Lâu rồi hồn thơ mải lang thang vô định, nay chợt về, xin góp cùng các bạn đôi vần làm quà hồi TT. 
THƠ   TÌNH  
CUỐI   MÙA   THU 
                                                Tặng 
bạn  thơ
Em  mang  Thu
 về, 
                     hoe
 nắng  vàng  trên
 phố 
Mưa  cuối  Ngâu
 dần  dận  nhạt  nhòa  xa 
Thu  Hà  nội  xanh 
thắm  màu  quyến 
rũ  
Tán  lá  vườn 
nào  vương  sắc  bước  em  qua.
Ta  nâng 
niu  
     nắm  cốm 
Vòng  
gói lá sen thơm ngát
gói lá sen thơm ngát
Cho  môi 
em   
dịu ngọt hương
dịu ngọt hương
    chuối  trứng cuốc 
nồng  nàn 
Mắt  em  rạng  ngời,  
Hà nội ơi!
Hà nội ơi!
Thu  Hà  nội  khẽ  khàng 
sang .
Thu  nhen  lại  ngọn  lửa 
tình  thời  xưa  ấy… 
Đan trong tay nhau
đi trong sương Thu
say đắm tình đầu
Đan trong tay nhau
đi trong sương Thu
say đắm tình đầu
Hà  nội  mùa  Thu  trong 
mắt  em  nồng 
cháy ...
Ta   chợt  ngỡ 
ngàng   
trong điệp khúc cuối hồn Thu .
trong điệp khúc cuối hồn Thu .
Bao mùa lá Thu bay
           bỗng  chiều 
Thu  nay… thức 
dậy 
Ngọn  heo 
may  nào  đong  đầy  tình 
vào  thơ. 
Hồn Thu cũ dâng trào như lửa cháy
Hồn Thu cũ dâng trào như lửa cháy
Ta  còn 
mãi  ngẩn  ngơ  
           khúc  tình  Thu  cuối…
hẹn  chờ…! 
                                    Hà  nội, cuối 
Thu  2014
                                         HOÀNG 
GIANG 

Vui mừng được gặp lại bác Hoàng Giang! Thời gian qua, các bác chạy bỏ tăng bỏ pháo, làm cho trang thơ thêm hiu quạnh. Chúc mừng sự trở lại của bác Hoàng Giang!
Trả lờiXóaBác Hoàng Giang ơi, "mấy độ thu về" rồi mà thơ của bác vẫn không thay đổi. Thơ của bác là "thơ tiên" mà. Người trần đọc khó mà vô được. Tôi vừa đọc được bài thơ viết trong mùa thu của "người trần", xin gửi bác Hoàng Giang đọc cho vui.
Sáng nay đi dưới mưa thu,
Chừng như chung một bóng dù ngày xưa.
Gọn gàng anh khoác poncho,
Ân cần từng bước, nâng tà áo em.
Anh à! Một chút thân quen,
Cho tim thêm ấm đi bên người tình.
Nhớ làm sao chuyện chúng mình,
Mấy mươi năm lẻ cũng đành phôi pha.
Người tình chỉ gặp trong mơ,
Chuyện tình chép được bài thơ mấy vần.
...
XóaMỗi vần thơ một tình trần
Mấy mươi năm lẻ ân cần trao duyên
Đành rằng không trọn chữ nguyền
Ấm lòng nhân thế hoàng tuyền ngậm vui
Riêng ta chạnh chút bùi ngùi
Phận đành bạc phúc , duyên đòi đoạn THƠ .
Cầm lòng lấy thực làm mơ ...