Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

Lẳng lặng mà nghe...

BỨC TRANH 


Mưa
Rắc sợi bạc
giăng giăng ngoài ô cửa,
im lặng ,
Rừng bạch dương,
tối sẫm màn đêm.

Những phím đàn
im lìm vào giấc ngủ,
nho nhỏ chùm hoa hòa thảo
ủ rũ rúc vào nhau,
Lịm tắt tiếng ngân nốt nhạc cuối cùng.

Quầng sáng mờ ảo,
Dư âm
Bản “Sonata Ánh Trăng” *
ngập ngừng lật trang sách nhỏ, …

Chênh vênh những dòng thơ,

Như …
còn dang dở
một mái tóc đen
lượn sóng mượt mà,

Như …
vừa khép lại
một đôi mắt nhung huyền,
buồn sâu thăm thẳm..

Như …
có một CON NGƯỜI
Vội đi…
Bỏ quên đâu…
Một tẩu thuốc ngậm môi

Đêm sâu,
mơ màng …
dịu dàng hơi thở nhẹ.
Thu đến…
Thu đi…?

Trong khuya vắng
Vần thơ ai **
Đọng lại ,
Chỉ nơi đây,
mãi mãi…
một khoảnh khắc này.

Tuấn Linh 08/2011

HỌA THƠ TUẤN LINH


Nắng
Rót lửa hồng
Chang chang trên mái tôn
Ồn ào
Vườn Hồng đào
Sáng bừng ngày mới.

Tiếng động cơ
Xóa tan những giấc mơ
Lảo đảo những vai gầy về chợ
không một lời ca thán
lặng yên muôn thuở dân tôi

Bóng đêm tối thui
đọng lại
Bản hùng ca chiến thắng
vừa hát lúc chiều đã vội vã quên.

Hừng hực những vần thơ

viết
về những ngày lửa cháy
những chiếc đầu lâu
tắt lịm tiếng cười
viết
về những người con gái
một thời hăng hái
lăn lóc Trường sơn
Và bây giờ
mỏi mòn
trông đợi một đứa con không cần bố
để tuổi già
không cô đơn
Những đôi mắt bồ câu
Những đôi môi hồng nồng cháy
Còn đâu?

Xuân đã qua
Xuân có còn ở lại?
Trong khuy vắng
Vần thơ ai
Đọng lại
Chỉ nơi đây
Còn mãi
Những khoảnh khắc
Đắng cay
cho những ai
yêu một lý tưởng
Tràn đầy.

Trần Quang Trung 20/7/2012

HỌA THƠ
Thu
      dứt chiếc lá
                        lặng thầm trong khuya vắng.
Bầu trời
             đêm ẩn hiện
                                một vì sao hôm.


Lặng lẽ, cô đơn
              người hoạ sỹ
                          thu mình trên bức tranh tường
                                     cố vẽ cho xong hình chiếc lá.

Sớm mai đây
         mùa đông về vội vã
                  bên khung cửa sổ nhìn ra,
Cô bé chợt vỡ oà:
                  chiếc lá cuối cùng
                                     chưa vội rời xa...

(Thu Hà phụ họa bài thơ "Bức tranh" của T/G TL dựa theo truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của nhà văn Mỹ O. Henry)

2 nhận xét:

  1. Hoan hô TH,
    "Họa thơ" hay...sâu xa đấy.
    Yếu tố 'nhân văn' ,'mỹ cảm'và 'nhịp điệu' trong bài thơ cho cảm nhận về chất 'nghệ thuật'.
    Theo a ,sẽ hay hơn về 'nhịp ' và gợi 'cảm hình' nếu lược bớt 3 chữ 'hình chiếc lá ' ở khổ thư 2. Vì đọc khỗ thứ 3,ai cũng sẽ hiểu ra người HS vẽ gì.Hiệu quả 'nhấn mạnh' tính 'nhân văn' ở thời điểm này sẽ cao hơn. Hihi 'kỹ thuật' ở đây có thể là như vậy.

    Trả lờiXóa
  2. Cũng là một cách hành thơ nhưng dựa trên một cảm xúc khác, có lẽ TH rất thích chuyện ngắn 'chiếc lá'và nó đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc để hình thành nên bài họa thơ này. Câu chuyện thấm đẫm tính nhân văn vì vậy bài thơ cũng mang hơi hướng đó, hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn!
    À mà TH này, giữa đêm khuy vắng nên để ẩn hiện một vì 'sao mai' thì có tương lai và hợp với trạng thái câu chuyện hơn là 'sao hôm' đã mọc từ hồi đêm rồi.

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.