Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Ngỡ như tiếng lòng

Hà Nội đang trong những ngày đông lạnh. Cái rét triền miên làm không gian ảm đạm mà con người dường như cũng sống chậm hơn. Sự đông kết gần với sự trì trệ, nếu chỉ nói riêng cho vật chất thông thường, tuy nhiên không phải trong tư duy, bởi vì khi sống chậm lại, ta thường tìm cớ trong thiên nhiên để tìm lại hồi ức, hoặc mượn thời tiết để giãi bày cảm xúc.!!!
 Những cơn mưa mùa đông không lớn, nó không ồn ào làm xao động không gian, nhưng mưa mùa đông thấm vào tâm tư hơn với cái lạnh se lòng. Trong dòng chảy nhỏ bé, ta nghe thấy tiếng vỗ về của thời gian, nhè nhẹ, chầm chậm, tiếng tí tách của giọt mưa rơi ngoài khung cửa sổ đưa ta về với ngày xưa, những ngày đã qua đi không thể trở lại.
 Mời các bạn đọc một  bài thơ nhỏ của tôi với ý hướng ấy, cũng là để đáp ứng lời nhắc khéo của anh HG! :))

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

Lời muốn nói

        Tôi rất vinh dự đươc Admin Hồng Thu và các thành viên “Trang Thơ” và trang “Góc Âm Nhạc” mời tham gia làm thành viên.
         Tôi trân trọng cảm ơn Quý bằng hữu đã ưu ái.
        Tôi vào đọc TT và GAN, cảm thấy rất ngưỡng mộ trước tri thức uyên thâm, trước sự giao lưu vui mà rất nhân văn của quý vị .
        Đặc biệt tôi tự cảm nhận được sự đồng điệu và những điều tôi muốn học hỏi ở Quý Vị. Tuy  tôi - một lão già nhà quê 70 tuổi lạc hậu, bảo thủ với các tư duy cổ xưa, nhưng rất thích tiến bộ.
        Đôi lời tâm tình cùng Quý Vị. Rất mong được là bạn hữu tốt của Quý Bằng Hữu.
        Xin làm lễ trình làng với đôi vần tâm tình mộc mạc.


      BẾN THƠ

      Khi trắc ẩn, giãi lòng chẳng thể!
      Để linh hồn thoát khỏi bến mê!
      Trăm vạn mối, cùng ai giãi tỏ!
      Tri kỷ ơi! Người hãy trở về!

      Ừ! Trong đục bụi trần khuấy vẩn.
      Lắng thời gian nước lại xanh rì
      Tình như nước. Tri kỷ ơi! Tri kỷ!
      Văn vắt trong, không gợn khinh khi.

      Theo dòng chảy, linh hồn bé nhỏ
      Trong  mưa sa đâu thực, đâu mơ?
      Thuyền không bến, thuyền trôi lỡ dở.
      Tri kỷ ơi! Duyên kiếp bến chờ!


      RƯỢU

      Ta đâu khát rượu
      Khát tri kỷ cùng ta.

      Khát cái say dốc cả sơn hà,
      Khát cái tỉnh dù đã nâng ngàn chén,
(*)
      Khát sự thật trong men tình biêng biếc,
      Khát bọt tăm sủi hết sự đáng quên!

     Tri kỷ ơi! Nào hãy nâng lên,
     Trong im lặng có điều ta muốn nói...
     ……………………………………
     (*) Câu thơ cổ: Tửu phùng tri k thiên bôi thiểu…


          (Hát nói)

Mây bay gió thoảng.
Cuộc đời như gió thoảng mây bay.
Nhớ ngày nào cha mẹ dắt tay,
Tô nét chữ “Nhân chi sơ bản thiện.”(*)
Nay tóc bạc gối chồn tai điếc,
Nghĩa vụ đời tạm hết trả vay.
Lão giả an chi, nước nước mây mây…
Chút còn lại dành cho cháu chắt.
“Thiên trường địa cửu vô chung tất
Giả ngã trường tồn bất lão xuân”(**)
Cơ trời cũng hiểu chút nguyên căn,
Chẳng tự lấy hư vinh mà mê hoặc.
Cùng bè bạn vui trong thanh bạch.
       Lấy tâm nhàn làm cốt cách tiêu dao.
       Cây đời mãi mãi thanh tao.
        _________________
       (*) Sách Tam tự kinh - Sách vỡ lòng khi học chữ Nho
       (**) Thơ Chu Mạnh Trinh. Có nghĩa là:
              Trời đất lâu dài không chấm dứt
             Giả sử ta sống mãi như mùa xuân không già    

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Nắng Đông

Khách gần
                              Giữa những ngày âm u,
                              Bỗng bừng lên ánh nắng. 
                              Không gian tràn hơi ấm
                              Cái rét trốn mất tăm. 

                              Đã đến đận cuối năm, 
                              Cả mấy tuần rét buốt, 
                              Bỗng thấy trời xanh ngắt
                              Như những ngày cuối Thu. 

                              Chẳng còn thấy mây mù, 
                              Không gian tràn ánh nắng.

                              Nắng mang về hơi ấm,
                              Chia cho khắp mọi nhà, 
                              Cho đua nở muôn hoa, 
                              Để đón mùa Xuân mới. 

                              Vẫn biết Xuân chưa tới, 
                              Và biết chửa hết Đông, 
                              Sao thấy rộn trong lòng, 
                              Khi không gian bừng nắng. 

                              Có tiếng đàn sâu lắng, 
                              Chợt tan vào thinh không, 
                              Đưa ta đến vô cùng
                              Của niềm thương nỗi nhớ...

                              Đông sẽ còn dài nữa, 
                              Trời sẽ lại âm u, 
                              Suốt ngày lại mây mù, 
                              Gió lạnh còn tê tái. 

                              Trong những ngày buồn vậy 
                              Ai muốn ngắm trời xanh 
                              Ai muốn xem hoa nở 
                              Hãy vào Vườn Thơ nhanh.


Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

Góp bài qua mail

Thu nhận được 2 mail của bạn đọc. Xin chia sẻ cùng cả nhà.

1. Nặc danh → khách gần → Do VietAnh viết: 
"Yêu thơ có nghĩa yêu đời,
Việc gì cứ phải có mời mới yêu?"
Chắc anh muốn bình luận thêm về việc TT nên mời thêm các "Lều thơ" mới. :)
Và anh đề xuất: 
"Có lẽ lúc nào đó Admin nên tổ chức cuộc gặp offline đi để mọi người gặp gỡ vui vẻ. Gần Tết chắc mọi người bận. Dịp đầu Xuân ấm áp là tốt nhất."

2. Nặc danh → khách gần → Do VietAnh viết:
"Admin thân mến.
Mình thấy bài này bên BT5 của anh Quốc hay hay, gửi T tham khảo, nếu đăng được thì đăng"

Cường98
Ví và tiền

Tiền đi có nhớ Ví không?
Ví thì há miệng ngồi trông Tiền về
Tiền đi rồi nuốt lời thề
Đi rồi đi mãi có về nữa đâu?


QV:
Ví ơi đừng có trách nhau,
Đầu tằm đã chịu trăm dâu rồi mà:
Tiền điện, tiền nước, tiền nhà,
Tiền trên, tiền dưới, tiền xa, tiền gần,
Tiền khăn, tiền áo, tiền quần
Tiền ăn, tiền học, tiền xuân, tiền hè,
Hiếu, hỷ nào cũng phải đi,
Lại còn lễ, Tết lì xì cho cô,
Lại khi cảnh sát nó vồ,
Chẳng quen ai để xin cho, cãi gì?
Phải, trái thì cũng phải chi,
Nếu như mình muốn được về cho nhanh.
Rồi còn bao thứ linh tinh,
Giá cả thì cứ tăng nhanh hàng ngày.
Ví ơi, trăm nỗi đắng cay,
Tiền này phải chịu hàng ngày, biết không?
Yêu ví, tiền để trong lòng,
Mặc dù muốn lắm, vẫn không thể về.

Cảm ơn anh đã gửi bài. Thu đã gửi thư mời tham gia TT tới anh, mặc dù chưa biết anh là ai. Linh tính mách bảo "Lại một ông trôi ngã". Đùa vui một chút các bác đừng giận. :))

Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

LỜI MỜI NGỎ

Thu làm Trang Thơ tặng tất cả những ai yêu thơ với mong muốn đây là nơi các anh, chị và các bạn chia sẻ những cảm xúc sâu lắng, trao đổi những lời bình chân tình nhất. Liên hệ với Thu tại địa chỉ mail hongthu61@gmail.com, Thu sẽ gửi thư mời làm thành viên.
Trân trọng

 "Ngóng" (Chú thích - HT)

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

Viết trước thềm Xuân


     Nhân có bức hình "Giấc mơ sáo đá"  anh TQT  đăng trên trang BTT, tôi có đôi vần cảm tác muốn chia sẻ cùng các bạn trước thềm xuân Quý Tỵ.


TRƯỚC  LÚC  VÀO  XUÂN


 ( Mượn bức hình anh TQT đăng bên trang BTT)

Tình  cờ  gặp sáo  đá 
Ngẩn bên hoa gạo hồng
 
Sáo ơi, em  có  lạ
 
Cái hạnh phúc này không!

Bao năm ta đoái trông 
Nét ngẩn ngơ như sáo
 
Say mê chùm hoa gạo
 
Quên, quên hết màn trời.

Ta cùng sáo chơi vơi
 
Xoải cánh đời bạt gió
 
Ôm trọn cành hoa đỏ
 
Gieo vào vùng hư vô...

Hà nội, 12/ 01/ 2013
    HOÀNG  GIANG

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Còm thơ

Thu có một người bạn trên FB, không hiểu sao nhận xét của bạn ấy đôi khi thành vần điệu đối với Thu. Có thể bạn ấy không có ý định làm thơ mà chỉ vô tình viết như thế. Cả nhà thử đọc xem nhé. Với bức ảnh chiếc kho trống rỗng sau khi GHX chuyển hết đồ, bạn ấy viết:

 Ảnh: GHX

"Thoáng ngỡ ngàng chân bước qua cửa. Chống chếnh, vắng lặng. Những đống, những bao, những hộp biến mất cả. Thầm ước giá mà cái đầu đầy đặc cũng rỗng tuếch được như thế..."  

Khi đọc comment, các chữ hiện lên trong đầu Thu như sau:
Thoáng ngỡ ngàng 
chân bước qua cửa. 
Chống chếnh, 
vắng lặng. 
Những đống, 
những bao, 
những hộp 
biến mất cả. 
Thầm ước 
giá mà cái đầu đầy đặc 
cũng rỗng tuếch 
được như thế...
Vì thế đinh ninh bạn ấy làm thơ. :D
Lần này câu còm của bạn cho bức ảnh này với Thu hiện lên như một vế đối. Cả nhà xem có phải không hay Thu giàu trí tưởng bở.  

 Ảnh: GHX

 "Dậu thưa bám hờ, cổng trường nghiêng"
Thu chưa nghĩ ra được vế thứ 2. Nhờ cả nhà giúp.

Nhịp bước mùa đi


   TẠM BIỆT THU

Gió bấc về cho ai nhớ thu
Cái khoảng trời xanh tím khô mù
Màn mưa thưa rắc chờ bão đến
Mảnh tình lồng lộng với phiêu du .

Bấc về , vầy những đêm trăng lu
Khúc du ca vương chén tạc , chén thù
Xào xạc tàng cây khua đêm lạnh
Ngọn gió lạc nào nâng bước chân
Nghiêng dáng phong trần cô quạnh
Xiết áo tìm bếp lửa tình nhân .

Cố nhân ơi ! Qua những thu tàn
Có thấy đông về trong xốn xang ?
Chợt ngẩn ngơ hồn , thu rơi rụng
Giọt giọt đời gieo luống bẽ bàng .

Ai lặng tìm về khi đông sang
Có ước mình thành giọt thu vàng
Lay lắt trong chiều mưa buốt giá
Quạnh cánh chim buồn trong mênh mang !
Nét thu tưởng những ôm hoài mộng
Lắc sầu đong , đầy đắng cay lòng .

                    ***
Cây bàng đỏ tía lá chào đông
Chậu cúc ngoài hiên tỏa hương nồng ...
Vạn vật âm trầm mùa thai nghén
Hồ rượu buồn tàn trong hư không .

               Hà nội , tháng giêng 2013
                     HOÀNG GIANG


Thơ Hoàng Yến Anh

Làm bạn trên FB, biết nhau qua những cái nick, Thu không biết Yến Anh là nhà thơ. Một hôm chợt thấy bạn chia sẻ một bài thơ, đọc thấy hay, theo link dẫn hóa ra đó là cả một trang dành cho những người yêu thơ của bạn. Yến Anh sáng tác khá nhiều, thơ của bạn trẻ trung, thấm đẫm yêu thương. Được sự đồng ý của Yến Anh, Thu sẽ chia sẻ dần một số bài thơ của Yến Anh mà Thu thích.


RƠI

Đã có lúc em muốn đắm chìm mình trong sức mạnh của đêm

Thả tiếng thở dài
Quẳng những phập phồng mang mùi ngai ngái
Nhưng trái tim đa mang
Lại thiết tha với những điều rất thật
Nếu dại một lần
Liệu cái giá có đau?

Đã có lúc em muốn thả mình vào những ngọn cỏ lau

Hít hà mùi hương
Rồi nhắm mắt tưởng tượng ra những điều cuồng điên có thể
Nếu một lần trở thành nô lệ
Tình yêu chân thành còn rực cháy nữa không?

Đã có lúc em muốn hóa mình trong những cơn giông

Để cuồng quay
Để tự do gào thét
Những hững hờ, buồn vui bấy lâu nay mắc kẹt
Nhét vào rồi
Gió ắt phải cuốn trôi…

Đã có lúc em muốn ghì anh bằng nỗi nhớ đôi môi

Mặc kệ ngày mai
Mặc kệ ngày kia
Mặc kệ tháng năm
Mặc kệ thời gian có ủ men tội nghiệp
Kiếp đời này em vẫn phải yêu thôi!

Hoàng Yến Anh

*********
Là thế hệ 8X, sinh ra và lớn lên ở xứ sở miền Trung đầy nắng và gió, yêu văn chương nhưng lại chọn cho mình con đường Kinh tế, hiện Hoàng Yến Anh đang sống, học tập và làm việc tại CHLB Đức. Yến Anh được biết đến trên các diễn đàn mạng với khả năng nổi trội về thơ, văn và đã từng kết hợp với các NXB ở Việt Nam phát hành các tác phẩm như "Hương Tình Yêu" (Thơ, 2008), "Giấu" (Thơ, 2010), "Hôn mưa" (Truyện ngắn, 2011) và “Dưới nắng trời Châu Âu“ (6/2012).

Thơ của khách

Nặc danh → khách gần → Do VietAnh gửi qua mail bài thơ muốn nhờ Thu đăng giúp lên Trang Thơ. Bởi không thấy tên bài, Thu tạm lấy tên mail đặt làm tựa. Cảm ơn bạn đã ghé thăm và chia sẻ thơ.


Cám ơn admin

                             Trời mùa này mấy khi xanh trong, 
                        Gió về, mang cái rét mùa Đông. 
                        Đã mấy ngày âm u thiếu nắng. 
                        Vào Vườn thơ vẫn thấy ấm lòng. 

                        Trong Vườn Thơ, trời vẫn xanh trong. 
                        Mây vẫn nhởn nhơ mấy tầng không, 
                        Tiếng chim ríu rít, hoa đua nở 
                        Trong ánh ban mai rực nắng hồng. 

                        Cám ơn bạn nhé, Admin ơi, 
                        Địa chỉ mail nay đã biết rồi, 
                        Hôm nào có thơ mình gửi nhé. 
                        Chúc Vườn Thơ hương đậm, màu tươi. 
Do VietAnh