Con tắt TV rồi, để mình con với Bác.
Dân tiễn Bác không sầu thảm.
Dân tiễn Bác tê tái suy tư.
Suy tư chào biệt thế kỷ 20, thế kỷ của những Bi Tráng Việt khổng lồ. Thế kỷ của những Người Việt khổng lồ.
Suy tư khi vườn hết đại thụ, chỉ còn chói chang nắng từ mặt trời thu. Đó là khởi đầu mới mẻ. Hãy tự mình lớn nhé, cây non!
Và con hằng tin
Rằng đất nước này kỳ diệu
Những cô cậu non tơ mặc áo xanh trong những đêm tang lễ. Những người Việt rất trẻ dắt những đứa con lẫm chẫm đi trên các ngách phố Hà Nội đêm viếng Bác thăm thẳm sâu
Những người Việt trẻ khác trên khắp non nước này
Họ có sứ mệnh để đất nước này tràn sắc nắng của yêu thương, khẳng khái.
Bác đã có một Điện Biên Phủ thứ hai.
Điện Biên Phủ của lòng Nhân Ái Việt.
Điện Biên Phủ của lòng Tự Tôn Việt.
Dẫu thế nào, thì con vẫn hằng tin - dẫu trăng có khi mờ khi tỏ
Rằng: Nước Việt là Nước của những Người Việt áo vải khổng lồ - Thời cần gươm ngàn cân hay thời cần một phần mềm lỗi lạc thì vẫn đã và sẽ là như thế.
Vĩnh biệt Bác!
Để mở lòng đối diện với hôm nay.
(T.Đ.T)
Dù viết theo lối văn cổ , tôi xin cảm ơn ĐHT đã đăng bài của T.Đ.T viết theo lối nhà thơ Nga Mai ia cop xki ( tôi không biết viết chữ Nga !) ! Tôi thích ( thấm ) nhất câu : ... Dân tiễn Bác tê tái suy tư ... của T.Đ.T đấy .
Trả lờiXóaCảm ơn tác giả và ĐHT !