НИЩИЙ
Михаил Лермонтов
1814-1841 |
Стоял просящий подаянья
Бедняк иссохший, чуть живой
От глада, жажды и страданья.
Куска лишь хлеба он просил,
И взор являл живую муку,
И кто-то камень положил
В его протянутую руку.
Так я молил твоей любви
С слезами горькими, с тоскою;
Так чувства лучшие мои
Обмануты навек тобою!
Gã ăn mày
Co ro trước cổng nhà thờ
Gã ăn mày đứng đợi chờ lòng thương
Dãi dầu đói khát gió sương
Thân hình tàn tạ, trơ xương, võ vàng
Mắt nhìn ngây dại tủi hờn
Cầu xin một mảnh bánh ăn bỏ thừa
Thế mà ai đó nỡ đùa
Ðặt hòn đá xuống - đợi chờ bàn tay!
Tình tôi như tỉnh như say
Lòng đau thổn thức vơi đầy lệ tuôn
Mà sao em cũng vô tình
Ðùa chi cay nghiệt để thành hận sâu?
(Ðỗ Thuý và Thuý Dương dịch)
Một hôm có kẻ ăn mày
Trước nhà tu đứng chìa tay đợi chờ
Xanh xao, gầy bủng, vật vờ
Đói lòng khát miệng xác cơ thân tàn.
Gã xin chút bánh mì ăn
Có người thấy gã kêu van lại cười
Bỏ vào tay gã nghịch chơi
Một hòn đá...tưởng như người hằng tâm.
Mong làm cảm tạ tri âm
Đau lòng tôi khóc đầm ầm lệ rơi.
Nhưng em cũng thế em ơi!
Lạnh lùng chơi ác làm tôi bẽ bàng.
(Lê Văn Hòe dịch)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.