KHÚC HÁT TÌNH YÊU
... Tình yêu có tự trong trái tim ta
Còn Em là người khơi ngọn lửa trong tim ta bừng cháy .
Thơ TRUNG VIỆT
Khi Nàng Xuân
xõa mái tóc Thiên thần vuốt ve tuổi trẻ
Là lúc trái tim thơ ngây
rung lên những nốt nhạc đầu
Ngập ngừng, đơn sơ ... mà thánh thót đằm sâu
Và rộng mở những chân trời lung linh huyền ảo ...
Nơi Tư duy xếp chồng Tình yêu cùng Hoài bão
Lý trí còn non, Tình yêu đã chớm trưởng thành ...
***
Ấy là khi trái tim hồng khoác chiếc áo màu xanh
Tình bỗng đến, chợt đi ...
đều làm trái tim xao động
Chất diệp lục trong hồn, chính là sự sống
Cho trái tim ta kiến tạo Tình yêu
Và lớn dần theo mỗi sớm, mỗi chiều
Để nhận biết hoàng hôn mỗi chiều,
bình minh mỗi sáng ...
Để cảm nhận chiều sâu
của Tình yêu và trong Tình bạn
Để ta biết yêu nhau và biết yêu Đời
Và thấm sâu vào bao nỗi nhớ chơi vơi ...
Cho trái tim dạn dày Tình yêu cuộc sống.
***
Bao gian khổ trong cuộc đời đầy biến động
Có lúc tưởng chừng cuộc sống nhạt nhòa đi
Và Tình yêu cũng theo đó, suy vi ...
Nhưng sự sống như lửa thiêng le lói
Và lúc ấy, hãy gắng lên bạn hỡi!
Hãy thổi bùng lên
Ngọn lửa Tình yêu
sáng chói trong tim mình
Bằng ý chí Sống kiên cường,
cùng Đức hy sinh
“... Yêu là chết ở trong lòng một ít ...” *
Vì sẻ chia cho nhau Tình yêu chân thực
Để mình là mình – Đích thực Tình yêu.
Và hình bóng Người tình
càng thêm duyên dáng, diễm kiều ...
***
Ai đã từng qua những lúc gieo neo
Mới thấy nhớ lượm lúa vàng trên ruộng
Mới thấy quý giọt mồ hôi đổ xuống
Mới biết yêu bao trăn trở đời thường ...
Mới hiểu rằng: sống là để yêu thương
- Yêu là sống cùng muôn ngàn sự sống.
Như bình minh lên
cho tiếng Sơn ca vang động
Cho giọt sương mai lóng lánh cánh hoa
Hay lúc Xuân về,
tươi nắng hồng náo nức lòng ta
Cho cánh én lượn vui trong gió xuân phơi phới ...
Ấy là lúc bao lòng ngóng đợi
Dẫu tấm áo chưa lành, ước vọng chỉ đơn sơ
Trái tim vẫn hát bài tình ca: Hạnh phúc đợi chờ!
Mà hạnh phúc là gì, ta còn mãi ngẩn ngơ ...
***
Ôi! Cuộc đời đâu có phải giấc mơ
Cũng có khi Trái tim yêu nhỏ máu
Cũng có lúc hồn ta tìm nơi nương náu ...
Bởi ta mãi còn sống cùng cả Nhân gian ...?
Bởi ta yêu nhầm nơi hoang lặng, phế tàn ...?
Bởi những gì tình yêu trong ta từng san sẻ ...?
Ta tự hào với trái tim yêu mạnh mẽ
Chia sẻ tận cùng và chấp nhận rủi may
Để phân biệt Trắng – Đen, Lừa dối – Thẳng ngay
Giá phải trả có khi ngang Thất vọng ...
Trái tim vẫn hát bài ca yêu cuộc sống
Hoài bão đã thành hình, nâng đỡ Trái tim yêu.
Máu tim yêu dù rơi rớt ít nhiều
Không hoài phí cho Tình yêu thêm đằm thắm
Không cô đơn trong hành trình vạn dặm
Ta nhập lòng ta với cả muôn Người
Tình yêu trong tim ta tươi thắm suốt cuộc đời
Những vết thương lòng,
qua thời gian sẽ lành lại mà thôi!
***
Ôi ! Tình yêu là khúc hát cuộc đời
Cứ mãi mãi ngân nga cùng núi cao, biển rộng
Chắp đôi cánh hồn ta cùng trời xanh lồng lộng
Khổ đau biến thành sức mạnh vượt phong ba
Vẫn đập mãi trong ta,
Trái tim mang đầy thương tích
Dù bến bờ Hạnh phúc vẫn còn xa ...!
Ngọn lửa tình luôn rực cháy hồn Ta ...!
“ * ” Thơ XUÂN DIỆU .
Hà nội – Mùa Đông 2011
HOÀNG GIANG
Vâng,đây đúng là "KHÚC HÁT TÌNH YÊU"
Trả lờiXóaCòn nói 'cưng cứng' một chút thì là 'Tuyên ngôn Tình yêu' bằng...thơ của Thi sỹ HG!
TL : Không phải " cương " chỉ bình thường thôi . Đời vốn vậy , biết làm sao bây giờ ! Chỉ là một khúc hát cho vơi tình buồn để sống như mọi người thường sống , để viết như mọi người thường viết . Và cũng để yêu như mọi người thường yêu . Tôi nói hơi ngoa , nhưng mấy ai hiểu được câu : Yêu là chết ở trong lòng một ít ... của cố Thi sĩ Xuân Diệu ?
Trả lờiXóaĐời thường không phải là THƠ , nhưng THƠ lại bắt nguồn từ đời thường . Dẫu rằng mình làm thơ nhưng thơ phải là của đời ( không phải của mình ) . Tôi học cả đời để làm thơ là vì nhẽ ấy .
Nếu có nặng nề một chút , hãy tha thứ cho tôi , tâm trạng không trong sự cân bằng . Học người cũng phải có thời gian là vậy !