Trang Thơ đã có dịp giới thiệu với bạn đọc bài thơ "ПИСЬМО МАТЕРИ" của S.Exenhin và bản dịch của Anh Ngọc. Thu Hà đã có bản dịch nhưng chắc bạn còn muốn sửa đôi chỗ nên chưa chia sẻ trên Trang Thơ. Hôm nay Thu tìm được bản dịch của Ngô Mai Phong. Một điều khá thú vị, dịch giả hóa ra cùng từ một lò "sư phạm ngại nghĩ " như TH, HT và những người bạn. Xin giới thiệu bản dịch của Ngô Mai Phong với phần giới thiệu của chính dịch giả. (Nguồn: blog cá nhân của Ngô Mai Phong)
"20 năm trước, khi còn là sinh viên năm thứ Tư Đại học Sư phạm Ngoại ngữ Hà Nội, tôi đã tham gia cuộc thi dịch thơ Nga do khoa tổ chức với bài thơ "Thư gửi mẹ" của Sergei Esenin - nhà thơ được mệnh danh là "ca sĩ của thiên nhiên Nga". Bài thơ được viết vào năm 1924, một năm trước khi Esenin qua đời ở tuổi 30.
Bản dịch đã đoạt giải Nhất. 20 năm sau nhớ lại và không hiểu tại sao khi đó mình lại có thể dịch được bài thơ này. Xin chia sẻ cùng mọi người.
THƯ GỬI MẸ
Mẹ bình an chăng, con chào mẹ?
Mẹ của con, con vẫn sống đây!
Hãy cứ để yên ngôi nhà của mẹ
Ngập ánh sáng chiều kỷ ảo, mông lung…
Người ta viết mẹ ghìm đau buồn tủi,
Buồn thương cho số phận của con,
Rằng mẹ hay ra đường trông ngóng
Vai khoác áo sờn đứng ngóng chờ con
Những buổi chiều xanh đậm ánh hoàng hôn
Cơn ác mộng thường ập lên đầu mẹ:
Con đã chết bởi bàn tay một kẻ
Dao găm tim sau canh rượu vừa tàn.
Không sao đâu, mẹ ơi, xin đừng sợ!
Đó chỉ là cơn ác mộng mà thôi
Không có lẽ con lại đâm nát rượu
Kết liễu đời mình không gặp mẹ thân yêu.
Con vẫn như xưa, hiền và trong trẻo
Năm tháng dài nào nguyện ước gì hơn
Những muốn vượt qua rào bão tố
Mau trở về bên mẹ mái nhà xưa.
Con sẽ về khi mùa xuân hoa nở
Trắng xóa vườn tỏa ngát mùi hương.
Nhưng mẹ ơi sáng mai ngày mẹ chớ
Đánh thức con như tám năm trước đây.
Chớ đánh thức những gì con mơ mộng,
Chớ ưu phiền những chuyện chẳng thành công.
Thật quá sớm giá những gì tổn thất
Đụng độ với đời con đã nhoài hơi.
Đừng dạy con cầu kinh, đừng dạy!
Những chuyện cổ xưa không quay lại nữa rồi
Chỉ có mẹ giúp con, nguồn an ủi
Mẹ - ánh sáng chiều kỳ ảo mông lung.
Thôi, vợi đi nỗi ưu phiền mẹ nhé
Đừng buồn thương cho số phận của con
Đừng ra đường ngóng con nhiều như thế
Trong chiếc áo choàng đã cũ mẹ ơi.
(1924)
Người dịch: Ngô Mai Phong
Người dịch: Ngô Mai Phong
"Hãy quên đi mẹ nhé, những âu lo,
Trả lờiXóaHay buồn khổ về con quá đỗi.
Mẹ đừng có ra đầu đường đứng đợi
Trong chiếc áo choàng tả tơi..."
Mình đã khóc khi dịch đến những câu thơ này.Ai có con, có chia ly mới thấm nỗi đau của người mẹ, khi phải dứt tình xa con và có người như bài thơ "Cha ơi, con ơi" của chị HNN. Mình tin là có số phận, tại sao một nhà thơ có tài như Exenhin lai có một cuộc đời ngắn ngủi bi thương như thế, dù ông rất thương xót mẹ?
Bạn tìm hộ mình BT "Lão hành khất" của Lermôtốp bằng TN với nhé. Mình tìm với cụ googe kém lắm.
Trả lờiXóaMình cũng thấy bản dịch này rất hay. Sẽ tìm bài thơ bạn yêu cầu. Mình muốn đăng bài "Thư pháp cá" trước. Đó cũng là một trong những bài thơ hay của NMP.
Trả lờiXóa