Lời ngỏ


Thu rất hiếm khi làm thơ nhưng đọc, hiểu, cảm nhận được những gì tác giả muốn chia sẻ. Cách đây ít lâu được đọc thơ của anh Đỗ Trung Việt, cảm nhận được sức sống mãnh liệt của những vần thơ anh, và giờ đây được Hồng Hoa (Thu Hà/Nguyễn Hoa) chia sẻ những suy tư, những trăn trở về cuộc sống, được Lệ Hằng chia sẻ những bài thơ tình lãng mạn. Thu lập trang thơ với mong muốn nó sẽ là nơi để các bạn yêu thơ chia sẻ những sáng tác của mình hoặc những bài thơ mình yêu thích. Hy vọng những rung động, những cảm xúc của chúng ta sẽ sống mãi với thời gian.

Thứ Ba, 24 tháng 1, 2012

Một nét thơ Xuân




CHÚC  XUÂN


Đầu Xuân nâng bút mở đôi vần
Dâng chúc bạn bè cuộc Long Vân
Thắm cánh hoa đào vương nét nhạn
Tươi chồi lộc biếc mướt tầm Xuân
Tửu phùng tri kỷ ... thi quện tứ
Ngôn đạt diễm tình ... nhạc thành văn
Bút chính, nghiên trung, hồn như nắng
Tài thơ, sắc ý, biệt  trầm  luân.


                                    Hà nội –  Lập Xuân 2012
                                           HOÀNG  GIANG


Đôi vần thơ Xuân, chúc các bạn vui Xuân mới!

Thứ Hai, 23 tháng 1, 2012

PHÚT GIAO THỪA

 Nguồn: Internet

                      Nhân phút giao thừa
                                                       Khoảnh khắc vàng
                      Chúc bạn Trang Thơ
                                                      Vui, an  khang
                      Vấn vít tình thơ
                                                      Đời thêm đẹp
                       Chia nhau cảm xúc
                                                      Đón xuân sang!

Giao thừa Nhâm Thìn 2012
BẠCH LIÊN

Chào Mừng Năm Nhâm Thìn 2012

Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2012

Chúc Mừng Năm Mới

Thứ Năm, 19 tháng 1, 2012

NGÔI SAO PHƯƠNG BẮC

 Nguồn: Internet
..."Sao Hôm đã khuất
Giông tố cũng qua rồi
Trên bầu trời
Bỗng sáng long lanh
- ngôi sao phương Bắc

Nhưng biển xanh
Vẫn mênh mông sóng bạc
Và ngôi sao nhỏ bé lấp lánh kia
Cũng chẳng phải là niềm hy vọng vững bền..."

***
 Nguồn: Internet

Phút chia tay cũng chẳng bao xa lần đầu gặp gỡ
Đoàn tàu lại chở Em về nơi phương Bắc xa xôi
Chỉ có thế thôi, nhưng từ đó mỗi đêm hè nhìn chòm Đại hùng lấp lánh
Lòng ta như lo âu vì một nỗi bồi hồi...

Ngôi sao bầu trời phương Bắc
Như mắt em cũng long lanh và xa vời
Lần chia tay đầu tiên cũng là vĩnh biệt
Mà day dứt khẽ trong ta, ngôi sao vẫn lấp lánh nơi chân trời

Anh biết với Em, Anh chỉ là làn gió thoảng
Như biết bao làn gió khác giữa biển đời
Mà Em nào biết tim Anh như mặt hồ im lặng
Ngọn gió Em đã dậy sóng hồ rồi!

Anh biết với Em, Anh chỉ là làn gió thoảng
Và thời gian trôi ngọn sóng trên hồ cũng sẽ dịu đi
Sóng dịu đi, phương Bắc, ngôi sao soi xuống hồ lấp lánh
Ngọn gió nào trong ta lại kể chuyện cũ thầm thì...

Ngọn gió ấy đã qua rồi, có nên tiếc mãi?
Vi vu vi vu, mọi việc rồi sẽ trôi qua
Có chăng chỉ là trong trái tim ta
Lại một lần tắt đi niềm hy vọng!

Như con thuyền cô độc
Lênh đênh giữa biển đời
Mỗi lần thấy lấp lánh chân trời một vì sao vẫy gọi
Lại một lần hy vọng lại nhẹ lên
Rồi gió chẳng thuận buồm, lại một lần lạc bến
Sóng phũ phàng lại sẽ chao đảo lòng thuyền!

Em - ngôi sao phương Bắc sáng long lanh hạnh phúc
Chẳng phải niềm vui của ta đó hay sao?
Mong cho ngôi sao ấy sáng long lanh không bao giờ tắt
Dù nỗi buồn cô đơn có nhắc lại trong ta những kỉ niệm buổi nào!...

Còn hạnh phúc của ta là niềm tin ở những trái tim chung thủy
Dù trái tim ta vẫn thủy chung và vẫn lẻ loi...
Hạnh phúc của ta có cả trong tuyệt vọng của tình yêu thầm lặng
Như ngọn gió bâng khuâng tha phương giữa biển đời...

Hạnh phúc của ta là niềm vui được thấy tình yêu trong trắng
Dù tình yêu kia chẳng phải để cho ta
Có ai tin hạnh phúc vẫn đến, bao la
Dù trong lòng ta đã thầm nói với Em lời vĩnh biệt!

Bầu trời mùa hè - Ngân hà mênh mông
Ngôi sao phương Bắc sáng long lanh tha thiết
Biểu tượng rực cháy của Hạnh phúc, Tình yêu và cả những khổ đau...
Vĩnh biệt Em! Anh đi tìm ngôi sao nơi chân trời xa khác
Trên biển bao la giông tố réo gào...


ĐTV (đầu những năm 1970)

---
Sắp tới ngày giỗ Bạn lần thứ 8... nhớ!!!

Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

Một nét thơ Xuân

  
KHÚC  TỰ  TÌNH


Tiết Lập Xuân chậm xuống
Đào Đông đã chán chường
Dục Nàng Xuân thay áo;
Đâu người chôn cánh đào,
Sao chưa về chào hỏi?
Để Lập Xuân bối rối
Hương Xuân đành vấn vương!

Nhật Tân ngưng sắc hương
Rừng Đào xưa đâu tá?
Mặc khách sao vắng lạ,
Cánh én liệng phương nào?
Ngẩn ngơ câu hát cũ
Thương thầm be rượu suông!

Cảnh sắc chợt dễ thương
Bởi đôi nhành Đào muộn
Ấp e nở cuối vườn
Ngại ngùng cùng nụ Lựu
Đón nắng hồng trong sương.

Và thấp thoáng giữa vườn
Lặng  im  như  pho  tượng
Chàng thi nhân sung sướng
Ngắm Đào muộn Lập Xuân.


             Hà nội – Tiết Lập Xuân 2006
                    HOÀNG GIANG

Các bạn TT yêu mến: trước thềm Lập Xuân Nhâm Thìn tôi dâng tặng TT đôi vần thơ về Lập Xuân xưa cũ làm quà đón Xuân.

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

TƯƠNG TƯ


Trái tim tôi - cánh đồng hoang khô vắng,
Vô tình hay hữu ý (?)
Em đánh rơi một giọt lửa thôi.
Cánh đồng bùng cháy lên rồi,
Làm sao ngăn được biển trời lửa yêu!

Trái tim tôi - con ngựa bất kham,
Vô tình hay hữu ý (?)
Em tháo sợi dây cương.
Ngựa phi, ngựa phi điên cuồng,
Làm sao ngăn được bước đường ngựa phi!

Tôi ôm một mối tình si,
Có duyên, không nợ, trách gì ai đâu.
Qua sông đã lỡ nhịp cầu,
Ngậm ngùi mang nặng nỗi sầu tương tư.
12/02/1997
HNN

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

Lục bát Thiên thanh

*

Một mình dạo bước đường xưa.
Thoảng nghe lá rụng, nắng mưa vườn hồng.
Nơi này, mình có nhớ không?
Còn bao kỷ niệm, để lòng vấn vương.
Xuân xưa vẫn đẹp vô thường,
Lối này dạo bước, uyên ương đôi mình

Nhớ sao là mắt em nhìn,
Dịu dàng như thể bóng hình làn sương.
Đôi môi dịu ngọt mật đường
Thốt lời châu ngọc, suối nguồn trong veo.

Nhớ em! nhớ biết bao nhiêu?
Cho vừa nỗi nhớ em yêu - cách vời!
Chia xa là bởi tại trời.
Lòng anh chẳng muốn xa rời người thương.

Còn không ánh mắt xanh dương?
Ngây thơ thắm biếc, anh thường nhớ mong.
Riêng anh lòng vẫn nhủ lòng
Mong em trở lại, đêm đông, có mình

Trở về! em hỡi người tình
Cho anh ngắm lại, mắt mình thiên thanh!
*

Thân mến:  Tặng các bạn hâm mộ Lục bát
Từ ý thơ "Ánh mắt em mầu thiên thanh"

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

Đôi mắt màu thiên thanh

Vườn thu đỏ thắm hàng cây,
Anh đi lòng lại nhớ ngày tháng qua.
Ngẩn ngơ nhìn chiếc lá già,
Giữa màn sương trắng la đà khẽ rơi.
Mùa xuân xưa ấy, Em - Tôi,
Bên nhau ta đã trao lời dấu yêu.
Mắt em xanh biếc,trong veo,
Dường như trời đã dắt theo nắng vào.
Miệng em tựa trái anh đào,
Căng tròn, chín mọng, ngọt ngào bờ môi.
Dịu dàng em nói, em cười
Nhẹ như dòng nước,khẽ trôi êm đềm.
Làm sao anh có thể quên,
Dù cho sóng gió đảo điên xoay vần
Đông tàn, ngày lại vào Xuân,

Anh chờ, anh đợi bước chân em về.

Anh tin rằng em sẽ về!

HNN 5/1/2012

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

Đôi mắt mầu thiên thanh

*


Anh nhẹ bước, vườn thu chiều phai nắng
Mong manh giọt sương,
                    chiếc lá rụng đường xưa
Em có nhớ ngày nào,
                    mình dạo bước dưới mưa
Bởi xuân sớm nên cỏ hoa bừng nở
Em xinh tươi và mắt nhìn rạng rỡ
Cho anh ngỡ ngàng!
                    Ôi đôi mắt mầu thiên thanh!
Đôi môi em
                    như quả chín nặng trĩu cành
Trong nắng sớm ngọt ngào,
                                 lắng sâu,
                                             ôi! cám dỗ
Em cất tiếng, mà anh thì cứ ngỡ
Những âm thanh nồng nàn, êm dịu cõi mơ tiên


Có nhớ không em?
                    hãy nhớ mãi đừng quên
Như sâu thẳm lòng anh !
                    có phút nào nguôi nhung nhớ?
Hình bóng em yêu, của ngày xưa muôn thuở
Với ánh mắt dịu hiền, mang cả khoảng trời xanh


Trở về bên anh! Hãy trở lại với anh
Dù ngày tháng cách xa và núi sông vời vợi
Anh vẫn đợi! em ơi anh vẫn đợi
Ngày em về bên anh, với đôi mắt mầu xanh.


Như bầu trời vẫn thắm sắc thiên thanh.




Hà Nội lạnh - 2012

(TQtrung Phỏng dịch từ bài thơ Nga:
 ВЗГЛЯД ТВОЙ ВАСИЛЬКОВЫЙ
Ánh mắt em mầu xanh da trời, lời dịch: Tuấn Linh)
- Để đáp lại thịnh tình của thi sỹ Hoàng Giang

Ánh Mắt Màu Mây

Nguồn ảnh: Internet
                             Có đôi khi đi trong ngàn lá biếc
Nhìn chiếc lá rơi, ta chợt nhớ về em
Xuân đã qua mau, hè sang như bất tuyệt
Khu vườn xưa, sương trầm mặc êm đềm.

Ta nhớ mưa xuân ngọt trên môi em
Hương tóc nồng nàn, chơi vơi trong đêm
Giọng nói dịu dàng trao tình đằm thắm
Anh yêu ơi! Dù  xa cách không quên ...

Ta nhớ khôn nguôi màu ánh mắt em
Xanh sắc trời xuân vời vợi nắng mềm
Nhẹ bước người đi qua vùng cát bụi ...
Thầm nhắc trong lòng, ta về cùng em!

Từng giọt thời gian êm đềm lướt trôi
Dừng bước phiêu du, Nàng bỗng xa rồi
Trang nhật ký ướp cánh hồng khô xác
Bơ vơ hồn, tình cũng lặng lờ trôi ...

Ướp màu mắt Em trong hồn thơ tôi
Đi trong vườn xưa sương trắng nhạt rồi
Sắc lá mãi xanh, nắng hè vời vợi...
Vút thành lời ca: Tình ta với Người!

                                    Hà nội, 01/ 01/ 2012
                                       HOÀNG  GIANG

Mời tham khảo lời bài hát tiếng Nga