Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2013

Đi tìm tuổi thơ

Khách gần
 Ảnh: Internet
                           
                               Mấy hôm trước còn nắng thế, 
                               Mà hôm qua gió mùa về. 
                               Nàng Bân mới đan xong áo, 
                               Xin Trời làm rét tái tê. 

                               Thực ra hơi lạnh cũng thích, 
                               Còn hơn nóng vã mồ hôi. 
                               Chỉ khổ trẻ con thành phố, 
                               Hơi tý là lại ốm thôi. 

                               Cũng sắp đến hè rồi đấy, 
                               Ve kêu giục phượng nở hoa. 
                               Xốn xang nhớ thời cắp sách, 
                               Tuổi hồng vang rộn tiếng ca... 

                               Cái thời trèo cây hái quả,
                               Chơi xèng, đổ dế, bắt chim...
                               Tuổi thơ trốn đâu nhanh thế,
                               Để tôi mải miết đi tìm.

                               Thật vui khi chơi với cháu,
                               Học làm con trẻ ngây thơ.
                               Cháu dậy ông chữ với số,
                               Chê ông "học dốt quá cơ".

                               Chỉ số 2 hỏi: "Số mấy?"
                               "Hình như số tám phải không?"
                               "Sao mà ông chóng quên thế?" 
                               "Số này học rồi mà ông?"

                               Nó thích chí cười khanh khách,
                               "Cháu phạt ông nhé, ông ơi"
                               "Phải chơi múa rối cùng cháu".
                               Rồi hai ông cháu cùng cười.

                               Tuổi lên 5 ngây thơ thế,
                               Tin ông học trước quên sau.
                               Bà cứ ngồi cười tủm tỉm,
                               Xem hai ông cháu dậy nhau.

                               Thời gian trôi đi, cứ thế,
                               Ngày vui nối tiếp ngày vui.

                               Bốn mùa, cuộc đời cứ đẹp,
                               Để ta mãi đắm say người.
9/4/2013

7 nhận xét:

  1. @ HH: Bài thơ này có giống "thuốc tiên" không hả bạn tớ. Hy vọng đọc xong bài thơ và ngắm bức ảnh cậu có mệt mấy cũng lại khỏe ra. :)

    Trả lờiXóa
  2. Bạn à, bài thơ hay vì nó gần đời thực, nó chân chất nên được cho là hay. Còn những người thích tô son vẽ chữ thì hay ca trên tụng dưới nhưng theo mình đều là phường giá áo túi cơm thôi.Với lại đừng khoác cho thơ những bộ cánh quá đẹp, nó cũng làm cho thơ xa vời hơn, khó cảm hơn.
    TH chào mừng anh QV-KG đã có nhiều bài đóng góp với trang thơ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình cũng thích giọng thơ trong trẻo của bài này, chỉ có điều hơi phân vân đôi chút về câu kết. Có vẻ như chữ "đắm say" chưa hợp lắm với cảnh ông cháu đùa vui.

      Xóa
    2. "người" đây là "cuộc đời" đấy HT ạ. Khổ cuối đã tách khỏi cuộc chơi của hai ông cháu, trở về với ý của mấy khổ đầu, nói về hiện thực.

      Xóa
  3. HT, bạn tìm cho mình bài thơ TN:
    "Họ yêu nhau say đắm đã lâu rồi...
    Rồi họ chết, dưới suối vàng lạnh ngắt
    Họ gặp nhau nhưng nào nhân ra nhau"
    Mình ko nhớ TG và cả bài, chỉ nhớ có mấy câu thôi. Nếu có TN mình sẽ thử dịch lại.

    Trả lờiXóa

  4. Xin chúc mừng KG có bài thơ đẹp đăng đàn ! Tôi hiểu câu nói của các cụ : Tặc lưỡi 3 lần mới nói , đặt bút 7 lần mới viết ! Thơ phải thực như đời . Cho dẫu thế , thơ vốn lẻ loi như hồn ( thơ ) của từng người vậy ! Không phải chung mà lại là chung tâm lý với mọi người ; không phải riêng mà lại riêng cảm nhận của từng người . Khó lắm thay , khó lắm thay ! Chả thế mà CỤ HỒ dạy trẻ con ( chúng ta đấy ! ) : THẬT THÀ , DŨNG CẢM . Tôi phải mất gần mươi năm ( thơ ấu ) mới phân biệt được mức độ 2 cụm từ : THẬT THÀ & TRUNG THỰC . Nói vui vậy thôi , tôi cũng có đôi câu phê bài thơ của bạn :

    Một là : ... Nàng Bân ( chửa ) đan xong áo
    ( Vẫn ) xin Trời làm rét tái tê .
    nghe chân quê hơn một chút !

    Chỉ ( thương ) trẻ con thành phố
    Hơi ( lạnh ) là lại ốm ( rồi ) !
    nghe đậm tình hơn !

    Cũng sắp đến hè rồi đấy
    Ve ( sắp ran mừng ) phượng nở hoa
    nghe đúng thời điểm hơn !

    Hai là : theo tôi , không nên dùng chứ số ( ... lên 5 ... ) trong thơ . Mình có thiếu chữ đâu , phải không bạn nhỉ !

    Dẫu vậy , bạn cứ tự tin mà viết theo lòng mình ! Son phấn chưa bao giờ tách rời với phái đẹp mà ! Thơ , trên phương diện nào đó , cũng là một thứ phấn son tô thắm cuộc đời mà !

    Chúc bạn đăng nhiều bài thơ hay !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lắm mới gặp Hoàng Giang,
      Cám ơn lời bạc, lời vàng phê thơ.

      Xóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.