Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

TIỄN BẠN

(Gửi V.P.M)
                                           Tàu ơi, chầm chậm lại
                                           Vội vàng chi tối nay.
                                           Dù thời gian đi mãi,
                                           Bánh xe ơi, chớ quay.

                                           Ngày hôm nay xa cách,
                                          Ai tránh khỏi nhớ, buồn.
                                          Con tim sao thóc mách,
                                          Khơi dòng nước mắt tuôn.

                                          Thôi nói gì nữa bạn,
                                          Ta hiểu nhau quá rồi.
                                          Nỗi đau bao giờ cạn,
                                          Trong lòng trẻ mồ côi.
Ga Hàng Cỏ - Hè 1969
Hồ Như Nguyện

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015

TUỔI NÀO ĐẸP



Người ta gọi Tuổi hoa niên Tuổi Đẹp
Tuổi tóc xanh, môi thắm, má hồng
Người ta bảo Tuổi thanh xuân Tuyệt mỹ
Như trăng tròn bay giữa không trung.

Năm tháng trôi đi đến Tuổi trung niên
Người ta nói Tuổi chín muồi thật đẹp
Lên lão rồi mái đầu xanh đã bạc
Người ta khen rằng Tuổi thần tiên.

Tuổi nào đẹp hơn: môi thắm, tóc xanh
Hay da mồi, phơ phơ đầu bạc
Đẹp như trăng rằm lung linh đáy nước
Hay mặn mà dịu ngọt, tóc hoa râm?

Tuổi nào đẹp trong cách ta nhìn
Trong cách ta nâng niu, gìn giữ
Để năm tháng qua đi không hoài phí
Từng giây phút cuộc đời trao tặng cho ta.

TP.HCM, 17:31, 17/3/2015

KHÓC THẦY


Mấy chục năm Thầy trò chẳng gặp nhau
Nay gặp Thầy trong đau thương mất mát
Không biết vì sao ngày đầu năm em khóc
Những bậc tiền nhân, giờ lại khóc Thầy!

Nước mắt rơi trên những ngón tay
Em đang gõ từng dòng trên bàn phím
Hình ảnh Thầy tưởng như hiển hiện
Trước mắt em sống động như xưa….

Giọng ấm trầm khúc hát tiếng Nga
Căn phòng nhỏ mái tranh, tường cót ép
Gió ùa vào hòa cùng giọng hát
Không gian lắng sâu một chiều Đông….

Mùa thu Hà Nội lá vẫn  xanh
Cây bụt mọc bên nhà Thầy vàng rực
 “Mùa thu vàng”*nước Nga trong ký ức
Luôn ở đây, gần gũi bên Thầy…

Bộ từ điển Thầy soạn thật hay
Em may mắn được Thầy giao đọc lại
Em thót tim tin khoa Nga bị cháy
Công trình của Thầy liệu có làm sao!?

Giường tầng sinh viên cháy cong queo
Khu nhà giáo viên chỉ còn tro lạnh
Bước chân em như lạc vào hoang vắng
Không  gặp Thầy, không gặp được ai…

Thời gian trôi ba mươi bẩy năm dài
Trong cuộc sống bao thăng trầm nếm trải
Lớp sinh viên khóa 73 ngày ấy
Có bao người đã gặp lại Thầy!?

Thật đau lòng cho đến hôm nay
Em cũng lại chậm chân Thầy ạ.
Không kịp chào Thầy tại miền quê êm ả
Nơi Thầy chào đời, nơi Thầy đã ra đi!

Xin được khóc Thầy dòng nước mắt chia ly
Của em, của bao lớp học trò khác nữa
Vĩnh biệt Thầy!
Người đã truyền cho chúng em ngọn lửa
Yêu nghề, yêu cuộc sống, yêu người!
Hải Phòng, 21:48. 01/3/2015
            GS Trần Văn Cơ – giảng viên khoa Nga ĐHSPNN Hà Nội
            Mất tại Nha Trang ngày 01/3/2015
            *Tên bức tranh phong cảnh nổi tiếng của họa sĩ Nga
              I.Levitam