Tôi trở về
Nha Trang hửng
sau bao ngày âm u,
Nha Trang khô
sau bao ngày ướt át,
Nha Trang cười
sau bao ngày ủ dột…
Bạn bè đùa bảo tôi mang ánh nắng
Cho Hà Nội tan sương mù
Con gái bảo tôi đã mang hết đi
Nắng Nha Trang để con bị ướt…
Trong cuộc đời
Có những sự ngẫu nhiên
mà ta không biết trước
Lặp đi lặp lại như lập trình…
Tôi nói vui rằng số tôi rất hên
Luôn gặp được “Quý nhân phù trợ”
Phật độ mạng hoá giải bao hung dữ,
Bao thăng trầm cho tâm hồn nở hoa…
Đã một tuần – thời gian trôi qua
Mà cảm xúc Vĩnh Yên sâu lắng
Trong lòng tôi dường như mãnh liệt
Như sóng trào dâng biển chiều nay.
Tôi nhớ những gì làm tôi say
Một nụ cười, cái bắt tay xiết chặt,
Một đêm Gala ngập tràn ánh sáng,
Một dòng sông kỷ niệm ngọt ngào…!
Trời Nha Trang chiều nay đẹp biết bao
Để tôi nhớ đêm Vĩnh Yên sương lặng
Nhớ ngày đầu tháng 12 ấm nắng…
Phút chia tay bịn rịn, khôn nguôi…!
Sẽ còn đây, đọng mãi trong tôi
Những gương mặt có thể tên không nhớ
Cũng không biết K lớn hay K nhỏ?
Chỉ còn là FBKN!
NT, 13:41, 07/12/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.