KHÚC TIÊU TƯƠNG LỖI NHỊP
“ Vì nàng đẹp như một bông hồng
Nên tôi không dám yêu nàng ... ”
( Lời một ca khúc Pháp )
Ngày xưa ,
đã khi nào anh kịp nói YÊU EM chưa ?
Hay chỉ mắt nhìn nhau vời vợi !
Tay run run cầm tay cùng bổi hổi
Một tiếng ve ngân cũng bối rối cuộc tình
Giọt trăng nào đọng ánh mắt lung linh ...!?
Trải mấy mùa thu xa cách ,
Trải bao ngăn cách khôn lường ...
Một sớm mùa xuân nơi mưa nắng vô thường
Nhận được tin ,
Mẹ gả em về nơi bến ước !
Nàng khóc ròng trên từng bước VU QUY ...
Ta nhói đau ,
lửa tình tàn theo từng bước em đi ...
Thôi đành ôm nỗi đau ,
vương khúc tơ lòng :
EM YÊU ơi , hẹn kiếp sau ta tìm lại nhau !
Rồi anh đi xa , đi xa ...
không ước hẹn gì ngày trở lại
Đường về Thăng long sao bây giờ , xa ngái
Có còn chăng tình ái một thời mơ ?
Lòng lạnh băng ,
như ngọn lê trên đầu súng hững hờ
Nơi cõi bờ quê hương ,
đâu chút vấn vương người xưa , tình cũ ...
Rồi ... như tiền duyên kỳ ngộ ,
một sớm cuối thu sương giăng triền đê ,
Bỗng gặp lại nàng trên một chặng đường quê .
Tình cũ mười năm , làm ta bối rối ...
Gương mặt phong sương ,
áo lính trận bạc nhạt nhòa gió bụi ,
Tự hỏi lòng : còn chăng ,
nét hào hoa phong nhã thuở Thăng long ?
Ai có còn dư âm
khúc tình xưa xao xuyến cõi lòng ? ...
... Cùng giao hòa ánh mắt cười ,
và bình minh chợt rạng ngời trên sông .
Nàng rằng : chót nhỡ tấm chồng
Vô duyên , bẽ phận má hồng nuôi con .
Mười đông phai nhạt vàng son
Bặt tăm bóng nhạn , mỏi mòn tình khuê .
Đành lòng tìm chốn đi về
Nương nhờ bóng quế , trọn bề hiếu gia ...
Lại VU QUY , lại khóc òa ...
Ôi thôi duyên cũ , tình xa ... nhỡ nhàng !
Kiếp này đành phụ tình chàng ...
Buồn trông ngấn lệ mắt nàng
Bước chân lữ thứ bỗng tràn hư vô
Đá vàng về lại giang hồ
Cung tương lỡ nhịp , hẹn chờ kiếp sau .
Hà nội , lập đông 2013
HOÀNG GIANG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.