Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

Dân là biển...


Dân - lặng lẽ, thân tình bên nhau trong một vòng tròn vĩ đại dài theo bốn đường phố, quây trọn Hoàng Thành xưa. 
Dân - không khóc, không cố bộc lộ điều gì cho đúng lễ tang. Họ cười với trẻ con, họ hỏi han nhau khi người bên cạnh mệt, họ đọc báo để kiên nhẫn đợi. Đa phần họ im lặng và suy tư. 
Dân - thức suốt đêm dán hình Đại tướng, rồi mang đến, kể lạc cả giọng cho thanh niên biết về những ngày khói lửa đã xa. 
Dân - lo cho nhau những bình nước uống miễn phí, chạy xe máy chở bánh mỳ đến mời nhau, đem đến cho nhau những bó hoa. 
Dân - không một vỏ bao bánh vất lên hè, lo để mọi thứ gọn gàng, chu tất trong ngày thế này. 
Dân - tất tả gọi cứu thương khi người già ốm mệt. 
Dân - chia cho nhau dải băng tang để phủ lên tấm ảnh. 
Dân - đang đứng xếp hàng, cả tiếng đồng hồ nhích lên được đoạn ngắn, chỉ cho cô bảo mẫu dắt các cháu lối "vào cửa sau" để viếng. Dân - xe đông hơn ngày thường, người đông hơn ngày thường, mà chẳng cần nhiều công điều khiển của công an, chẳng có ùn tắc. 
Khi chúng ta - người Việt - cùng vào một việc gì do thôi thúc tự tâm can, chúng ta bộc lộ một tính kỷ luật, chu đáo, sáng tạo và đoàn kết đến kỳ lạ. Một bàn tay vô hình của tình yêu và lý trí sắp xếp, hơn bất cứ một bộ óc tổ chức nào. 
Tôi đã thấy ánh mắt nhiều khách nước ngoài nhìn dòng người hôm nay. Lạ kỳ trong ngày tang, trong ta nghẹn nỗi niềm hạnh phúc. 
Dân là biển. 
"Biển ấy, chỉ ai tin thì mới hiểu" (Chế Lan Viên)
(Bài & ảnh: T.Đ.T)

3 nhận xét:

  1. Em đang nghẹn và nước mắt dâng tràn mi. Trưa nay tan lớp chạy ào qua, gửi xe, chạy ngược rồi chạy xuôi theo những con phố, nép bên dòng người lặng lẽ nối đuôi nhau để cảm nhận, để lắng nghe, để hưởng 2 chữ "đồng bào" dù chưa được trọn vẹn. Mọi điều y như anh tả, đúng đến từng câu. Gần gũi, thân thương, ấm áp, đùm bọc, sẻ chia như trong 1 gia đình lớn. Hồn thiêng dân tộc là đây.

    Trả lờiXóa
  2. Thu sửa lại tựa đề "Dân là biển" theo bài đăng trên báo Tuổi Trẻ ra ngày hôm nay.

    Trả lờiXóa
  3. Dân ta có một lạ kỳ, cứ khi nào gặp phải chuyện tày trời như chiến tranh, thiên tai, hoặc một sự việc cực hệ trọng thì khi đó mới bộc lộ hết được bản chất tốt đẹp bấy lâu nay vẫn khư khư giấu kín trong lòng.
    Khi bản chất tốt đẹp đó được liên kết lại, sẽ tạo sức mạnh vô biên, khác nào biển cả nhấn chìm mọi sự thị phi trên đời.
    Ơn trời có Bác Giáp là vị Thánh Nhân nên đã làm được điều kỳ diệu đó sau hơn 40 năm thống nhất đất nước, để hôm nay VN lại bỗng chốc sáng lòa trong con mắt bạn bè gần xa trên TG.

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.