm rồi là gặp P.H hai.
      Vào Vườn Thơ là do đi lạc.
      Thật là may, vào lại gặp ai.

      Vườn Thơ vui bởi lắm người tài,
      Bay bổng hồn thơ, cùng đắm say.
      Cũng bởi admin trang blog
      Khéo hút hồn du khách tới đây.

      Nếu hữu duyên, mình sẽ gặp nhau,
      Không kiếp này thì đến kiếp sau.
      Năm mới chúc admin luôn khỏe,
      Hồn thơ luôn bay bổng dạt dào.

      Xóa
    5. Hôm nay mình lại ghé vào,
      Muốn gửi thơ, gửi thế nào T ơi?

      Xóa
    6. Gửi thơ đơn giản lắm khách ơi
      Mail hongthu61 a còng gmail
      Nhận lời mời của Trang Thơ
      Thành member khách tha hồ đăng thơ

      Xóa
  5. Theo tôi được biết,bài thơ"lính mà em"của Lý Thụy Ý"nỗi tiếng từ những năm 68.bài thơ nằm lòng trong đầu những người hơi có phong thái lãng mạn.Còn nằm trong tập thơ của PTD chẳng qua dược ông yêu thích mà thôi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em vừa ra "đề bài", bác HT.N đã cho luôn đáp án mất rồi. :)

      Xóa

  6. HG xin được sửa cho TQ vài chữ :

    Cảm ơn Nặc danh đã ghé sang
    để lại Vườn Thơ chút nắng vàng
    Vườn Thơ vương nắng thơm trong gió
    Có níu được chăng khách đa đoan !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nghịch ngợm đôi vần với HG:

      Cảm ơn Nặc danh đã ghé ngang,
      Để lại Vườn Thơ chút nắng vàng.
      Vườn Thơ vương nắng thơm trong gió,
      Có níu được chăng, khách lang thang?

      Xóa
    2. @ ND và HG:

      Chỉ xin hai chữ "lang thang"
      Chữ "đa đoan" ấy để người có "duyên".

      Xóa

    3. Phải chăng duyên tiền kiếp
      Kéo níu được người sang
      Cho Vườn Thơ báo tiệp
      Thêm ngọn bút thi đàn .

      Xóa

  7. Ơn trời , khéo níu được người sang !
    Vườn Thơ lại ấm nắng mơ vàng
    Đôi nét bút tiên , hồn vời vợi
    Thỏa chí tiêu dao với gió ngàn .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lại nghịch đôi vần với Hoàng Giang,
      Chẳng "sang", mà chỉ khách "lang thang",
      Thấy vườn ai đẹp nên đi lạc,
      Ngẩn ngẩn, ngơ ngơ chốn địa đàng.

      Hữu duyên nên mình đã gặp nhau,
      Dù chỉ là qua lại vài câu.
      Biết đâu, sẽ có ngày hội ngộ?
      Không kiếp này thì đến kiếp sau.


      Xóa

    2. Thôi thì người sang cứ sang
      Cứ gì phải nhắc Hoàng Giang làm gì
      Hữu duyên thì cũng quá thì
      Chỉ còn sót lại chút gì với duyên
      Hẹn nhau ở chốn Hoàng tuyền !

      Xóa
    3. Biết đâu mình chẳng cùng thuyền với nhau?
      Chẳng muốn phiền Hoàng Giang đâu,
      Chỉ là cái chuyện "qua cầu gió bay".
      Nghịch vần, nghịch chữ thấy hay,
      Vào đây lại thấy có thầy học thêm,
      Cho nên mạo muội "hữu duyên",
      Thấy người sang, cứ "quàng xuyên" đấy mà.
      Phật lòng, cho xin lỗi nha.


      Xóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.