Vào FBKN đọc được những dòng tâm sự của bạn. Ôi cái thời xa xưa ấy, đáng yêu và đáng nhớ thế không biết. :)
Hôm nay, “tự kỷ” và nhớ về ngày xa xưa ấy, cái thời ăn bo bo và mì ép. Mình nhớ ở bảng THÔNG BÁO của nhà ăn có dòng chữ: "Đề nghị các cô nhà ăn đậy lồng bàn kẻo ruồi ăn hết phần của chúng cháu." Và thế là…lòng tự nhủ:
Cất giùm tôi tuổi đôi mươi
Giấu giùm tôi kỷ niệm thời xa xưa.
Cái thời tóc bím đong đưa
Bờ vai con gái ngẩn ngơ bao người.
Long lanh ánh mắt như cười,
Trái tim luôn hát những lời tình yêu.
Cái thời buổi sáng mong chiều
Buổi trưa mong tối lời yêu hẹn hò.
Cái thời nắng đổ trời lo
Một cơn mưa nhỏ đủ cho mi buồn.
Giấu giùm tôi, cất giùm luôn
Những trang nhật ký, những buồn vu vơ.
Thuyền ai trở lại bến xưa?
Trả giùm tôi những vần thơ tỏ tình.
Xưa rồi câu hát trúc xinh
Hỏi thầm ai có nhớ mình năm xưa?
Minh Hà
Bài thơ đầy xúc cảm đưa ta về cái thời đất nước còn nhiều khó khăn mà con người yêu thương nhau vô cùng . Một thời đáng nhớ .
Trả lờiXóa"Đề nghị các cô nhà ăn đậy lồng bàn kẻo ruồi ăn hết phần của chúng cháu."
Trả lờiXóaMinh Hà, bạn biết không, chỉ một câu văn có hơn chục từ mà bạn và ai đó đã khắc họa lại toàn cảnh cái thời...ăn bo bo lo việc học và rất khó nhọc, phải nói KHÔNG với các FAN khác giới của SVSP chúng mình. Hoan nghênh bạn đã đóng góp bài cho Trang Thơ và hy vọng bạn sẽ ra mắt những bài thơ tình...cất tủ (Chứ ko phải bất hủ) của mình! Hehe!
Minh Hà, bạn tham gia Trang Thơ cùng cho vui.
Trả lờiXóaLâu lâu rồi mới được đọc những câu thơ lục bát đẹp và giàu ý , nặng tình đến thế !
Trả lờiXóa